Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 188 - Chương 189 - Đuổi Giết

Chương 189 - Đuổi giết
Chương 189 - Đuổi giết

“A Vân, nhanh đi theo ta.”

La Tâm lòng như lửa đốt chạy đến tìm Lý Thục Vân.

“Tiểu Tâm Nhi, ta đã nói rồi, khi ta đang vận công thì đừng quấy rầy ta, sẽ bị tẩu hỏa nhập ma.”

“Tiểu Bạch ca lừa gạt ngươi thôi, mỗi lần ta đều quấy rầy ngươi cũng có thấy ngươi bị tẩu hỏa nhập ma đâu.”

“Ngươi có chuyện gì? Nếu như là đi dạo phố thì ta ko rảnh.”

“Ta bố trí mấy cái khô lâu ở bên ngoài nhà Vương gia, bọn họ truyền về tin tức hai mẹ con nhà đó định chạy trốn.”

“Cái gì?” Lý Thục Vân lập tức đứng lên.

“Khô lâu của ta đang theo dõi bọn họ, chúng ta nhanh đuổi theo.”

Lý Thục Vân lập tức xông ra ngoài.

La Tâm vội vàng bắt lấy tay nàng, Lý Thục Vân quay lại nhìn La Tâm: “Làm sao nữa?”

Dưới chân La Tâm tản ra Khí Tức Tử Vong, sau đó có một con chim zombie to lớn chui từ trong đó ra.

“Ngồi lên đây.”

“Đây là cái đồ chơi gì?”

“Sản phẩm mới của Tiểu Bạch ca.”

Lý Thục Vân đảo con ngươi một vòng: “Khi lão Vu chưa đi theo Tiểu Bạch ca thì Tiểu Bạch ca đã giết 3 anh chị em của Đại Đầu, nghe nói thi thể của chúng vẫn còn đang được cất giữ.”

“Hi hi…ta đã lấy được một con.” La Tâm cười nói.

“Sao ko lấy ra? Quái vật đó nhìn trông uy phong hơn nhiều so với con chim zombie này.”

La Tâm bất đắc dĩ nói: “Chế tạo loại thú zombie này rất phiền phức, con chim zombie này ta phải mất một tháng mới hoàn thành, còn con hàng lấy được từ chỗ Lão Vu ta mới chỉ làm được một phần năm, mà ma lực của ta có hạn, coi như chế tác thành công thì cũng rất khó khống chế.”

“Gần đây Tiểu Bạch ca đang nghiên cứu hạng mục gì?”

“Không biết, lúc trước nghiên cứu ma pháp thì luôn có tiếng ầm ầm vang lên, lần này ko thấy có động tĩnh gì, nên chắc là ko phải nghiên cứu ma pháp.”

La Tâm và Lý Thục Vân ngồi trên chim zombie, tốc độ của con chim zombie này cũng rất nhanh.

Rất nhanh hai người đã bay ra ngoài thành, nhìn thấy một đội xe có mười mấy chiếc đang chạy như bay trên đường lớn.

“Xe nào là của họ?” Lý Thục Vân hỏi.

“Tất cả đều là của họ.” La Tâm nói ra: “Trong những chiếc xe này đều là người hầu và vệ sĩ của họ.”

Lý Thục Vân suy nghĩ một chút rồi nói với La Tâm: “Hạ thấp độ cao.”

La Tâm khống chế chim zombie hạ thấp độ cao.

Khi hạ xuống khoảng hơn mười thước thì Lý Thục Vân nhảy xuống.

Trực tiếp rơi vào trên mui xe của một chiếc xe sang trọng nhất.

Toàn bộ đội xe thì đây là chiếc xe sang trong nhất.

Rất có thể là xe của Vương phu nhân và Vương Bằng.

Nếu như có Vương Hà ở đây thì đã nghĩ đến vấn đề đổi xe để che giấu tai mắt người khác rồi.

Nhưng mà Vương phi nhân và Vương Bằng thì ko nghĩ được vấn đề phức tạp như vậy.

Quả nhiên, trong nháy mắt Lý Thục Vân rơi xuống mui xe thì Vương phu nhân và Vương Bằng đã hét ầm lên.

