Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 75 - Chương 75 - Tiếp Thu Ý Kiến Quần Chúng (1)

Chương 75 - Tiếp thu ý kiến quần chúng (1)
Chương 75 - Tiếp thu ý kiến quần chúng (1)

Bởi vì Đại Đầu mãnh liệt yêu cầu, Thư Tiểu Bạch chỉ có thể an bài họp ở ngoài sân.

Thư Tiểu Bạch nhìn mọi người, nói ra: “đây là lần đầu tiên chúng ta họp gia đình, Tiểu Tiểu Hắc và Tiểu Tiểu Bạch, các ngươi bỏ thịt xiên xuống trước đã, Đại Đầu, đừng phun lửa nữa.”

“Khụ khụ…”

“Các ngươi làm Lão Cừu bị ho rồi, các ngươi quên hắn là bệnh nhân, là người tàn tật sao?”

“Tiểu Bạch, nếu như ko nhắc lại chuyện này, đã là dành cho ta sự tôn trọng nhất rồi, chúng ta có phải nên tiến vào chủ đề chính hay ko?”

“Được rồi, chuyện là như thế này, hôm trước Đại Đầu mang về một cái nguyên liệu nấu ăn.”

Thư Tiểu Bạch bắt đầu hối hận, vì sao ngày đó mình ko để Đại Đầu trực tiếp ăn hết nguyên liệu nấu ăn.

Tất cả mọi người tò mò nhìn Thư Tiểu Bạch.

Thư Tiểu Bạch ko có khả năng nhàm chán đến mức gọi mọi người đến họp chỉ vì một cái nguyên liệu nấu ăn.

Trừ phi là nguyên liệu nấu ăn đặc thù.

“Là một thiếu nữ nhân loại.”

“Cái gì? Đại Đầu, ngươi quá đáng.”

“Đúng vậy đúng vậy, đơn giản là hành vi của quái vật.”

“Ngươi làm cho chúng ta đều ko dám sống chung một mái nhà với ngươi.”

“Các ngươi câm miệng cho ta.” Đại Đầu đập móng vuốt xuống đất.

Lâm Tố, An Nam, Mộc Kiến Bình thiếu chút nữa đặt mông ngồi xuống đất.

“Đó là thi thể, chỉ là một cái thi thể, còn nói nhảm nữa thì ta liền đem các ngươi biến thành thi thể.”

Dưới sự áp bách hung thần ác sát của Đại Đầu, ba người quả quyết khâu miệng lại.

“Tiểu Bạch, nói vào việc chính đi.”

“Hiện tại thi thể kia có chút phiền phức.”

“Phiền phức? Là thi thể của đại nhân vật nào sao?”

“Không biết, chắc là tiểu nhân vật đi.” Thư Tiểu Bạch bất đắc dĩ nói: “Mấu chốt là, thân thể của nàng đã chết, nhưng tinh thần của nàng vẫn tồn tại.”

“Tinh thần thể? Là sóng điện não sao?”

“Không khác nhau lắm, nhưng ta quen gọi là linh hồn, bây giờ nàng có dục vọng cầu sinh mãnh liệt, mỗi ngày quấy rầy ta, để cho ta phục sinh nàng.”

Trong những người ở đây, chỉ có Đại Đầu là từng tiếp xúc với thiếu nữ u linh.

Cho nên những người khác rất khó lý giải với tình huống của thiếu nữ trong miệng Thư Tiểu Bạch.

“Tiểu Bạch, ngươi có thể phục sinh người chết?”

“Làm ko được.”

“Vậy ngươi hoặc là cái đồ vật gọi là linh hồn kia, vì sao còn muốn đau đầu vì chuyện này?”

“Vấn đề ở chỗ này, đầu tiên nàng là một vật thí nghiệm ko tệ, thứ hai là ta cảm thấy có thể cho nàng đổi một loại trạng thái để sóng sót, hoặc nói là tồn tại cũng được, ta đã dùng ma pháp chữa trị cho thân thể của nàng, dù vẫn là một cỗ thi thể, nhưng cũng tính là một cỗ thi thể hoàn chỉnh, nhưng ta ko biết làm thế nào để cho nàng trở lại trong thân thể mình.”

