Phương diện này, đầu óc Lâm Tố tốt hơn Thư Tiểu Bạch nhiều.
Chủ yếu là Thư Tiểu Bạch đối với những việc này dốt đặc cán mai.
“Nói cách khác, dù ta thông qua phỏng vấn, tối đa cũng chỉ có thể làm giáo viên của học viện, mà ko thể nào trở thành tầng quản lý, càng ko có khả năng trở thành viện trưởng?”
“Đúng.”
“Vậy ngươi nói cho ta tin tức nầy làm gì?”
“Ý ta là, ko bằng ông chủ ngươi tự lập một học viên của mình, học viện ma pháp.”
“Tại sao ngươi cảm thấy ta sẽ thành lập học viện ma pháp?”
“Ông chủ, ngươi sáng tạo ra một hệ thống lực lượng hoàn toàn mới, chẳng lẻ chỉ để cóng cửa chơi một mình?”
Lâm Tố tựa hồ nhìn thấu ý đồ của Thư Tiểu Bạch: “Muốn ma pháp được mọi người tiếp nhận, vậy phải làm cho càng nhiểu người tiếp xúc với ma pháp, hiểu ma pháp, cuối cùng mới có cơ hội trở thành hệ thống lực lượng chủ chốt.”
“Hiện tại ta ko có nhiều tài nguyên để xây dựng một cái học viện ma pháp.”
“Ông chủ, nếu như ở thời điểm bình thường thì khẳng định ko được, thế nhưng bây giờ ko giống với trước kia, bây giờ chỉ cần có đồ ăn là đủ rồi, nhóm đầu tiền cũng ko cần quá nhiều người, chỉ cần nhận trong vòng 100 người, vấn đề đồ ăn của 100 người giải quyết rất dễ dàng, Thái Dung thành bây giờ có rất nhiều kiến trúc bỏ không, chọn bừa một chỗ là được. Hiện tại chỉ còn 2 vấn đề, nếu giải quyết được 2 vấn đề này, ko ai có thể ngăn cản ngươi thành lập học viện ma pháp.”
“Hai vấn đề gì?”
“Đầu tiên là giáo viên truyền thụ ma pháp, thứ hai là hệ thống ma pháp vẫn chưa được hoàn thiện đầy đủ, ko có đẳng cấp phân chia rõ ràng.”
Khu vực an toàn phía thành Bắc.
La Y đi ra từ tòa nhà chính phủ.
Hắn đã từng là đội trưởng chiến đội đặc biệt của Thái Dung thành.
Hắn vốn là muốn phỏng vấn chức viện trưởng của Chiến Tranh Học Viện mới được thành lập.
Nhưng việc khiến cho hắn thất vọng là, cái gọi là phóng vấn chỉ là trò đùa.
Viện trưởng của học viện đã được chính phủ quyết định từ trước rồi.
La Y có chút thất vọng, tuy rằng hiện tại chiến lực của hắn ko xuất sắc lắm.
Nhưng hắn có kinh nghiệm vô cùng phong phú.
Những năm trước, hắn là một giáo viên của học viện chiến đấu.
Sau này được gia nhập chiến đội đặc biệt, một đường kiến công lập nghiệp, trở thành đội trưởng chiến đội đặc biệt.
Về sau bị thương nên lui về tuyến hai.
Một lần nữa trờ về làm giáo viên học viện.
Hắn tinh thông ba loại hệ thống tu luyện, Bạch Quynh Cực Hạn, Thăng Huy Chi Thuật, Bát Vương Pháp.
Đây là ba hệ thống tu luyện chủ yếu của tinh cầu Bạch Quỳnh.
Ba loại hệ thống mỗi người một vẻ.
La Y cảm thấy mình hoàn toàn có tư cách đảm nhiệm chức vị viện trưởng Chiến Tranh Học Viện mới.
Ít nhất có tư cách hơn so với người đã được bổ nhiệm hiện nay.
Tuy rằng bởi vì hắn từng bị thương, chiến lực ko cao.
Nhưng khiến hắn thất vọng là, vị viện trưởng kia lại khiêu chiến hắn.
Kết quả đương nhiên là hắn thảm bại.
La Y cảm thấy mình có thể tâm bình khí hòa tiếp nhận thất bại.
Nhưng sau khi bị đánh bại trước mặt mọi người, La Y vẫn thấy tức giận bất bình.
Dạy dỗ học sinh cùng chém giết trên chiến trường là hai việc khác nhau.
Là một giáo viên có kinh nghiệm phong phú và đội trưởng của chiến đội đặc biệt, La Y hiểu rõ hơn bất cứ ai.
Trên thực tế những lãnh đạo của chính phủ mới cũng hiểu rõ.
Chẳng qua là bởi vì La Y ko phải người của bọn hắn.
Làm La y thất vọng nhất chính là chính phủ mới nhỏ yếu và nông cạn.
Lúc này ko nghĩ đến gia tăng thực lực của mình, mà lại chỉ biết củng cố quyền lực.
Nếu thời điểm này bọn hắn nguyện ý tin tưởng mình.
Mình có thể trong thời gian một năm, thành lập một chi đội ngũ có thực lực ko tệ.
Trong vòng ba năm, có thể khiến cho chính phủ mới có năng lực tự bảo vệ mình.
Đáng tiếc, La Y thở dài, khát vọng trong lòng của hắn ko có cơ hội thi triển.
Điều này cũng làm cho La Y thấy được cực hạn của chính phủ mới.
Chính phủ như vậy làm sao có thể bảo vệ được dân chúng.
“Ba ba.”Mấy đứa trẻ bu lại, tất cả đều hi vong nhìn về phía La Y.
Đây đều là con của La Y, tổng cộng tám đứa.
Đương nhiên, ko có một đứa nào là con ruột.
Bọn hắn tất cả đều là La Y nhận nuôi.
Có con của chiến hữu, cũng có những đứa do chính tay hắn cứu trở về.
Đứa lớn đã đã 16 tuổi, nhỏ nhất chỉ có ba bốn tuổi.
La Y nhìn về phía đứa con lơn, La Đằng.
La Đằng cũng là một đứa trẻ rất hiểu chuyện, dường như nhìn ra thần sắc của La Y.
“Có thể chúng ta sẽ chuyển nhà, nhân tiện ta cũng muốn rời khỏi Thái Dung thành đi xem các nơi khác, các ngươi muốn đi chỗ nào?” La Đằng làm bộ nhẹ nhõm nói.
Việc này trước đó bọn họ đã bàn bạc xong.
Nếu La Y phỏng vấn thành công, bọn họ liền ở lại Thái Dung thành.
Nếu thất bại, vậy bọn họ liền rời đi.