“Đại ca, đệ đệ của ngươi bị bắt rồi.”
Vương phu nhân gọi điện thoại cho Vương Hợi, anh trai của Vương Hà.
Quan hệ của Vương Hà và anh trai hắn cũng ko tốt lắm.
Năm đó Vương Hà và Vương Hợi tranh đoạt lợi ích của gia tộc, cuối cùng hai bọn họ lưỡng bại câu thương, ko ai kiếm được lợi ích gì.
Nhưng năm gần đây Vương Hợi và Vương Hà mỗi người một ngả.
Vương Hợi ko nghĩ đến, Vương phu nhân lại gọi điện cho hắn.
Sau khi yên lặng suy nghĩ một chút rồi nói: “Em dâu, ngươi nói cho ta tin tức này để làm gì? Ta còn rất nhiều việc phải dùng đến tiền, còn nếu như ngươi muốn người thì trực tiếp liên hệ với cha đi, có lẽ hắn có thể cung cấp cho ngươi một it trợ giúp.”
Cha của Vương Hà và Vương Hợi là gia chủ của Vương gia.
Nhưng mà người làm gia chủ là hắn chỉ có tiếng mà ko có miếng.
Tuy nói Vương gia nhà lớn nghiệp lớn, nhưng bởi vì lúc trước Vương gia đã đầu tư vào Bạch Quỳnh hội sau đó lại bị Chính Phủ Thế Giới phát hiện.
Vương gia lo lắng bị Chính Phủ Thế Giới thanh toán nên đã phân tán ra.
Các chi mạch của Vương gia phân chia các sản nghiệp chủ yếu sau đó đường ai nấy đi.
Ai biết được nửa năm nay Bạch Quỳnh hội lại như tiêm adrenalin, đánh một đường thì đông Bồng Lại đến cửa Nam Thiên môn, đánh cho Chính Phủ Thế Giới chỉ còn lại một Khu.
Nhưng mà những chi mạch đã chia ra thì ko ai muốn trở về.
Dù sao mỗi người Vương gia đều bừng bừng dã tâm, đều muốn kiến công lập nghiệp.
Tất cả mọi người đều ôm suy nghĩ làm đầu gà còn hơn làm đuôi phượng.
Ai cũng ko muốn trở lại Vương gia để trên đỉnh đầu lại có thêm một cái Thái Thượng Hoàng.
Cho nên bây giờ gia chủ Vương gia đã trở thành tư lệnh ko quân.
Vương phu nhân cũng muốn xin giúp đỡ từ cha của Vương Hà.
Nhưng mà hắn thì có thể giúp được cái gì.
Vương phu nhân ko có cách nào khác, chỉ có thể gọi cho Vương Hợi.
“Đại ca, ta có một tin tức, ko biết ngươi có hứng thú hay ko.”
“Không có hứng thú.” Vương Hợi từ chối dứt khoát.
“Thành Thái Dung có Kim Tinh.”
“Cái gì? Ngươi nói cài gì?” trong nháy mắt Vương Hợi liền quên mất mình đã nói ko có hứng thú.
“Thành Thái Dung phát hiện Kim Tinh!” Vương phu nhân lặp lại một lần.
“Ngươi nói thật?”
“Tin tức này từ trong khu an toàn của thành Thái Dung truyền ra.”
“Nếu như là tin tức mà ai cũng biết, thì chỉ sợ nó cũng ko có giá trị gì chứ?”
“Mặc dù tin tức này người người đều biết, nhưng mà ta còn có một tin tức bí ẩn hơn, ví dụ như vị trí của Kim Tinh chẳng hạn.”
Lòng Vương Hợi nóng như lửa đốt, nếu như mình có thể lấy được Kim Tinh thì sẽ trợ giúp rất lớn cho sự nghiệp của mình.
“Ngươi muốn ta làm gì?” Vương Hợi biết vị em dâu này của mình chắc chắn sẽ ko vô cớ mà báo cho mình tin tức này.
“Ta cần ngươi giúp ta chiêu mộ mười cường giả cấp bậc Nửa Thành.”
“Em dâu, ngươi làm khó ta sao, trong tay ta chỉ có hai cường giả cấp bậc Nửa Thành, từ đâu tìm ra được mười người?”
“Đại ca, ta biết ngươi làm được, ngươi quan hệ rất rộng, muốn tìm vài cường giả cũng ko phải việc khó.” Vương phu nhân chắc chắn nói: “Mà bây giờ tin tức Kim Tinh xuất hiện ở thành Thái Dung đã truyền ra, cường giả đi đến thành Thái Dung sẽ ko ít. Nếu như ngươi chỉ có hai cường giả cấp bậc Nửa Thành thì đừng nói là cướp Kim Tinh, chỉ sợ muốn canh cũng ko có mà húp.”
“Ta sẽ cố hết sức.” Vương Hợi trả lời.
Sau khi cúp máy, Vương phu nhân thở nhẹ ra một hơi.
Mấy ngày nay tâm trạng của nàng rất hoảng hốt, ko biết nên làm thế nào.
Mãi cho đến khi tin tức thành Thái Dung có Kim Tinh truyền đến, rốt cuộc nàng cũng tìm được biện pháp.
Chính là nhờ người bên ngoài! Anh trai ruột của chồng mình.
Người này so với chồng mình thì càng thêm tham lam.
Khi hắn biết được tin tức của Kim Tinh thì chắc chắn sẽ ko ngồi ngoài nhìn.
Vương phu nhìn nhìn về phía tên thủ hạ trước mặt: “Ngươi nghe ngóng được vị trí chính xác của Kim Tinh?”
“Phu nhân, ta chắn chắn, tuyệt đối chính xác.” Thủ hạ trả lời.
“Vì sao ngươi biết được?”
“Phu nhân, ta lấy được tình báo từ chỗ người vợ làm khảo sát của Băng Hiền nghị viên.”
Vương phu nhân hơi gật đầu, nàng cũng ko muốn hỏi chi tiết, chỉ cần tên thủ hạ này chắc chắn là đủ rồi.
Nàng tin tưởng tên thủ hạ này sẽ ko dám lừa gạt mình.
“Đúng rồi, vì sao con ngươi của ngươi lại biến thành màu vàng kim?”
“Phu nhân, thể chất của ta xảy ra ít vấn đề, cho nên con ngươi bị ảnh hưởng.”
“Ta mặc kệ vấn đề của ngươi là gì, nhưng mà việc ta giao cho ngươi thì tuyệt đối ko thể trì hoãn, lui xuống đi.”
Tên thủ hạ này cúi đầu cung kinh đi ra ngoài.
Tại thời điểm hắn xoay người thì trên mặt hiện lên nụ cười quái dị.
Con ngươi màu vàng óng bắt đầu nhuộm một bộ phận của trong mắt, cuối cùng đem cả con mắt đều nhuộm thành màu vàng kim.