Người một nhà La Y chuẩn bị ba ngày, những thứ có thể mang đều mang đi.
Đồ chứa tràn đầy một chiếc xe vận tải.
Phía trước còn có một chiếc xe buýt.
Hiện tại xe cộ vứt đầy đường nên nhiên liệu ko phải là vấn đề.
Chân chính phiền phức là vật tư và đồ ăn cần trên đường đi.
Cũng may La Y là người có kinh nghiệm chiến đấu phong phú.
Mặc dù chiến lực của bản thân ko mạnh, nhưng vẫn còn chút trình độ.
Cho nên sau mấy ngày chuẩn bị, bọn họ đã tích trữ được ko ít đồ ăn.
“Ba ba, chúng ta nên xuất phát rồi.” La Đằng quay về phía sau kêu lên.
La Y phụ trách lái xe hàng gật đầu: “Lên đường thôi, lái xe cẩn thẩn một chút.”
Mặc dù La Đằng ko có bằng lái, nhưng hiện tại cũng ko ai hỏi.
Khu vực Bắc thành một mực ở trong trạng thái phong tỏa, đường đi ra ngoài đã bị mọi người dùng đống đồ linh tinh lộn xộn chặn lại.
Muốn đi ra ngoài ko khó, nhưng muốn lái xe ra thì phải đi đường lớn.
Khi hai chiếc xe đi đến lối ra, bị chặn lại.
Những người đang canh giữ lối đi thật ra toàn bộ là lính cai ngục.
Trên thực tế Bắc thành ban đầu là một tòa ngục giam.
Bây giờ biến thành khu vực sinh sống của những người sống sót.
Trưởng ngục giam chính là người được chọn làm viện trưởng Chiến Tranh Học Viện mới.
Hơn nữa vị trưởng ngục này còn thu nhận tất cả lính cai ngục và tội phạm có chiến lực mạnh mẽ làm bộ hạ của mình.
“Các ngươi muốn đi đâu?” Thủ vệ nhìn La Y và mấy đứa con của hắn.
“Chúng ta muốn đi Tân Diệp thành.” La Y nói.
Ánh mắt thủ vệ trở nên sắc bén: “Tân Diệp thành? Tân Diệp thành là khu vực mà Bạch Quỳnh hội thống trị, các ngươi muốn đầu hàng quân địch?”
“Cái gì?Chờ đã…đây là hiểu lầm, chúng ta chỉ đi tìm người thân xin trợ giúp mà thôi.”
La Y ko nghĩ đến, muốn ra khỏi Bắc thành liền gặp phải phiền phức.
Tuy nói Thái Dung thành bị công phá, nhưng thông tin liên lạc vẫn còn tương đối hoàn chỉnh.
Trên bản tin dường như ko có noi Tân Diệp thành đã bị Bạch Quỳnh hội chiếm đóng. Cho nên La Y mới nói muốn đi Tân Diệp thành.
Không nghĩ đến Tân Diệp thành đã bị chiếm.
Mặc dù bọn họ thật sự muốn đi khu vực quản lý của Bạch Quỳnh hội tìm người quen, nhưng cũng sẽ ko ngốc đến nỗi nói ra cho người khác biết.
“Ngươi giải thích cũng vô dụng, đi theo chúng ta.”
“Tất cả các ngươi đều phải đi.”
Mấy thủ vệ chuẩn bị tiến lên bắt người.
Mấy đứa bé bối rối nhìn về phía La Y.
La Y chần chờ một chút, rồi gật đầu một cái với La Đằng.
Mặc dù bình thường hắn ko cho phép con của mình ra tay với người khác, nhưng đến thời điểm này, hắn cũng ko nghĩ nhiều được đến như vậy.
Bốn thủ vệ trước mặt, thực lực cũng bình thường.
Đây chính là nguyên nhân để hắn làm ra quyết định.
“La Tâm….”La Y nhìn về phía lão tam.
Hai mặt La Tâm đột nhiên ngưng tụ.
Trong chớp mắt tiếp theo, bốn thủ vệ mặt dại ra.
Đây là thể chất đặc thù của La Tâm, Tâm Linh Chi Nhãn.
Nàng có thể dùng Tâm Linh Trùng Kích với đại đa số sinh vật.
Ko cần tiếp xúc với mắt nàng, chỉ cần trong phạm vi nhất định, nàng có thể chế tạo loại tổn thương này.
Đương nhiên, chiêu này đối với người, và đa số sinh vật đều dùng rất tốt.
Nhưng hiệu quả đối với dị thú lại vô cùng thấp.
Bởi vì tinh thần lực quá mạnh hoặc quá yếu đều có thể chống lại loại tinh thần lực công kích này của La Tâm.
“Đi.” La Y nhỏ giọng nói ra.
Hai chiếc xe nhanh chóng lao ra ngoài.
Thủ vệ phía sau rất nhanh liền tỉnh lại.
Nhanh chóng báo cho cấp trên, tổ chức hành động truy đuổi.
Hai chiếc xe vừa lao ra khỏi lối đi, một thân ảnh liền đuổi theo.
La Y nhìn thân ảnh phía sau, vẻ mặt ko khỏi biến đổi: “Thật cmn đen đủi.”
Người tới ko phải ai khác, chính là vị viện trưởng mới của Chiến Tranh Học Viện Sâm La.
Vị viện trưởng và trưởng ngục giam này cũng ko phải người bình thường.
Thủ đoạn và thực lực đều thuộc hạng nhất.
Thời gian đầu Sâm La là khách quen của ngục giam(vào tù nhiều lần), sau này nghe nói là giúp trấn áp bạo động trong ngục mà được giảm án.
Sau đó lại trở thành lính canh ngục, vì sau đi lên chức trưởng ngục giam.
Có thể nói hắn chính là truyền thuyết của ngục giam.
Dưới sự thống trị của hắn, ngục giam hắn phụ trách cũng trở thành ngục giam có tỷ lệ vượt ngục thấp nhất của Thái Dung thành.
Đương nhiên, ngược lại cũng là ngục giam có tỷ lệ tử vong ngoài ý muốn cao nhất.
Ngục giam hắn phụ trách, ngoài sáng được coi là ngục giam số một Bắc thành.
Nhưng trong tối lại được gọi là Hắc Ngục.
La Y cầm lấy bộ đàm nói : “Lão đại, ngươi chạy trước đi.”
Cùng lúc đó, La Y giảm tốc độ.
Sâm La đuổi kịp xe vận tải của La Y, mặt đất phía trước hắn đột nhiên xuất hiện một mảnh màu đen.
Bánh xe giống như đi vào trong vũng bùn, trở nên cực kỳ chậm chạp, cuối cùng dừng lại tại chỗ.