Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 154 - Chương 155 - Đệ Nhất Dũng Sĩ, Muội Muội

Chương 155 - đệ nhất dũng sĩ, muội muội
Chương 155 - đệ nhất dũng sĩ, muội muội

“Có phải là nam nhân đến tuổi này rồi thì trong đầu toàn là chuyện đó ko?” La Tâm nhỏ giọng nói với Lý Thục Vân.

Lý Thục Vân nhìn Thư Tiểu Bạch: “Tất cả nam nhân đều có cảm giác nguy hiểm, họ cảm thấy qua ba mươi tuổi mà vẫn chưa tìm được nữ nhân thì sẽ ko bao giờ có được tình yêu nữa.”

“Hai người các ngươi nói thể nói chuyện nhỏ hơn một chút ko, đặc biệt là khi đang nói đến ta, mà ta còn chưa đến 30 tuổi. Hơn nữa bây giờ chúng ta đang thảo luận việc phát triển của học viện Ma Pháp, chứ ko phải công kích cá nhân.”

Cuối cùng phải nhờ đến Lão Cừu mới đem chủ đề trở về với quỹ đạo.

“Hiện tại việc quan trọng cần làm là tìm ra người vu oan cho ngươi, nếu ko thì toàn bộ người trong khu an toàn sẽ thù hận ngươi, thù hận học viện Ma Pháp. Khiến cho học viện Ma Pháp sẽ ko thể tiếp tục phát triển ở đây.”

“Quả nhiên vẫn là nên dùng vũ lực để thống trị nơi này.” La Tâm tà tâm bất tử nói.

“Quả nhiên vẫn phải tìm một thư ký trước, phải là nữ.” Thư Tiểu Bạch cũng tà tâm bất tử.

Lão Cừu là người duy nhất ở hiện trường nghiêm túc tìm biện pháp giải quyết.

Đám ngớ ngẩn này, đã ko cứu nổi rồi.

“Nếu ko thì chúng ta quảng cáo trên TV đi.” Lão Cừu nói.

Tất cả mọi người đều nhìn về phia Lão Cừu.

“Quảng cáo trên TV?”

Mọi ngươi chưa nghĩ đến việc này.

Nhưng mà nghĩ lại, tuy nói tình hình hiện tại vẫn chưa ổn định, nhưng mà truyền thông thì vẫn sử dụng được như bình thường.

Ngoại trừ một ít kênh về chính trị thì đại đa số các kênh còn lại vẫn tốt.

Đương nhiên, thành Thái Dung đã ko có công ty truyền thông.

Bây giờ muốn quảng cáo trên TV thì phải đi sang thành khác mới được.

“Việc này tốn tiền lắm.” Thư Tiểu Bạch đau lòng.

“Ngươi mới lừa bịp một tỷ bạch tinh tệ của Đảng Công Nghệ, muốn trả tiền quảng cáo thì quá bèo.”

“Tiền thì có, nhưng mà học viện Ma Pháp cũng có rất nhiều nơi cần dùng tiền, mà bây giờ Dụng cụ bắt chước hoàn cảnh cỡ lớn vẫn còn đang thiếu động cơ Hồng Tinh và cả Hồng Tinh nữa.”

Tiền….tất cả mọi người đều im lặng.

Trong tình cảnh loạn lạc này, tiền vẫn quan trọng đến như vậy.

“Có lẽ tiền ko giải quyết được tất cả vấn đề, nhưng mà có thể giải quyết được đa số vấn đề của chúng ta, cho nên biện pháp giải quyết tốt nhất bây giờ chính là tìm được Kim Tinh.”

Giá trị của Kim Tinh là đúng nghĩa với câu giá trị liên thành.

Đúng lúc này, Sâm La và La Đằng, La Hoàng đi đến.

“Có lẽ ta có thể giúp các ngươi tìm được Kim Tinh.” Sâm La nói.

