Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 278 - Chương 279 - Hay Là Phát Động Một Cuộc Chiến Tranh Cho Vui Nhỉ?

Chương 279 - Hay là phát động một cuộc chiến tranh cho vui nhỉ?
Chương 279 - Hay là phát động một cuộc chiến tranh cho vui nhỉ?

Cộc cộc cộc----

Tiếng bước chân thanh thúy và nặng nề vang lên.

Âm thanh càng ngày càng gần.

Lúc này, những nghị viên này đều cau mày lại.

Bầu không khí ở hiện trường cũng trở nên vô cùng gấp gáp.

Cạch cạch----

Cửa bị đẩy ra.

Tất cả mọi người nhìn thấy một nữ nhân cao lớn, trên người mặc một bộ áo giáp màu bạc, trên đầu còn có sừng đi vào.

Bộ giáp này của Nữ Vương cũng không phải giáp bình thường.

Đây là sau khi nàng nhìn thấy bộ giáp đen quá đẹp, cho nên mới tìm Mộc Kiến Bình nhờ hắn chế tạo một bộ.

Chẳng qua là trình độ của Mộc Kiến Bình kém Thư Tiểu Bạch một cái Thái Bình Dương, cho nên không đạt được trình độ như bộ giáp đen của con chó con.

Nhưng kiểu dáng của bộ giáp này lại rất phù hợp với thẩm mỹ của Nữ Vương.

Cho nên nhiệm vụ lần này nàng đã lôi ra mặc.

Khi Nữ Vương đi vào đại sảnh hội nghị thì tất cả mọi người đều lộ ra địch ý.

Nữ Vương liếm môi một cái, rồi lầu bầu nói: “Nếu như bây giờ ra tay, thì toàn bộ Khu Tam Hoang sẽ chìm trong hoàn cảnh như rắn mất đầu nhỉ.”

“Ngươi nói cái gi?” Có người tính tính nóng nảy, nghe được câu nói này của Nữ Vương thì lập tức nổi giận.

Nữ Vương không quan tâm đến những lời này, nhẹ nhàng đi đến đài phát biểu.

Nàng chờ cho những tiếng kêu gào mất hết rồi mới lên tiếng: “Ta đại biểu cho thành Thái Dung, đại biểu cho Học viện Ma Pháp. Hiện giờ ta sẽ truyền đạt cho các ngươi mệnh lệnh của thủ lĩnh bọn ta, dựa theo những thái độ không thân thiện của các ngươi đối với thủ lĩnh, bây giờ thủ lĩnh ra lệnh cho các ngươi phải bồi thường cho Học viện Ma Pháp, thành Thái Dung, và cả bản thân thủ lĩnh, đây là danh sách bồi thường.”

“Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ngươi dựa vào cái gì để ra lệnh cho chúng ta?”

“Ta là ai sao? Ta là Nữ Vương sẽ thống trị các ngươi.”

Nữ Vương cao cao tại thượng, ánh mắt bễ nghễ thiên hạ quét qua đám người ở hiện trường.

Tất cả mọi người bị ánh mắt của Nữ Vương quét qua đều cúi đầu xuống.

Đúng là Khí thế của Nữ Vương quá mạnh mẽ.

“Hậu quả của việc từ chối chính là tử vong, ngay tại hôm nay, ngay tại chỗ này.” Nữ Vương bình thản nói ra.

“Tiểu thư…”

Tiêu Bách Ức vừa định mở miệng nói chuyện thì Nữ Vương đã cắt ngang.

“Ta không phải là tiểu thư, ta là Nữ Vương.”

“Nữ Vương…” Tiêu Bách Ức là thương nhân, hắn không thèm để ý việc xưng hô với đối phương như thế nào.

Với hắn thì tiểu thư hay Nữ Vương cũng đều như nhau.

“Nữ Vương, thủ lĩnh của các ngươi xung đột với Mặc Dương mà không phải chúng ta, cho nên sao các ngươi lại tìm chúng ta đòi bồi thường?”

