Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 174 - Chương 175 - Ngươi Sẽ Không Gặp Lại Được Hắn (2)

Chương 175 - Ngươi sẽ không gặp lại được hắn (2)
Chương 175 - Ngươi sẽ không gặp lại được hắn (2)

“Băng Hiền tiên sinh, bây giờ phải làm sao?”

“Đương nhiên là đi xuống.” Băng Hiền nói.

Bảo bối ở trước mắt, dù có tầng tầng lớp lớp nguy hiểm thì cũng phải đi.

Đây chính là bản tính của Đảng Công Nghiệp bọn họ.

Đảng Công Nghiệp của họ chỉ muốn tiền chứ ko muốn mạng.

Chỉ cần ra giá đủ cao thì cái gì họ cũng có thể bỏ qua.

Cho dù là phải đối mặt với nguy hiểm to lớn thì họ cũng có dũng khí đánh cược một lần.

Nói bọn họ là một đám thương nhân thì chẳng thà nói bọn họ là dân liều mạng còn đúng hơn.

“Nhưng mà….”

“Nhưng cái gì! Chúng ta bồi dưỡng các ngươi ko phải để các ngươi gặp chuyện thì lùi bước.” Băng Hiền lạnh lùng nói ra: “A HỈ, dẫn ta xuống dưới.”

“Ông chủ, hay là ngươi ở lại trên ày, ta dẫn mấy anh trai này xuống là được rồi.”

Băng Hiền trừng mắt nhìn A Hỉ: “Đừng cho là ta ko biết ngươi đang nghĩ gì, ngươi muốn xuống đó lởn vởn một chút rồi lại chạy lên đúng ko?”

“Tiền là thứ tốt, nhưng mà phải có mạng để tiêu mới được.”

“Nếu như ngươi chỉ muốn an nhàn sống qua ngày thì vì sao phải làm vệ sĩ cho ta làm gì?”

A Hỉ bất đắc dĩ, chỉ có thể đưa Băng Hiền đi xuống.

Những người khác cũng chỉ có thể kiên trì đi theo.

Khi xuống đến đáy hang thì họ phát hiện đám người bh vẫn đang quanh quẩn ở chỗ này.

“Wow wow…Băng Hiền tiên sinh, ngươi ko sợ chết à?” Vương Hợi nhận ra Băng Hiền, hai người đã gặp nhau vài lần ở những bữa tiệc dành cho quý tộc.

Mặc dù tâm trạng Băng Hiền rất khó chịu nhưng trên mặt vẫn biểu hiện ra vẻ bình tĩnh: “Có ngôi sao Lâm ở đây thì chúng ta cũng chỉ là vật làm nền mà thôi, chẳng lẽ ngươi và đám thủ hạ của ngươi có thể đánh lại hắn à?”

“Ha ha….Vậy ngươi phải cẩn thận một chút, chờ đến khi chúng ta chiến đấu với hắn thì ngươi phải chạy xa ra một chút, ha ha…” Vương Hợi rõ ràng là đang uy hiếp Băng Hiền.

Mí mắt Băng Hiền giật giật, sao tên khốn này ko dứt khoát nói sẽ ra tay với mình luôn đi.

“Vương Hợi, ngươi cũng phải cẩn thận một chút, ta còn có một vị đồng minh là cường giả cấp Một Thành, ngươi nghĩ xem mình có thể chịu nổi hay ko đi.”

“Ha ha…. cường giả cấp Một Thành mà ngươi nói, có phải là Thư Tiểu Bạch hay ko?” đột nhiên Vương Hợi cười to.

“Ngươi biết hắn?”

“Hai tiếng trước chúng ta đã gặp nhau một lần.” Vương Hợi cười to nói.

Trong lòng Băng Hiền vang lên vài tiếng báo hiệu.

“Ngươi sẽ ko gặp lại được hắn nữa đâu.” Vương Hợi phách lối nói.

……

Một tia chớp màu tím bay giữa không trung.

