“Đây…đây là Mẫu Thú Nữ Vương á?”
Thân Thần từng đánh giết Mẫu Thú Nữ Vương, nhưng mà quái vật trước mặt lại hoàn toàn khác biệt với Mẫu Thú Nữ Vương mà hắn đã từng đánh giết.
Đúng lúc này, mấy sợi rễ đi về phía Liệt Diễm Phong Bạo.
Mấy cái sợi rễ chẳng những không bị Liệt Diễm Phong Bạo đốt thành tro bụi.
Mà lại bắt đầu dập tắt Liệt Diễm Phong Bạo.
Hơn nữa những sợi rễ xung quanh bắt đầu bốc cháy, nhìn qua giống như là những cái roi lửa.
“Tiểu Bạch, mau dừng kỹ năng đó lại, nó có thể hấp thu hỏa diễm của ngươi.”
Thư Tiểu Bạch cũng nhìn thấy tình huống này, lập tức dừng Liệt Diễm Phong Bạo lại.
Hai con dị thú quay về phía Mẫu Thú Nữ Vương cúng bái.
“Mẫu thân đại nhân.” Trong mắt bọn nó, mẹ của bọn nó cực kỳ hoàn mỹ và xinh đẹp.
Mẫu Thú Nữ Vương di chuyển thân thể khổng lồ đến trước mặt của Thư Tiểu Bạch và Thân Thần.
Sắc mặt Thân Thần ngưng trọng chưa từng có.
Khí tức của Mẫu Thú Nữ Vương không chỉ khiến hắn cảm thấy nguy hiểm, mà còn khiến cho linh hồn của hắn run rẩy.
Thư Tiểu Bạch thì âm thầm so sánh Mẫu Thú Nữ Vương trước mắt với Nguyên.
Chúng nó có phải là cùng một loại hay không?
Khí tức hơi tương tự, nhưng mà dường như Mẫu Thú Nữ Vương trước mắt này không có mạnh mẽ bằng Nguyên.
“Nhân loại, ta tự giới thiệu mình một chút, ta là Mộ Chủ, là người con thứ ba của Quá Phụ. Ngươi có thẻ gia nhập chúng ta, ngươi có thể đạt được quyền lực sinh tồn trong kỷ nguyên mới, hoặc là trở thành chất dinh dưỡng của ta.”
“Ngươi biết Nguyên không?”
Mộ Chủ nghiêng đầu nhìn Thư Tiểu Bạch: “Ngươi là sứ giả của Nguyên?”
Thư Tiểu Bạch nhếch miệng lên cười: “Nguyên và ngươi là anh em à? Hay là chị em?”
Ánh mắt Mộ Chủ dần dần trở nên lạnh lẽo.
“Ngươi đã giết Nguyên?”
“Có thể nói cho ta biết Quá Phụ là ai không? Thỏa mãn chút tò mò của ta.”
Thư Tiểu Bạch nhìn Mộ Chủ, hắn đang tự hỏi một vấn đề.
Trong thân thể vị tiểu tỷ tỷ Mộ Chủ này có Kim Tinh không?
“Tiểu Bạch, ta thấy tình huống không đúng lắm, nếu như có gì không ổn thì ngươi lập tức chạy đi.”
Thư Tiểu Bạch nhìn Thân Thần: “Đừng kêu nữa, ta đang chế tạo sân nhà.”
….
Mặt đất nơi Thư Tiểu Bạch và Thân Thần đang đứng bỗng nhiên nứt ra, phía dưới là lít nha lít nhít sợi rễ xúc tu.
Cực kỳ nhiều xúc tu phóng về phía bọn họ.
Thư Tiểu Bạch lập tức tóm lấy Thân Thần, Kim Chung Tráo!
Những xúc tu đó cố gắng đem Kim Chung Tráo xoắn nát.
Nhưng mà Kim Chung Tráo lại cứng rắn vượt qua sự tưởng tượng của Mộ Chủ.
Hơn nữa Kim Chung Tráo không phải ai muốn chạm thì chạm.
Đây chính lồng bảo vệ được ngưng tụ từ nội lực.
Ngươi không thể bóp vỡ ta, vậy thì đến lượt đã chấn vỡ ngươi.
