Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 242 - Chương 243 - Thể Chất Thánh Bạch Cứu Nguy

Chương 243 - Thể chất Thánh Bạch cứu nguy
Chương 243 - Thể chất Thánh Bạch cứu nguy

“Vì sao…vì sao lại thế này? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”

Thư Tiểu Bạch mỉm cười nhìn thảm cảnh của Trường Không: “Không có thể chất của ta, thì ngươi không thể nào khống chế được nhiều loại sức mạnh như vậy.”

Giờ phút này, ánh mắt của mọi người nhìn Thư Tiểu Bạch cũng thay đổi.

Hình tượng đa mưu túc trí, nắm tất cả mọi thứ trong lòng bàn tay của Thư Tiểu Bạch đã in sâu vào trong lòng họ.

Chẳng qua là, Thư Tiểu Bạch cảm giác được sau lưng mình có một đạo ánh sáng lạnh lẽo chiếu vào.

Đó là ánh mắt của Thân Thần, phảng phất như Thân Thần có thể xem thấu tất cả.

Không sai, sự thật là Thư Tiểu Bạch bị lật thuyền.

Nếu như không có thể chất Thánh Bạch cứu nguy.

Thì có lẽ hôm nay Thư Tiểu Bạch bị lật thuyền đến tận Thái Bình Dương rồi.

Mà Lũng Anh và Việt Sơn đều nhìn Thư Tiểu Bạch với ánh mắt kính sợ.

Rốt cuộc là loại thể chất nào, mới có được sức mạnh khó tin đến thế?

“Không! Ta không thể thất bại…..ta không thể lại thất bại….”

Sáu loại nguyên tố Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Quang, Ám đang giày vò Trường Không.

Tên Trường Không này cũng thật xui xẻo, hắn lại không có thể chất nguyên tố nào.

Giống như Lâm Tố, thuộc tính chủ là Quang, phó là Hỏa, cho nên Lâm Tố có thể tiếp nhận hai loại nguyên tố là Quang minh và Hỏa. Nếu như hắn tiếp nhận mấy loại nguyên tố khác thì tự chuốc vạ vào thân thôi.

Trường Không ở trước mắt chính là một ví dụ điển hình.

Thân thể của hắn có bất cứ thuộc tính ma pháp nào, cho nên bất cứ nguyên tố nào đều là độc dược đối với hắn.

Cánh tay của Trường Không còn vừa mới tiếp nhận tẩy lễ của Thánh Quang, một giây sau đã nổ tung.

“Cứu ta…cứ ta…ta không muốn chết….ta không muốn lại trở về với hư vô….”

“Được, ta cứu ngươi.”

Thư Tiểu Bạch lập tức sử dụng Hắc Ám Xúc Tu chui vào miệng Trường Không.

Sau đó móc ra một viên sỏi lớn.

Lần này Thư Tiểu Bạch không giẫm lên vết xe đổ.

Chắc chắn sẽ không tiếp xúc với tên này.

“Trả ta…trả ta…trả lại cho ta…”

Thư Tiểu Bạch cầm khối Kim Tinh lên nhìn, sao lại biến thành màu vàng sh*t rồi? bị tên này làm bẩn rồi à?

Lần trước, Kim Tinh của Mộ Chủ là màu xanh biếc, lần này lại là màu vàng sh*t, thật sự là hơi ác cảm.

Thư Tiểu Bạch lau lau trên người, vẫn là màu vàng sh*t.

Thôi được rồi, sau này bán rẻ bán tháo vậy.

Thư Tiểu Bạch nhìn Trường Không đã bị biến thành đống tro cốt.

Thư Tiểu Bạch có thói quen thu dọn cặn bã tro cốt, sau khi trở về sẽ đem tro cốt của hắn thả xuống biển vậy.

Thư Tiểu Bạch nhìn về phía đại quân dị thú.

Lúc này, đám dị thú cũng bắt đầu rút lui.

Thư Tiểu Bạch đứng yên tại chỗ nhìn mười mấy giây, sau đó quay đầu trở về tường thành.

“Tiểu Bạch, làm rốt tốt.” Thân Thần vỗ vai Thư Tiểu Bạch.

Trần Tấn lập tức chạy đến: “Thư tiên sinh, cảm tạ….cám ơn ngài, ta thay mặt tất cả người ở Hoàn Thành ngỏ ý cảm ơn ngài.”

“Chờ đã….ta nhận lời cảm ơn này, nhưng sẽ không ảnh hưởng gì đến tiền công của ta chứ?”

Từ khi bị quỵt một lần tiền công thì Thư Tiểu Bạch trở nên sáng suốt hơn nhiều rồi.

“Ah…không không, ngài yên tâm.” Trần Tấn rất xấu hổ.

“Vậy chúng ta thanh toán luôn đi nhỉ? Không phải ta không tin ngươi, mà chủ yếu là gần đây ta hơi khó khăn.”

“Tất nhiên tất nhiên.”

Điều quan trọng nhất bây giờ là ổn định Thư Tiểu Bạch.

Dù sao vẫn còn một đám dị thú cần xử lý.

Thiếu Thư Tiểu Bạch cũng không dễ gì xử lý chúng.

“Thư tiên sinh, ta đạt trước một phòng ở nhà hàng ngon nhất Hoàn Thành….”

“Không ăn, các ngươi đã quên vụ việc lần trước rồi à? Ta chỉ ăn thức ăn do chính mình chuẩn bị thôi.”

Bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm, đạo lý này Thư Tiểu Bạch cũng hiểu.

Cho nên Thư Tiểu Bạch tuyệt đối sẽ không cho bọn họ bất cứ cơ hội nào.

Một chút cơ hội cũng không cho!

Coi như phải ăn mỳ tôm, coi như chết đói ở Hoàn Thành, Thư Tiểu Bạch cũng sẽ không ăn không uống của bọn họ.

Số tiền này, đừng mong thiếu một xu.

Trần Tấn ra vẻ thân thiết với Thư Tiểu Bạch: “Thư tiên sinh, ngài có biết thành phố Tùng Sơn, thành phố Đông Nghiệp và mấy thành phố xung quanh đã bị rơi vào tay giặc không?”

Thư Tiểu Bạch đẩy tay của Trần Tấn ra: “Ta và ngươi không thân thiết như vậy, nói chuyện thì cứ nói, đừng có đứng gần như thế.”

“Thư tiên sinh, mấy tòa thành này cũng giống như Hoàn Thành, đều là thành phụ thuộc của Thủ Đô Công Nghiêp.”

“Thì sao?”

“Bây giờ người của Chính Phủ Thế Giới và dị thú đã chiếm lĩnh thành phố Tùng Sơn, nếu như Thư tiên sinh có thể thanh lý bọn chúng giúp ta, thì ta sẽ giúp Thư tiên sinh tìm một động cơ Hồng Tinh có nguồn năng lượng dồi dào, ít nhất cũng có thể sử dụng được 10 năm.”

Thư Tiểu Bạch hơi kinh ngạc nhìn Trần Tấn: “Các ngươi có động cơ Hồng Tinh?”

“Không có, nhưng mà mấy thành phố quanh đây chắc chắn có, nhưng hiện giờ ta không dám phái người ra ngoài tìm kiếm, nếu như có thể tiêu diệt hết đám chó săn đó thì đi ra ngoài tìm đồ cũng dễ dàng hơn.”

Bình Luận (0)
Comment