Lúc này, mặt đất phòng thí nghiệm hơi chấn động một chút.
Thư Tiểu Bạch biết, Đại Đầu đã trở về.
Thư Tiểu Bạch buông xuống thí nghiệm trong tay.
Khi hắn đi vào sào huyệt của Đại Đầu, một cỗ tanh hôi đập vào mặt.
Thư Tiểu Bạch vuốt trán, Đại Đầu cái gì cũng tốt, thiên phú ma pháp, trí tuệ, thể chất, đều vô cùng cao.
Duy nhất để Thư Tiểu Bạch ko thể chịu nổi là việc vệ sinh của con hàng này thật sự là làm cho người ta khó có thể chịu đựng.
Mà một màn khiến cho Thư Tiểu Bạch ko thể chịu đựng nổi xuất hiện.
Đại Đầu đang dùng đầu lưỡi của nó liếm láp một thi thể nhân loại.
Chính xác mà nói là một thi thể của thiếu nữ nhân loại.
“Dừng tay!” Thư Tiểu Bạch kêu to lên.
Đại Đầu quay đầu nhìn về phía Thư Tiểu Bạch: “Chủ nhân, nàng đã chết,đừng phí phạm.”
Đại Đầu chảy nước miếng, Thư Tiểu Bạch xoa huyệt thái dương, đồng thời trong lòng thấy kỳ lạ.
Mặc dù Đại Đầu ăn qua thịt người, nhưng nó cũng ko đặc biệt muốn ăn nhân loại.
Ngày thường lựa chọn của nó phần nhiều là dị thú.
Tại sao hôm này lại nhặt về một thi thể thiếu nữ nhân loại.
“Không thể ăn!” Thư Tiểu Bạch chỉ sợ Đại Đầu ăn quen miệng, sau này sẽ đem nhân loại thành món chính.
“Chủ nhân, ta cam đoan, chỉ ăn một cái này.”
Trên thực tế Đại Đầu hiểu được ý tứ của Thư Tiểu Bạch. Nó thông minh hơn xa với sự tưởng tượng của Thư Tiểu Bạch.
“Không được.”
“Nhưng ko ăn, quá lãng phí, nàng đã chết, nhìn nàng có vẻ rất ngon.”
“Ta chưa chết…ta chưa chết…”
Đột nhiên, Thư Tiểu Bạch và Đại Đầu ngẩn ra.
Có vật gì đó xông vào trong tinh thần kết nối của bọn họ.
Thư Tiểu Bạch và Đại Đầu đồng thời nhìn vào thi thể thiếu nữ trên mặt đất.
“Đại Đầu, là cái thi thể này vừa nói chuyện sao?”
“Khẳng định là ảo giác, chủ nhân, khẳng định ngươi nghe nhầm, vừa rồi ko có chuyện gì phát sinh.”
“Ngươi im miệng.” Thư Tiểu Bạch quát lớn.
Thư Tiểu Bạch tiến lên nhấc thi thể thiếu nữ lên.
“Sau này ko cho phép lại mang về thi thể kỳ kỳ quái quái, còn có ngươi chú vệ sinh của rồng cho ta một chút.”
Thư Tiểu Bạch cõng thi thể thiếu nữ ra khỏi sào huyệt.
Đột nhiên sào huyệt đằng sau vang lên một tiếng nổ.
Hơi thở của rồng(long tức) từ trong sào huyệt tuôn trào ra ngoài, Thư Tiểu Bạch và thi thể thiếu nữ bị xung kích bay ra ngoài.
“Đại Đầu!” Thư Tiểu Bạch giận dũ hét lớn.
Đại Đầu thò đầu ra, nhếch miệng cười: “Chủ nhân….ta đang vệ sinh sào huyệt.”
Thư Tiểu Bạch kém chút nữa bị Đại Đầu làm cho tức chết.
Cõng theo thi thể thiếu nữ trở lại phòng thí nghiệm.
“Ngươi còn ở đây ko?” Thư Tiểu Bạch thả ra tinh thần lực.
Vừa rồi trao đổi để cho Thư Tiểu Bạch xác định, cái âm thanh vừa xông vào tinh thần kết nối của hắn và Đại Đầu, chính là của thiếu nữ này.
Nhưng mà hắn ko xác định thiếu nữ này còn sống hay ko.
Từ đủ loại dấu hiệu đến xem, thiếu nữ này đã chết rồi.
Hắn cũng ko cảm nhận được sự tồn tại của tinh thần lực trên thân của thiếu nữ này.
“Ta đây ta đây, vẫn còn ở đây.”
Thư Tiểu Bạch phát hiện luồng tinh thần lực này cũng ko ở trên thân của thiếu nữ, mà là ở khoảng cách một mét trước mặt mình.
“Ngươi còn sống hay là đã chết rồi?”
“Khẳng đinh là ta còn sống, ngươi mau cứu ta…”
Tinh thần lực của thiếu nữ tràn đầy nôn nòng và hoảng hốt, vô cùng ko ổn định.
Thư Tiểu Bạch vuốt trán, hắn cũng ko xác định tình huống bây giờ của thiếu nữ này là như thế nào.
Mà coi như biết, tựa hồ mình cũng ko có biện pháp gì.
Bởi vì thân thể của thiếu nữ này, nhìn như nào cũng là đã chết.
Hiện tại nàng có khả năng là linh hồn trong truyền thuyết đi?
Thư Tiểu Bạch ko biết y thuật, cho nên căn bản ko biết làm sao để cứu thiếu nữ này.
Huống chi, đây là vết thương chí mạng.
Thư Tiểu Bạch cảm thấy cứ để thiếu nữ này như thế đi.
Còn có thể để cho mình nghiên cứu.
Ngược lại chỉ là bé gái còn chưa phát dục hoàn toàn.
Càng ko có giá trị để cứu giúp.
“Thật xin lỗi, ta ko biết làm sao để cứu ngươi.”
“Tại sao lại như vây, ta ko muốn chết…ta ko muốn chết…ta ko muốn chết…”
“Thật ra bây giờ ngươi cũng ko có gì ko tốt, ngươi đã chết, phải tiếp nhận sự thật.”
Ngoại trừ nhìn ko thấy ra, thì cùng người bình thường ko có gì khác biệt.
“Nhưng mà ta ko muốn chết….ngươi suy nghĩ một chút…ngươi nhất định có biện pháp.”
Thư Tiểu Bạch hết sức im lặng, tại sao lại ko tiếp nhận tử vong của mình đây, làm người ko nên như vậy.
“Ta thật ko có cách nào, ngươi đã chết.”
Thiếu nữ vẫn ko có cách nào tiếp nhận mình việc đã chết.
nàng cảm thấy mình vẫn có khả năng chữa trị một chút.
Tâm tình của Thư Tiểu Bạch vẫn rất tốt.
Mặc dù trong nhà nhiều hơn một vật thí nghiệm.
Nhưng cũng ko cần chuẩn bị thêm một gian phòng, ko cần chuẩn bị nhiều thêm một đôi đũa.
Đồng tình thì đồng tình, mấu chốt chính là ko quen biết gì.
Hơn nữa ngực lại ko lớn.
Thư Tiểu Bạch vốn là nghĩ như vậy.
Nhưng mà rất nhanh hắn phát hiện mình đã sai.