Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 90 - Chương 90 - Chúng Ta Có Thể Sẽ Khai Chiến

Chương 90 - Chúng ta có thể sẽ khai chiến
Chương 90 - Chúng ta có thể sẽ khai chiến

“Đi!” mặc dù Dạ Bắc Sơn rất ko cam tâm, nhưng hắn ko muốn lại tổn thất thêm hai người còn lại.

Thủ đoạn của La Tâm quá quỷ dị, Tâm Linh Chi Nhãn lại khó lòng phòng bị.

Cận chiến ko có hiệu quả, hơn nữa còn vô cùng nguy hiểm.

Sau khi Dạ Bắc Sơn phân tích thế cục xong liền quyết đoán rút lui.

Muốn đánh bại thiếu nữ này, biện pháp tốt nhất là công kích từ xa.

Nhưng mà Thư Tiểu Bạch ko nghĩ thả bọn họ rời đi.

Muốn đến thì đến, muốn đi thì đi.

Nào có chuyện dễ dàng như vậy.

Mà đám người này đại khái là đến để gây sự với hắn.

Đã thế, càng ko thể thả bọn họ rời đi.

“Nha đầu, dùng thêm một lần Tử Vong Tân Tinh, lần này phóng to hơn.”

Tử Vong Tân Tinh! La Tâm trực tiếp phóng ra một chiêu Tử Vong Tân Tinh cực to.

Trong nháy mắt, khí tức tử vong tràn ngập cả một tầng.

Dạ Bắc Sơn dính phải một chút, lập tức từ mu bàn tay truyền đến cảm giác đau đớn, nhìn về phía bàn tay, liền thấy làn da của mu bàn tay thế mà bắt đầu thối rữa.

Mà khí tức tử vong lan tràn, để tầm nhìn trở nên vô cùng thấp.

Sắc mặt Dạ Bắc Sơn hơi đổi, tầm nhìn thế này, khiến cho thuấn di của hắn mất đi tác dụng.

Kỹ năng của hắn nhất định phải nhìn thấy, sau đó mới có thể sử dụng trong cự ly ngắn.

Đúng lúc này, Dạ Bắc Sơn cảm giác có một tiếng rít vang lên.

Theo bản năng làm ra phản ứng, lại một cái Cốt Mâu bắn trượt.

Nhưng trong nháy mắt khi hắn tránh Cốt Mâu.

Một thân ảnh hiện ra trước mặt hắn.

“Ngươi….”

Thư Tiểu Bạch giơ lên nắm đấm, hướng về ngực Dạ Bắc Sơn mà đấm.

Tại sao lại là hắn? Đầu óc Dạ Bắc Sơn có chút hỗn loạn.

Phanh-----

Dạ Bắc Sơn cảm giác được xương sườn của mình đã bị gãy.

Đồng thời còn có một cỗ năng lượng ko biết tên tràn vào trong cơ thể.

Dạ Bắc Sơn trực tiếp bị đánh bay xuyên qua vách tường.

Khi Thư Tiểu Bạch xông ra ngoài từ bức tường bị đổ nát.

Dạ Bắc Sơn đã ko còn hình bóng.

Mà hai hắc y chiến sĩ lập tức xông lên ngăn cản Thư Tiểu Bạch.

Thư Tiểu Bạch cho mỗi tiểu bằng hữu một quyền, kết thúc chiến đấu.

……

“Dạ Bắc Sơn, ngươi làm sao…” Trần Đằng thấy Dạ Bắc Sơn mang theo thương thế trở về, lập tức có chút ko hiểu.

“Đi! Nhanh lên!” Dạ Bắc Sơn phun ra một ngụm máu: “ Tất cả…tất cả mọi người giữ vững tinh thần.”

“Dạ Bắc Sơn, vài người đi qua giúp ngươi đâu? Các ngươi bị một người đánh bại?”

“Không phải một, mà là hai người.” Dạ Bắc Sơn giọng nói mang theo vài phần oán trách.

Âu Dương Vũ ngây ra: “Ko thể….rõ ràng ta chỉ cảm giác được một người.”

Dạ Bắc Sơn biết việc này ko trách được Âu Dương Vũ.

Dù cho hắn đứng trước mặt Thư Tiểu Bạch và La Tâm, cũng ko cảm giác được khí tức của La Tâm.

Thiếu nữ kia giống như một người chết vậy.

