Rầm rầm rầm----(đập cửa)
“Lão đại….ngươi ngủ chưa?”
Thư Tiểu Bạch mặt mũi tràn đầy lửa giận mở cửa ra.
Lão tử khó lắm mới được ngủ một lần, ngươi cần phải đến quấy rầy sao?
Thư Tiểu Bạch nắm lấy cổ áo Mộc Kiến Bình.
“Lão đại…đừng kích động, nhìn xem ta mang ai về.” Mộc Kiến Bình vội vàng kêu lên.
Thư Tiểu Bạch nhìn An Nam, sau đó nhìn thấy phía sau có một thiếu niên xa lạ.
“Hắn là ai?”
“Chu Cần, ta mới chiêu mộ, là người muốn gia nhập Ma Pháp học viện.” Mộc Kiến Bình vội vàng nói.
Thư Tiểu Bạch buông Mộc Kiến Bình ra, lập tức lộ ra nụ cười bình dị gần gũi.
“A ha ha, ta gọi ngươi là Tiểu Chu đi, Tiểu Chu, hoan nghênh ngươi gia nhập đại gia đình ma pháp, hoan nghênh hoan nghênh, em vợ, đã chuẩn bị phòng cho Tiểu Chu chưa?”
“Chưa, ta định dẫn hắn đi ăn một chút đã, đúng rồi lão đại, Chu Cần còn có một em gái còn trong tã lót, cần phải chuẩn bị cho nàng một chút đồ vật.”
“Những chuyện nhỏ này ngươi đi làm đi.”
“Đây là ta tự nguyện, nghe giọng điệu này thật làm cho ta thấy khó chịu, ta cũng ko phải người hầu của ngươi.” Mộc Kiến Bình bất mãn nói.
“Ta cũng ko coi ngươi là người hầu, dù sao ngươi cũng là em vợ ta.”
“Ta chưa từng thừa nhận chuyện này.” Mộc Kiến Bình càng khó chịu.
“Không sao, chỉ cần chị ngươi thừa nhận là được.”
Mộc Kiến Bình trừng mắt nhìn Thư Tiểu Bạch, nếu như ko phải đang trong hoàn cảnh binh hoang mã loạn, lão tử sẽ bỏ nhà đi dạt.
“Kiểm tra thuộc tính chưa?”
“Rồi, thuộc tính Thủy 95%.”
“Ok, ta sẽ khai phát một ít ma pháp hệ thủy, các ngươi dạy hắn minh tưởng và cơ sở ma pháp, nhớ kỹ chỉ có thế sử dụng ma pháp bên trong dụng cụ bắt chước hoàn cảnh, tuyệt đối ko thể dùng ở bên ngoài, hiểu ko?”
“Biết rồi biết rồi, mỗi ngày nói đi nói lại một chuyện, thật phiền.” Mộc Kiến Bình quay đầu bước đi.
An Nam thì đàng hoàng hơn nhiều: “Lão đại, ta dẫn Chu Cần đi trước.”
……
Chu Cần cũng an tâm ở lại.
Tuy nói mấy người ở đây luôn miệng nói hệ thống lực lượng, ma pháp các loại.
Nhưng mà Chu Cần vẫn ko tin, nếu như cái gọi là ma pháp trong miệng An Nam và Mộc Kiến Bình lợi hại như vậy, làm sao cho đến giờ vẫn ko có danh tiếng gì.
Trải qua hai ngày điều dưỡng, khí sắc của Chu Cần tốt lên rất nhiều.
Đương nhiên, cái gọi là điều dưỡng chính là ăn, liều mạng ăn.
Hắn ko biết những người này kiếm thức ăn từ đâu, nhưng chỉ cần ko có chết no thì họ sẽ ko quản hắn ăn bao nhiêu.
Kể cả việc ăn uống của em gái hắn, những người này cũng bao hết.
Bình sữa, núm vú cao su, sữa bột, những đồ vật thiết yếu của trẻ em bọn họ có đầy đủ.
Tuy Chu Cần vẫn ko có lòng tin gì đối với cái gọi là ma pháp.