“Quân đoàn Hủy Diệt Giả của Mặc Dương từ đâu mà có? Hắn đẻ ra à? Nếu như không có sự trợ giúp của các ngươi, thì làm sao hắn có thể chế tạo ra được quân đoàn Hủy Diệt Giả chứ.”

Nữ Vương trải qua trận chiến tranh này, nàng cũng đã có một ít thay đổi.

Lần đầu tiên nàng nhận thức được rằng, thì ra tiền không phải chỉ để mua đồ ăn và đóng học phí.

Thì ra tiền còn có thể tạo ra được quân đoàn khổng lồ và khủng bố như vậy nữa.

“Đó là Mặc Dương uy hiếp chúng ta, không phải chúng ta tự nguyện dâng lên cho hắn.” Tiêu Bách Ức định dùng lý lẽ để biện luận.

“Nhưng mà theo tình báo của chúng ta, trong số các ngươi có người đã tiến hành trao đổi lợi ích với Mặc Dương.”

Có vài người chột dạ nên cúi đầu xuống.

“Tại nơi này, các ngươi đều không phải là cường giả chân chính, ta có thể đứng ở chỗ này nói chuyện, không phải bởi vì ta đứng ở phía công lý và chính nghĩa, mà bởi vì vị thủ lĩnh ở đằng sau ta có thực lực tuyệt đối, cho nên các ngươi chỉ có hai lựa chọn, thần phục hoặc là chiến tranh.” Thái độ của Nữ Vương rất bá đạo.

Nhưng mà những lời này của nàng, giống như những chiếc búa tạ gõ vào lòng những người có mặt ở hiện trường.

Tiêu Bách Ức mở miệng nói: “Ta đồng ý.”

Những người khác thì cũng có chút bất mãn dù ít hay nhiều.

Cuối cùng thì trên mặt Nữ Vương cũng lộ ra một nụ cười: “Lựa chọn rất sáng suốt, không thể đem các ngươi tiêu diệt … thực sự là đáng tiếc.”

Mọi người rất giận dữ, trong số họ cũng có vài người không sợ Nữ Vương.

Nhưng mà họ sợ con quái vật khổng lồ ở bên ngoài.

Mặc dù không thấy rõ hình dáng của nó.

Nhưng mà chỉ cần nhìn qua cửa sổ, cũng đã đủ hiểu nó hơn xa đám Hủy Diệt Giả như thế nào.

Nhất là lúc này, toàn bộ người cầm quyền của Khu Tam Hoang đều đang ngồi ở chỗ này.

Nếu như thật sự xuất hiện thương vong, thì cục diện của Khu Tam Hoang sẽ sụp đổ ngay lập tức.

Tất nhiên, khả năng lớn nhất là tất cả người ngồi trong phòng này đều chết hết.

Đặc biệt là những nghị viên của thương hội, thực lực của bọn họ không mạnh lắm, thậm chí có vài người còn không có sức chiến đấu.

Cho nên dù muốn trở mặt, thì cũng tuyệt đối không thể trở mặt ở nơi này.

“Nhưng chúng ta cần thời gian chuẩn bị những vật tư và tài nguyên này.” Tiêu Bách Ức nhìn danh sách một chút rồi nói.

Nhưng Nữ Vương lại lắc đầu: “Ta không có thời gian chờ đợi, các người cần phải hạ lệnh chuẩn bị vật tư ngay bây giờ, ta cho các ngươi thời gian ba tiếng, nếu như hết thời gian mà vẫn chưa chuẩn bị xong vậy thì chiến tranh… à không đúng, phải nói là đồ sát, tất cả các ngươi sẽ chết ở nơi này, sau đó thủ lĩnh của bọn ta sẽ dùng vũ lực trấn áp toàn bộ Khu Tam Hoang, trở thành kẻ thống trị đúng nghĩa của nơi này.”

Mọi người nghe thấy Nữ Vương nói vậy thì sắc mặt đều thay đổi.

“Ngươi đang gây khó dễ cho chúng ta à?”

“Đúng thế.” Nữ Vương gật đầu nói ra.

Bình Luận (0)
Comment