Toàn thân từ trên xuống dưới tràn ngập quỷ dị.

Mà Thư Tiểu Bạch thì là sai lầm của hắn.

Rõ ràng nhin như một con gà.

Nhưng là thực lực cận chiến lại rất mạnh, chắc là ‘hệ sức mạnh’.

Đồng thời còn vô cùng âm hiểm, cố ý ngụy trang thành thái kê để ám toán mình.

Nhưng mà hắn ko muốn thừa nhận mình đã thất bại.

“Lập tức liên lạc với người của chính phủ tạm thời, để cho bọn họ đến đón chúng ta.”

“Dạ Bắc Sơn, ngươi nói…có thể là chính phủ tạm thời đánh lén chúng ta hay ko?”

Dạ Bắc Sơn lắc đầu: “người của chính phủ tạm thời ko phải kẻ ngu, đánh lén chúng ta đối với bọn họ ko có chỗ tốt gì….Nếu như bọn họ muốn trở mặt với đại lãnh chúa, hoàn toàn có thể trực tiếp khai chiến với đại lãnh chúa, mà ko cần thiết phải phái người đánh lén chúng ta.”

Nói xong, Dạ Bắc Sơn lại ọe ra một ngụm máu.

Cỗ năng lượng kia vẫn đang tàn phá bừa bãi trong cơ thể hắn.

Dạ Bắc Sơn cũng ko có cách nào.

Thủ đoạn này còn quỷ dị hơn so với thiếu nữ kia.

Nếu như ko khu trừ được cỗ năng lượng này, chỉ sợ nó sẽ đem cơ thể hắn phá hủy triệt để.

“Ngươi ko sao chứ?”

“Ta…ta cần chữa trị.” Dạ Bắc Sơn yếu ớt nói ra.

Ban đầu hắn nghĩ kiên cường một chút, biểu hiện ra ko có chuyện gì.

Nhưng nghĩ lại, kiên cường có lợi ích gì.

Mạng cũng mất, còn kiên cường làm gì nữa.

Chẳng qua Dạ Bắc Sơn ko nuốt xuống nổi cục tức này, việc này còn chưa xong!

Dạ Bắc Sơn đoán, hai người kia ko gia nhập chính phủ tạm thời, thực lực của bọn hắn toàn toàn có thể trực tiếp sinh hoạt ở trong Thái Dung thành.

Nếu như Trần Đằng đàm phán thành công với chính phủ tạm thời.

Vậy thì có thể mượn người của chính phủ tạm thời giết hai người kia.

Thư Tiểu Bạch và La Tâm một mực đuổi theo sau.

Nhưng sau khi người của khu an toàn đến và hội họp với đám người Dạ Bắc Sơn, cơ hội của bọn họ đã còn còn.

“Bọn họ đi rồi.” Âu Dương Vũ nói ra.

Dạ Bắc Sơn nhẹ nhàng thở ra.

Nói thật, thực lực hai người kia đều ko kém mình.

Nếu như bọn họ mạnh mẽ tấn công, chỉ sợ với thực lực của đội ngũ này ko nhất định có thể giữ được mạng.

Mà thực lực của người chính phủ tạm thời phái đến đón bọn hắn, cũng ko biết như thế nào.

Dạ Bắc Sơn nhìn thủ lĩnh của đối phương, Sâm La.

Sâm La nhìn đám người Dạ Bắc Sơn: “Các người bị tập kích(đánh lén)?”

“Ngươi ko biết sao?” giọng nói Dạ Bắc Sơn mang theo vài phần chất vấn.

“Các ngươi hoài nghi là người của chính phủ chúng ta phái ra?” Sâm La nheo mắt nhìn đám người Bạch Quỳnh hội này.

“Chẳng lẽ ko đúng sao?”

“Nếu như đúng là chúng ta, các ngươi ai cũng ko sống được.” Sâm La lãnh khốc nói.

“Nơi này là địa bàn của các ngươi.”

“Ta sẽ cho các ngươi một câu trả lời.” Sâm La nói.

Sâm La cũng ko chịu trách nhiệm đàm phán, sau khi hộ tống đám người Bạch Quỳnh hội đi vào khu vực an toàn Bắc thành hắn liền rời đi.

Hiện tại hắn ở chính phủ tạm thời ko khác gì một người công cụ.

Những lãnh đạo cao tầng của chính phủ này chỉ coi hắn là chó săn.

Bình Luận (0)
Comment