Những gì Băng Hiền điều tra được đều đã chia sẻ với Thư Tiểu Bạch.
“Thư tiên sinh, bên kia đã quyết định, trưa mai bắt đầu xuất phát.”
“Ừm, ta đã biết.”
“Theo điều tra thì đã xuất hiện một loại dị thú đặc thù, tạm thời gọi là Cực Hung thú, thực lực của chúng rất mạnh mẽ. Tốc độ, sức mạnh và sức phòng ngự đều có trình độ của cấp Nửa Thành, nhưng số lượng của chúng ko nhiều, chỉ có 3 con. So với số lượng cường giả cấp Nửa Thành tham dự hành động lần này thì ko phải uy hiếp quá lớn, cho nên ngươi chỉ cần để ý một chút là được, chúng sẽ ko tạo thành phiền phức gì quá lớn với ngươi. Quan trọng nhất vẫn là phòng bị người khác.”
……
Tuy nói lãnh đạo cao tầng của Đảng Công Nghiệp tỏ thái độ ko tiếc bất cứ giá nào cũng phải báo thù đám dị thú này.
Nhưng mà đến khi hành động thì tính cả Thư Tiểu Bạch cũng chỉ có 8 người.
Dường như vì đám lãnh đạo cao tầng sợ đám dị thú lại đến dạo 1 vòng, đem trên dưới Đảng Công Nghiệp tuyệt hậu.
Cho nên sắp xếp người ở lại để bảo đảm an toàn cho bọn họ.
Hôm qua Thư Tiểu Bạch cũng đã gặp mặt những người tham gia hành động lần này.
Băng Hiền sắp xếp cho Thư Tiểu Bạch một thân phận là cường giả mới bước vào cánh cửa cấp Nửa Thành.
“Họ Thư, ngươi đến muộn.”
Người đàn ông cao lớn đang gào lên tên là Thân Thần.
Thân Thần là đội trưởng của nhiệm vụ này, đồng thời hắn cũng là người mạnh nhất, ít nhất bên ngoài nhìn là như vậy.
“Xin lỗi, xin lỗi, ta bị lạc đường.” Thư Tiểu Bạch liên tục xin lỗi.
“Ngươi ko mang theo trang bị sao?”
“Ah, còn cần mang trang bị à? Không phải chỉ là dị thú thôi sao?”
Thư Tiểu Bạch vừa nói xong, thì tất cả mọi người lộ ra thần sắc chán ghét.
“Chủ thuê của ngươi ko nói cho ngươi sao, lần này số lượng dị thú mà chúng ta phải đối phó rất nhiều, hơn nữa còn có Cực Hung thú, đó chính là quái vật có thể kháng cự lại chúng ta.”
“Nhưng mà nghe nói số lượng cũng ko nhiều làm mà nhỉ.”
“Ba con Cực Hung thú chỉ là được phát hiện và ghi chép mà thôi, còn chân chính có bao nhiêu con thì ko ai biết được.”
“Ồ…ra là vậy.”
“Mỗi người chúng ta chỉ có một bộ trang bị mà thôi, lần nhiệm vụ này ngươi tự cầu phúc đi.” Thân Thần lạnh lùng nói.
Nhưng đây cũng là nhân chi thường tình, dù sao trong mắt hắn, Thư Tiểu Bạch hết sức ko có trách nhiệm.
Hơn nữa còn là người ngoài, họ cũng lười nói nhảm với Thư Tiểu Bạch.
Đồng thời ko ít người biết Thư Tiểu Bạch xuất hiện trong đội ngũ, là bởi vì đám lãnh đạo cao tầng của Đảng Công Nghiệp ko tin tưởng bọn họ.
Cho nên bọn họ ko thân thiện với Thư Tiểu Bạch là phải.
Thư Tiểu Bạch cũng rất buôn bực.
Tất cả đều do tên Băng Hiền này, thế mà ko nhắc nhở hắn phải chuẩn bị trang bị.
Nhưng mà lúc này họ cũng ko mặc trang bị ở trên người, mà đeo một cái balo đặc chế.
Trang bị trong miệng họ chắc là đang ở trong chiếc balo này.
“Con nữa, vì phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn, tất cả đều phải tự chuẩn bị thức ăn.” Thân Thần lại nhìn Thư Tiểu Bạch.
“Ồ….”
Cái này thì Thư Tiểu Bạch đã sớm chuẩn bị, chẳng qua hắn để ở trong Nhẫn không gian mà thôi.
Nhưng mà những người khác thì ko biết chuyện này, tất cả đều nhìn Thư Tiểu Bạch như thể cười trên nỗi đau của người khác.
Thân Thần đối với loại thái độ này của Thư Tiểu Bạch hết sức khó chịu, chỉ ồ một câu?
“Cho ngươi 10 phút đồng hồ để ngươi đi chuẩn bị thức ăn.”
“Không cần, ta có thể giải quyết chuyện này, ko cần lãng phí thời gian.”
“Vậy thì xuất hiện.” Thân Thần tức giận nói.
Thân Thần càng thêm khó chịu đối với loại người ko biết tốt xấu như Thư Tiểu Bạch
Mặc dù mọi người đều là cao thủ, nhưng tất cả cũng chỉ đi bộ bình thường, chứ ko dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến.
Thư Tiểu Bạch ko hiểu, vì sao ko ngồi phương tiện giao thông, coi như vùng rừng núi ko lái được xe thì cũng có thể đi máy bay mà.
Khi hắn đi chấp hành nhiệm vụ ở địa phương nhỏ rách nát như thành Thái Dung còn có máy bay chuyên trở.
Loại địa phương như Thủ đô Công Nghiệp ko đến mức đến cả một cái máy bay cũng ko có chứ.
Nhưng Thư Tiểu Bạch cũng ko nói ra nghi vấn của mình.
Bầu không khí trong đội ngũ rất nghiêm túc.
Dù là người quen biết nhau cũng ko nói lời nào.
Lúc này, một nam nhân khoảng 40 tuổi chủ động đi đến bên cạnh Thư Tiểu Bạch.
“Ngươi là Thư Tiểu Bạch đúng ko? Làm quen một chút, ta là Ngô Ngấn.”
“Ta nhớ tên ngươi, hôm qua chúng ta đã gặp mặt.”
“Hôm qua quá nhiều người, ta còn tưởng rằng ngươi ko nhớ ta.” Ngô Ngấn cười nói: “Nếu như cần thức ăn thì cứ nói, ta đã chuẩn bị rất nhiều.”
Thân Thần đột nhiên dừng bước quay đầu lại nhìn về phía Thư Tiểu Bạch và Ngô Ngấn, nghiêm khắc nói: “Ta đã nói rồi, mỗi người chỉ được ăn thức ăn mình tự chuẩn bị! Các ngươi đã quên sự kiến trúng độc mấy ngày trước rồi à?”