Thư Tiểu Bạch cố hết sức nói rõ tình huống, nếu như muốn mọi người cùng nghĩ biện phải thì nhất định phải để mọi ngươi hiểu rõ tình huống bây giờ của thiếu nữ u linh.

Mặc dù Thư Tiểu Bạch đã hết sức nỗ lực, nhưng mà mọi người cũng chỉ nghe hiểu đại khái vấn đề.

Bỏ đi những danh từ chuyên nghiệp của Thư Tiểu Bạch.

Bọn hắn hiểu, người sống là cấu thành từ thân thể và linh hồn.

Lý luận này từ xưa đến nay bọn họ chưa từng được nghe qua.

“Không thể đem linh hồn nhét lại trong thân thể sao?”

“Vấn đề lớn nhất của nàng là ở đó, nàng sẽ trực tiếp xuyên qua, linh hôn là một đoàn Tinh Thần thể, chúng ko chịu sự trói buộc của vật chất, ta ko biết linh hồn của người sống và xác thịt làm cách nào kết hợp lại được với nhau, nhưng hiện tại nàng ko có cách nào lưu lại trong thân thể của mình.

“Vậy đổi một thân thể ko được sao? Cho nàng một cái thân thể có thể dung nạp linh hồn, ví dụ như con rối chẳng hạn.” Đại Đầu nước miếng chảy ra: “Con thân thể của nàng…thi thể, để làm khẩu phần lương thực cho ta đi.”

“Đại Đầu, vi sao ngươi luôn muốn ăn nàng?”

“Không biết, luôn cảm thấy ăn ngon.”

“So với ma lực còn ngon hơn sao?”

“Không giống nhau, ma lực là bữa ăn chính, nhét đầy cái bao tử, còn nàng thì là...đơn giản là ăn ngon.”

“Ăn ngon ở chỗ nào?”

“Không biết.”

“Là vì thể chất đặc thù sao?” Thư Tiểu Bạch hỏi.

“Có thể thế.”

“Nếu như ngươi xem chúng ta là thực vật, ở đây có thức ăn mà ngươi cảm thấy hứng thú ko?”

Đại Đầu nhìn về phía mọi người, sau đó long trảo(vuốt rồng) chỉ chỉ Lão Cừu nói: “Thức ăn có hại.”

Lại chỉ hướng Thư Tiểu Bạch: “Rác rưởi.”

Hai ngón tay chỉ hướng Mộc Kiến Bình và An Nam: “Phế vật.”

Chỉ hướng Lâm Tố: “ Hơi ngon một chút.”

“Vì sao ta là đồ ăn có hại?” Lão Cừu nổi giận.

“Vì sao ta là rác rưởi?” Thư Tiểu Bạch nổi giận.

“Vì sao ta giống An Nam?”

“Vì sao ta giống Mộc Kiến Bình?”

Lâm Tố ngước lên 45 độ nhìn trời xanh, hắn cũng ko biết là mình có nên cao hứng hay ko, tâm tình thực sự phức tạp.

“Là các ngươi bảo ta nói.” Đại Đầu nói đương nhiên: “Lại nói, ta ko có hứng thú với các ngươi, nhiều nhất là có chút hứng thú với Lâm Tố, Lâm Tố, chờ sau khi ngươi chết, có thể bán thi thể của ngươi cho ta ko?”

“Được rồi, nói chuyện chính, bây giờ chúng ta đang thảo luận làm sao để cho thiếu nữ kia sống lại.”

“Ông chủ, chúng ta cũng ko phải nghiên cứu viên, ngươi nói những thứ này chúng ta căn bản ko giúp được gì.”

“Ta chỉ muốn các ngươi cung cấp mạch suy nghĩ.”

“Chủ nhân, ý nghĩ của ta thì sao?”

“Tạo ra một vật chứa, mấu chốt là linh hồn ko có phát sinh phản ứng vật lý với bất luận vật chất gì, làm sao để linh hồn tiến vào trong vật chứa?”

Nếu như giải quyết được vấn đề này có thể trực tiếp để nàng trở lại bên trong thân thể, còn cần làm vật chứa làm gì.

Bình Luận (0)
Comment