Tất cả những xúc tu chạm vào Kim Chung Tráo đều bị chấn vỡ trong khoảnh khắc.
Thư Tiểu Bạch cảm giác được nồng độ nguyên tố ở đây đã cao gấp 5 lần bình thường.
Cho nên Thư Tiểu Bạch không có ý định tiếp tục lề mề.
“Tiểu Bạch, để ta xuống, dùng toàn lực chiến đấu đi.”
Thân Thần cảm thấy, sự tồn tại của hắn chính là vướng víu.
Đột nhiên, Thư Tiểu Bạch tóm lấy Thân Thần bay lên trên trời.
Hơn nữa còn càng bay càng cao.
Thân Thần còn tưởng là Thư Tiểu Bạch mang theo hắn chạy trốn.
Như thế cũng tốt…..
Đúng lúc này, Thư Tiểu Bạch đột nhiên buông Thân Thần ra.
“Thân Thần, ta sẽ đón ngươi sau.”
“Ah……. Thư Tiểu Bạch, ông nội nhà ngươi.”
Thư Tiểu Bạch buff cho Thân Thần một cái Phiêu Phù thuật, để cho hắn có thể chầm rãi hạ xuống.
Sau đó Thân Thần liền thấy Thư Tiểu Bạch nhanh chóng lao xuống.
Thư Tiểu Bạch lại sử dụng chưởng pháp từ trên trời giáng xuống.
Đại Hải Vô Lượng! Một chưởng vỗ xuống.
Mộ Chủ lập tức bị đập nát thành những mảnh vỡ.
Thân Thần ở trên không trung ngẩn ra.
Đã xong? Mộ Chủ bị một chưởng của Thư Tiểu Bạch đập chết rồi?
Không thể nào? Nói đùa à?
Mộ Chủ mạnh mẽ như vậy, làm sao có thể chết dễ dàng như thế?
Thư Tiểu Bạch cũng cảm thấy không thể như vậy.
Bởi vì khí tức của Mộ Chủ vẫn chưa tan biến.
Hoàn toàn không có khả năng chết một cách tiêu sái như vậy.
Mộ Chủ lại một lần nữa mọc ra nơi sợi rễ tụ tập.
“Ở trên vùng đất này, ngươi không thể giết được ta.”
Mộ Chủ nói xong, vô số sợi rễ bắt đầu phóng về phía Thư Tiểu Bạch đang ở trên không trung.
Thân Thần ở trên không trung cũng rất khẩn trương quan sát chiến trường bên dưới.
Thư Tiểu Bạch lại giơ tay lên, một cái ma pháp trận màu đen xuất hiện ở trên không trung.
Từng mảnh giáp màu đen bay ra, rơi vào trên người của Thư Tiểu Bạch, tổ hợp thành bộ giáp Kỵ Sĩ Hắc Ám.
Cuối cùng thì đôi cánh màu đen ở sau lưng cũng phát huy tác dụng thực tế, không còn chỉ là vật phẩm trang sức nữa.
Đối mặt với những sợi rễ lao đến, thân hình của Thư Tiểu Bạch hơi động một chút, lướt qua bầu trời, để lại một mảnh sương mù màu đen.
Những sợi rễ vừa chạm vào mảnh sương mù màu đen thì lập tức trở nên khô héo.
Giống như bị ngâm trong dung dịch hóa học vậy.
Thư Tiểu Bạch giơ thanh Kiếm Hắc Ám ở trong tay lên, nơi mũi kiếm đi qua không còn một ngọn cỏ.
Mặt đất nơi những sợi rễ bao trùm, bắt đầu sinh trưởng ra từng đóa từng đóa hoa.
Những đóa hoa đó phun ra một loại tro bụi màu vàng lên không trung.
Thư Tiểu Bạch lo lắng những tro bụi màu vàng này có độc nên không dám lại gần.
Nhưng mà ngay sau đó những tro bụi màu vàng này đột nhiên nổ tung.
Rầm rầm rầm-----
Lực trùng kích to lớn đập thẳng vào mặt của Thư Tiểu Bạch.
Thư Tiểu Bạch đang ở trên không trung lập tức bị hất bay đi.
Đúng lúc này, trong khói lửa chui ra rất nhiều sợi rễ bốc cháy, bắt đầu công kích về phía Thư Tiểu Bạch.