Sau khi Thư Tiểu Bạch nhìn thấy Sâm La đi đến, thì nói ra: “Coi như ko tìm thư ký cho ta thì ít nhất cũng phải tìm bảo vệ hay gác cổng cho học viện Ma Pháp chứ.”

“Lão Khâu được ko? Là một người đã nếm thử qua vj của đồng loại thì làm bảo vệ hay canh cửa đều ko thành vấn đề, gần đây hắn cũng đang tìm việc làm.” Lão Vu nói.

Mọi người nhìn thấy Sâm La và La Hoàng đã khôi phục thì quay lại nhìn về phía La Tâm.

Người có thể giải quyết được vết thương của họ chỉ có Thư Tiểu Bạch và La Tâm.

Thư Tiểu Bạch thì khẳng định sẽ ko quan tâm đến chuyện này, cho nên chỉ cso thể là La Tâm.

Lão Cừu hơi kinh ngạc nhìn Sâm La: “Ngươi nói mình có thể giúp chúng ta tìm Kim Tinh sao? Vì sao ngươi ko tự đi tìm một mình? Đừng bảo là ngươi bị nhân cách mị lực của ông chủ chúng ta thu phục nhé.”

Thư Tiểu Bạch nhìn lão Cừu, ngày bình thường ngươi ăn uống miễn phí của ta thì cũng thôi.

Bây giờ có người ngoài ở đây mà ngươi cũng ko nể mặt ông chủ của ngươi một chút nào, làm nhục ta trước mặt mọi người như vậy có vui ko?

Sâm La nhìn La Tâm: “Ngươi đã mất đi cơ hội báo thù tốt nhất rồi.”

La Tâm khoanh tay trước ngực, kiêu ngạo nói: “Ta muốn giết ngươi thì lúc nào cũng được.”

“Tiểu Tâm Nhi, hay là nhân dịp người của chúng ta đông đủ, chơi hắn một trận?” Lý Thục Vân nhỏ giọng nói ra: “Ta đến cản hai vị ca ca của ngươi, còn ngươi thì trực tiếp chơi hắn.”

“Không cần, mối thù của ta ko cần ngươi nhúng tay.” La Tâm nói.

Thật ra ko cần La Tâm mở miệng thì tất cả mọi người cũng đã nhìn Sâm La với ánh mắt ko có ý tốt rồi.

La Hoàng và La Đằng đều cảm giác được địch ý của mọi người.

Bọn họ cảm thấy quyết định lần này của Sâm La quá lỗ mãng.

Nếu đám người Thư Tiểu Bạch thực sự ra tay thì họ sẽ thành dê vào miệng cọp.

Người đầu tiên ra tay chính là muội muội.

Nàng cầm cái tã đã dính sh*t ném qua.

Nha nha nha----

Sâm La lùi lại hai bước, mặt đen lại.

“Thư tiên sinh, đây là đạo đãi khách của ngươi sao?”

Mặc dù Thư Tiểu Bạch cảm thấy muội muội ra tay trước đúng là sẽ bị giảm fan.

Nhưng mà lúc này tuyệt đối ko thể tỏ ra yếu đuối.

“Ngươi ko chết, việc đó đã thể hiện lòng dạ rộng lớn của chúng ta rồi.”

“Lần này ta đến là để giúp đỡ Thư tiên sinh ngươi.”

“Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo.”

“Mặc kệ mục đích của ta là gì, nhưng ít nhất ta cúng có thể giúp Thư tiên sinh giải quyết vấn đề hiện tại.”

Thư Tiểu Bạch và Lão Cừu liếc mắt nhìn nhau.

Những chuyện như thế này thì thường sẽ do lão Cừu phụ trách.

Lão Cừu nhìn Sâm La: “Sâm La tiên sinh, chúng ta vẫn nên nói thẳng ra đi, ngươi muốn cái gì?”

Sâm La nghĩ một chút rồi nói: “Thư tiên sinh, ngươi biết người đứng sau lưng đám Thực Đạo Giả ko?”

Bình Luận (0)
Comment