“Cứu mạng…cứu mạng…..”

Vương phu nhân tóm lấy một người vệ sĩ bên cạnh hét lên chói tai.

Lúc đầu người vệ sĩ này còn đang muốn hành động, nhưng mà bị Vương phu nhân tóm lấy nên hắn căn bản ko thể làm được gì.

“Mau nghĩ cách, mau nghĩ cách đi…ngươi nghĩ cách đi.”

“Phu nhân, ngươi buông tay trước….”

Đúng lúc này, mui xe đi đấm thủng.

Lý Thục Vân nắm lấy cổ của người vệ sĩ.

Trong chớp mắt, người vệ sĩ đang ko còn tiếng động.

“A…” Vương phu nhân và Vương Bằng chỉ biết hét ầm lên.

Lý Thục Vân đứng trên mui xe, nhìn Vương phu nhân và Vương Bằng qua lỗ thủng, sau đó trừng mắt với lái xe: “Dừng xe!”

Tài xế cũng chỉ là người bình thường, ko dám chống lại mệnh lệnh của Lý Thục Vân.

Lực chiến đấu duy nhất của cả đội xe đã bị Lý Thục Vân bóp ngất.

Không phải Vương phu nhân ko muốn mời nhiều người.

Mà là toàn bộ khu an toàn bây giờ chỉ còn chút ít người còn sống sót.

Có thể đánh nhau thì chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Hơn nữa bây giờ có ai ko biết Vương phu nhân có thù với học viện Ma Pháp.

Không ai dám vì tiền mà đối đầu với học viện Ma Pháp.

Mà vị vệ sĩ bị Lý Thục Vân bóp ngất thì cũng chỉ là muốn kiếm thêm chút thu nhập.

Toàn bộ đội xe lập tức tán loạn, với cách đối nhân xử thế của Vương gia thì căn bản ko có ai nguyện ý mất mạng vì bọn họ.

Khi Lý Thục Vân và La Tâm đến thì mọi người đều bỏ xe lại mà chạy.

“Lý Thục Vân…đừng giết ta, đừng giết ta, tất cả đều là mẹ ta bảo ta làm như vậy, ko phải ta, tất cả những chuyện này đều ko phải ta muốn….” Vương Bằng bị dọa sợ tè ra quần.

“Con trai, ngươi vừa nói cái gì?” Vương phu nhân thì đau lòng ko thôi.

“Chính là ngươi, ta ko biết cái gì…”

Lý Thục Vân cũng ko vì lời nói của Vương Bằng mà buông tha cho hắn.

Tất nhiên, nàng cũng sẽ ko đồng tình với người mẹ bị con trai làm cho đau thấu tim gan này.

Nàng ko ngại có thêm vài màn kịch vui như vậy.

Hai mẹ con nhà này ko đáng giá đồng tình chút nào.

“Được rồi, dừng màn kịch lại ở đây đi.” Lý Thục Vân đang định bắt lấy Vương phu nhân và Vương Bằng ném lên trên lưng chim zombie.

Đột nhiên, một đạo ánh sáng lạnh lẽo từ trên trời giáng xuống.

Đạo ánh sáng đó vừa vặn xen vào giữa Lý Thục Vân và Vương phu nhân, đem Lý Thục Vân đẩy lùi lại một bước.

Lúc này Lý Thục Vân mới nhìn rõ, thứ đó là một thanh kiếm cổ xưa.

Chỉ thấy giữa ko trung có một một người thanh niên khoảng 20 tuổi.

Thanh niên đó đang đứng lơ lửng giữa ko trung, trước ngực còn ôm một vỏ kiếm.

Sau đó người thanh niên giơ tay lên kéo một cái, thanh kiếm trên mặt đất lập tức bay trở về tay hắn.

Lý Thục Vân cau mày nhìn về phía người thanh niên.

“Ngươi muốn xen vào chuyện của người khác?”

Ánh mắt người thanh niên kiên định, mày kiếm rất sáng, rất giống với hiệp khách thời cổ đại.

Bình Luận (0)
Comment