Đinh----
Nhiệm vụ chi nhánh: Nhâm Đốc.
Nội lực đạt được 10000 điểm, đả thông hai mạch Nhâm Đốc, thẳng tiến Tiên Thiên.
Nhiệm vụ hoàn thành!
Ban thưởng: Một cái Linh căn.(có thể sử dụng cho bản thân hoặc người khác)
Ban thưởng: < Trình tự tổ hợp mật mã gien X>
Ban thưởng: Kiến thức cơ bản của Luyện khí.
…….
Cả người Thư Tiểu Bạch sảng khoái.
Cuối cùng cũng chạm đến tu tiên.
Mặc dù chỉ là đồ vật cơ sở, thậm chí còn ko bằng nội công và ma pháp của mình bây giờ, nhưng mà tu tiên lại có tiềm lực phát triển rất lớn, có thể nói là ko có giới hạn.
“Đi, tối này kiếm thêm đồ ăn mở tiệc.” Thư Tiểu Bạch đứng dậy rồi nói.
“Đi chơi chết tên ở trong dung nham đi.”
“Ah…cái đó thì thôi….chơi ko lại.” Thư Tiểu Bạch xấu hổ nói.
Một giây trước còn đang hăng hái, một giây sau đã bị đánh mặt.
Con hàng này ko biết chừng mực là gì à?
Mặc dù hắn đột phá Tiên Thiên, nhưng nội lực cũng ko trợ giúp được gì trong việc đối phó con quái thú kia.
Ở cái thế giới này, ma pháp tốt hơn rất nhiều so với nội công, đây là sự thật ko thể chối cãi.
Con quái thú trong dung nham đó phải nói là siêu cấp khủng bố.
Trong hơn trăm ngày Thư Tiểu Bạch và Đại Đầu đã tiêu diệt hơn mười con quái thú.
Nhưng tất cả số đó cộng lại cũng ko khủng bố bằng con quái thú trong dung nham.
Con quái thú đó ko chỉ mạnh mà con vô cùng xảo quyệt, nó tuyệt đối sẽ ko ra khỏi hồ dung nham.
Cho dù Thư Tiểu Bạch dùng ma pháp hệ thủy mạnh nhất, triệu hồi ra mười mấy cái Thủy Triều Giả. Nhưng chỉ cần hắn đến gần hồ dung nhâm thì sẽ bị suy yếu mất đi một nửa thực lực.
Đúng lúc này, một đám mây đen xuất hiện trên đỉnh đầu Thư Tiểu Bạch và Đại Đầu.
Mà trong mây đen có một hình bóng như ẩn như hiện.
Liệt Không! Đây là cái tên mà Thư Tiểu Bạch đặt cho con quái thú ở trong mây đen này, đồng thời nó cũng nằm trong series ‘chơi ko nổi’.
Thư Tiểu Bạch chưa từng nhìn thấy hình dáng của nó, thế mà nó đã có thể khiến cho Thư Tiểu Bạch và Đại Đầu dục tiên dục tử.
Mà nó ko giống với con quái thú chưa bao giờ ra khỏi hồ dung nham kia, con Liệt Không này đều mang theo cuồn cuộn mây đen đuổi theo bọn họ, mặc kẹ hai người họ trốn ở đâu thì Liệt Không cũng sẽ đuổi theo.
“Chủ nhân, làm sao bây giờ?”
Thư Tiểu Bạch căn răng nghiến lợi nhìn mây đen trên bầu trời rồi nhảy lên lưng Đại Đầu: “Chúng ta rút lui thôi.”
Thư Tiểu Bạch và Đại Đầu cũng coi như là đã tiếp xúc thân mật với ko ít quái thú ở thế giới này.
Đại bộ phận quái thú thuộc về Cấp ‘ship đồ ăn’, hơn nữa cũng chưa chắc là đồ ăn mà Thư Tiểu Bạch và Đại Đầu hài lòng.
Những con quái thú này giống như đám nghiện vậy, chỉ cần cảm giác được ma lực trên người Thư Tiểu Bạch và Đại Đầu thì sẽ liều mạng xông vào trong miệng bọn họ.
Sau đó thì là cấp ‘Phì Trư’. (lợn béo, heo mập)
Có thể được Thư Tiểu Bạch và Đại Đầu gọi là lợn béo thì hiển nhiên là quái thú có thể khiến cho họ cảm thấy hứng thú. Nhưng loại quái thú này cũng ko có uy hiếp quá lớn, trên cơ bản chỉ cần vài chiêu là có thể giải quyết được.
Cao hơn thì là cấp ‘ Lưu manh’, giống như con chim to lớn và con khỉ trắng khổng lồ mà họ đã gặp khi mới đến thế giới này.
Thuộc loại ta có thể giết ngươi, ngươi cũng có thể giết ta, chỉ xem ai có thể thành công giết chết đối phương trước.
Thư Tiểu Bạch và Đại Đầu tự nhận mình thuộc cấp độ này.
Nhưng mà bọn họ thuộc về cấp cao nhất trong những người chơi cấp ‘Lưu manh’, là cấp ‘ lão lưu manh’.
Cấp cao nhất thì là thuộc về Liệt Không vad quái thú dung nham, cấp ‘ba ba’.(cha, bố )
Thuộc về loại quái thú mà hai người họ có dùng cả sức bú sữa mẹ cũng ko giải quyết được.
Chỉ cần gặp phải bọn chúng thì Thư Tiểu Bạch và Đại Đầu tuyệt đối mắc phải bệnh đau nửa đầu.
Liệt Không khống chế mây đen bao phủ trên đỉnh đầu bọn họ.
Ầm ầm-----
Trong tiếng sấm kinh thiên động địa, sấm sét giáng xuống ầm ầm.
Đại Đầu làm ra một động tác lộn nhào xinh đẹp để né tránh sấm sét.
Thư Tiểu Bạch nắm chặt sừng của Đại Đầu nói: “Ngươi có thể bay ổn định chút ko?”
“Muốn mạng hay muốn ổn?”
“Được rồi, ngươi tự do phát huy đi.”
Đại Đầu làm ra vài động tác bay lượn xinh đẹp xong nhanh chóng bay ra khỏi phạm vi bao phủ của mây đen, bay về phía xa.
Bọn họ lại có thể yên ổn được mấy ngày, ít nhất là trước khi Liệt Không tìm ra họ thì họ có thể tiêu dao tự tại.
“Chủ nhân, cuộc sống như này bao giờ mới chấm dứt đây, khi nào chúng ta có thể về nhà?”
Tâm trạng vui vẻ khi vừa thoát thân liền bị vấy bẩn.
“Ta vẫn đang nghiên cứu.”
Thư Tiểu Bạch ko phải là ko có mạch suy nghĩ.
Lúc trước khi mới gặp đám người Vương Hợi thì hắn đã dùng tinh thần lực đánh dấu trên người bọn họ.
Hắn vẫn cảm giác được tinh thần lực đánh dấu vẫn còn ở đó.
Chỉ là do cách một thế giới nên ko quá rõ ràng.
Nếu như hắn có thể cảm nhận được rõ ràng tinh thần lực đánh dấu thì dễ làm hơn nhiều.
Đạo lý này giống như Âm Ảnh Chi Hành vậy.(Chuyến đi của bóng ma)