Một con quái thú khổng lồ đánh về phía tia chớp màu tím, bỗng nhiên tia chớp màu tím như Thuấn di đến một vị trí khác.

Đúng lúc này, một cột lửa to lớn phóng lên trời, dường như muốn đốt cháy cả bầu trời vậy.

Cột lửa đó đốt cháy con quái thú khổng lồ thành than.

Tia chớp màu tím hạ xuống đất, biến trở lại thành Thư Tiểu Bạch.

Đây là ma pháp hệ Lôi mà Thư Tiểu Bạch mới sáng tạo ra, Hóa Lôi!

Khiến cho thân thể hóa thành tia chớp, trên thực tế chẳng qua chỉ là dùng sấm sét hay tia chớp bao bọc quanh cơ thể, sau đó có thể di chuyển với tốc độ cao.

Cũng ko phải có thể miễn trừ công kích.

Tất nhiên, chi cần tốc độ đủ nhanh thì đại đa số công kích sẽ ko thể đánh trúng người được.

Mà ý nghĩa chân chính của ma pháp này là có thể giúp Thư Tiểu Bạch bay lượn trên không trung. Khiến cho hắn đối mặt với quái thú sẽ có nhiều thời gian chạy trốn hơn.

Đại Đầu lao vào con quái thú đã bị nướng chín, bắt đầu há mồm ăn.

Hắn đã bắt đầu phát triển theo phương hướng của quái thú khổng lồ thế giới này.

Hắn đã ăn rất nhiều quái thú, thân hình của hắn bây giờ phải hơn 100m.

Đối với đồng loại của Đại Đầu mà nói thì hắn đã xứng đáng với danh hiệu vật thí nghiệm mạnh nhất rồi.

Đương nhiên là so với siêu cấp quái thú thì Đại Đầu cũng chỉ là một con gà con mà thôi.

Ngoại trừ đối mặt với quái thú cấp ‘Ba ba’ ra thì Đại Đầu đã có thể nhẹ nhõm tiêu diệt những quái thú cấp ‘Lưu manh’.

Thư Tiểu Bạch và Đại Đầu cũng ko phải ko nghĩ đến việc đi khiêu chiến con quái thú cấp ‘Ba ba’ thứ hai.

Kết quả chứng minh, ‘ba ba’ của ngươi vĩnh viễn là ba ba của ngươi.

Họ có thể giết được Liệt Không, ko có nghĩa là họ có thể đối phó được tất cả những con quái thú cấp ‘ba ba’ khác.

“Chủ nhân, mùi vị của con này chán quá, khi nào chúng ta đi giải quyết con quái thú dung nham kia?” Đại Đầu bây giờ đã ko còn thỏa mãn với mấy con quái thú cấp ‘Lưu manh’ này nữa.

Gần đây Thư Tiểu Bạch ngâm mình trong bồn tắm máu cũng khó tăng lên.

Cho nên Thư Tiểu Bạch cũng đang suy nghĩ xem khi nào nên đi tìm ‘ba ba’ để nói chuyện.

Bây giờ ma pháp hệ Lôi đã sáng tạo thành công, tiếp theo là hoàn thiện và làm phong phú chủng loại là được.

Có đánh hay ko là hai chuyện, nhưng mà bảo vệ tính mạng thì ko còn là vấn đề.

Mà ưu thế lớn nhất của quái thú dung nham chính là cái hồ dung nham đó.

“Mang theo Lôi Thạch.” Thư Tiểu Bạch nói.

Lôi Thạch chính là khối tinh thể màu xanh lam được lấy ra từ trong người của Liệt Không.

Ma pháp hệ Lôi của Thư Tiểu Bạch cũng là mầy mò ra từ Lôi Thạch, hơn nữa khối Lôi Thạch này cũng là một cái vũ khí kinh khủng.

Một người một rồng đi thẳng về phía hồ dung nham.

Bình Luận (0)
Comment