Nhưng sinh sống ở đây ko phải lo nghĩ gì, nên Chu Cần cũng buông xuống tâm tư, ko muốn rời khỏi nơi này.
Thậm chí vì để tránh hoài nghi hắn muốn chạy trốn.
Chu Cần cửa lớn ko ra, cổng trong ko bước.
Mỗi ngày chỉ đi lại trong tòa nhà.
“Chu Cần, ngươi đi theo ta.” Mộc Kiến Bình và An Nam tìm đến cửa.
“Có chuyện gì sao?”
“Là sự tình liên quan đến ma pháp, chúng ta mang ngươi về , là hy vọng ngươi có thể học tập ma pháp, sau đó ra sức vì chúng ta.”
“Ồ được.” Chu Cần ko có một chút kháng cự nào.
Hắn cũng biết thiên phú của mình.
Đừng nói là ma pháp vừa nghe là biết là giả kia.
Dù cho ma pháp có thật sự tồn tại, hắn cũng ko cảm thấy mình có thể tu luyện.
Linh Tịch thể chất, cũng chính là thân thể pha lê.
Mật độ xương cốt, mật độ một số bộ phận cơ thịt đều yếu hơn so với người bình thường.
Cái gì đều ko tu luyện được.
Đây cũng là lí do mà Chiến Tranh Học Viện từ chối hắn.
Dù cho hắn có cố gắng như thế nào, cũng ko thể đột phá hạn chế này.
Pha lê yếu ớt ko phải dựa vào cố gắng mà có thể cải biến.
Chu Cần được dẫn lên sân thượng, trên sân thượng có mấy đồ án tối nghĩa khó hiểu, có đường kính mấy mét.
Lâm Tố đã chiếm cứ một cái trận nhãn(mắt trận) của ma pháp trận.
Đây là Tụ Linh trận mà Thư Tiểu Bạch đã bố trí.
Có thể gia tăng tốc độ hồi phục ma lực khi đang minh tưởng.
“Ngươi ngồi vào trung tâm của cái vòng kia, sau đó ta sẽ dạy ngươi minh tưởng.”
Lâm Tố nhìn Chu Cần đang ngồi cách mình ko xa, sau đó lại nhắm mắt lại, nghiêm túc minh tưởng.
Hai ngày nay cuối cùng Lâm Tố cũng học xong ma pháp trung cấp hỏa hệ đầu tiên, Hỏa Tường.
Hắn cảm thấy đây là một bước rất trọng yếu để có thể đi trên con đường carry(AD).
Đối với hắn kiếp sống carry(AD) có ý nghĩa vô cùng trọng đại.
Nhưng mà Hỏa Tường là ma pháp duy trì tiêu hao ma lực.(kiểu kỹ năng mất mana trên giây)
Ma lực của hắn ko quá nhiều.
Cho nên hắn phải nắm chặt thời gian, gia tăng ma lực.
Chu Cần ngồi một bên nghe Mộc Kiến Bình và An Nam giảng giải.
Sau đó hắn bắt đầu mình tưởng, lại rất nhanh cảm nhận được sự tồn tại của nguyên tố.
Ngày đầu tiên đã cảm nhận được nguyên tố.
Việc này khiến cho Lâm Tố có cảm giác nguy cơ mãnh liệt.
Thời gian Mộc Kiến Bình và An Nam tiếp xúc với ma pháp kém xa hắn.
Nhưng bọn họ đã nhanh chóng vượt qua hắn.
Lâm Tố ko hy vọng lại có một cái hậu bối vượt qua hắn.
Cũng may, ngày tiếp theo, Chu Cần cũng chỉ vẻn vẹn cảm nhận được sự tồn tại của nguyên tố.
Chu Cần cũng có chút ngoài ý muốn, cái gọi là minh tưởng này cũng có chút gì đó.
Tuy nói ko thể xác định hiệu quả cụ thể như thế nào.
Nhưng ít nhất cũng mạnh hơn những tổ chức lừa đảo kia.