Cải Thiên Nghịch Đạo

Chương 433

"Mẹ nó, giết rồi?"

Theo một kiếm kia của Phương Nguyên đâm xuống, tất cả mọi tu sĩ bên ngoài Vân Phù sơn nhìn thấy màn này đều theo bản năng rùng mình một cái.

Đường đường là đệ tử chân truyền Âm Sơn tông, một cường giả tiểu bối tuổi không quá ba mươi đã đạt

đến Trúc Cơ tầng sáu, một đại nhân vật mới trước đây không lâu còn từng lấy lực lượng một người ép toàn bộ Thanh Dương tông tới mức không ngẩng đầu lên được, vậy mà cứ như vậy bị một kiếm của Phương Nguyên chấm dứt tính mạng?

Tính mạng con người, thật là quá mong manh mà!

Lúc này, những người vây xem chung quanh đã không chỉ có những đệ tử Thanh Dương tông đến nơi này cứu viện Phương Nguyên, mà còn có một số người hộ trận đến từ ngũ đại tiên môn, đệ tử ngũ đại tiên môn đang ở trong Vân Phù sơn chuẩn bị Trúc Cơ, cùng với đám đại nhân vật Thanh Dương tông trước đó nghe được đám người Chu tiên sinh truyền tin vội vã chạy tới, chuẩn bị liều chết che chở Phương Nguyên, còn có cả một số người ngoài đến xem náo nhiệt! 

Không ai biết ở trong màn đêm sâu trong hư không, còn có bao nhiêu người chú ý tới tình hình nơi này.

Mà bây giờ, một màn này đã lọt vào trong mắt của tất cả bọn họ!

Nhưng tất cả những chuyện này vẫn chưa kết thúc!

Phương Nguyên một kiếm đâm vào trái tìm tên đệ tử chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm, dựa vào sinh mệnh lực mạnh mẽ của một tu sĩ Trúc Cơ, một kiếm này dĩ nhiên cũng không có khả năng lập tức lấy mạng của hẳn. Tên đệ tử chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm nãy vẫn đang không ngừng giấy dụa, kêu thám không ra tiếng, hai tay vô lực vịn kiếm, muốn rút một kiếm này từ trong ngực ra. Thế nhưng cánh tay căm kiếm của Phương Nguyên vẫn ổn định chắc chắn, khiến cho hẳn không lay động được mảy may!

"Ta tên là Phương Nguyên!

"Ta là một đệ tử Thanh Dương tông!”

"Ta chỉ muốn yên ổn tu hành thật tốt!"

Phương Nguyên ấn thanh kiếm kia xuống, ngẩng đầu lên, ánh mắt của hẳn nhìn về phía tây, tựa xuyên qua vô tận sông núi cùng địa vực nhìn thắng về hướng hai quái vật khổng lồ nọ, trong lời nói hàm ẩn một loại lực lượng ẩn mà không phát: "Có thể ta không phải là đại nhân vật gì, nhưng ta tất sẽ từng bước từng bước đi lên vị trí cao hơn, các ngươi đều biết ta có tiềm lực này, có bản lĩnh này! "Ta không muốn tùy tiện nhiễm nhân quả, chỉ muốn bước đi trên con đường của mình!”

"Nhưng nếu các ngươi muốn bức bách ta, thì trong tương lai nhất định ta sẽ trở về, tính toán rõ ràng với các ngươi!”

Woah!

Bầu không khí xung quanh chợt trở nên tĩnh lặng ngột ngạt, tựa như trời sập xuống vậy.

Nhưng sau nháy mắt tính lặng ngột ngạt kia, tất cả mọi người lại cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.

Bọn hãn đột nhiên hiểu ra Phương Nguyên muốn làm gì!

Rốt cuộc bọn hẳn cũng hiểu ra tại sao Phương Nguyên muốn trở về. . .

Không chỉ đơn thuần là vì giết vị đệ tử chân truyền Âm Sơn tông đã làm gián đoạn hành trình của hắn! 

Tên đệ tử chân truyền Âm Sơn tông này chỉ là tiện tay giết, không đáng giá nhắc tới, hắn muốn mượn chuyện này để cho thấy một loại thái độ!

Vị đệ tử Thanh Dương tông vừa mới Trúc Cơ này, rõ ràng là đang uy hiếp hai thế lực lớn!

Bất kể là Âm Sơn tông hay Nam Hoang thành, đương nhiên cũng sẽ không để một tên đệ tử Trúc Cơ vào mắt. . .

Thế nhưng lăn này Phương Nguyên trở về, lại mượn chuyện giết đệ tử chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm để uy hiếp bọn hẳn. Ta chính là loại người có được vô hạn tiềm lực, ta vừa mới Trúc Cơ đã có thể g iết chết đệ tử chân truyền Trúc Cơ tầng sáu của các ngươi. Cho nên dù hiện tại các ngươi mạnh hơn cũng đừng xem nhẹ sự tồn tại của ta, bởi vì các ngươi không biết trong tương lai ta sẽ dùng loại cảnh giới cùng tư thái gì quay trở về. . .

Mà sự thật cũng chính là như thế!

Âm Sơn tông cùng Nam Hoang thành đại khái cũng không có ai để tên đệ tử tiên môn vừa mới Trúc Cơ vào mắt.

Nhưng nếu như đó là một đệ tử tiên môn Thiên Đạo Trúc Cơ thì sao? 

Nếu như đó là một đệ tử tiên môn vừa mới Trúc Cơ đã có thể gi ết chết đệ tử chân truyền Trúc Cơ tầng sáu của Âm Sơn tông thì sao?

Chỉ cần hẳn không chết, vậy thì hắn sẽ vĩnh viễn là một cái gai trong lòng Âm Sơn tông cùng Nam Hoang thành.

"Được. .. Hảo tiểu tử!"

Lúc này ở đằng sau màn mây đen, bốn vị trưởng lão Thanh Dương tông kỳ thật cũng đã sớm chạy tới, nghe được Phương Nguyên nói câu này vậy mà trong lòng cũng không nhịn được trở nên kích động không thôi. Vân trưởng lão kích động đến rung rỉnh cả chòm râu, miệng liên thanh tán thưởng!

Mà tông chủ Thanh Dương tông Trần Huyền Ngang thì sắc mặt bình tĩnh như nước, trầm mặc hồi lâu hẳn mới thấp giọng nói: 'Phân phó đi, toàn bộ đệ tử Thanh Dương tông tiến vào trạng thái đề phòng, bất kể là Âm Sơn tông hay Nam Hoang thành cũng tốt, nếu tấn công tới giết toàn bộ không tha. Nếu như Phương Nguyên lưu lại, chúng ta sẽ làm tốt công tác chuẩn bị khai chiến cùng Nam Hoang thành, nếu hẳn như rời đi, chúng ta sẽ cam đoan không để hẳn lo lắng ở phía sau!" 

"Cưỡng ép bảo hộ hẳn, cái giá quá lớn. . ."

Tần trưởng lão vẻ mặt âm trầm, thấp giọng nói: "Nhưng cho dù là ta, cũng cảm thấy hết sức đáng giá!"

"Chuyện này sao có thể chỉ là chuyện của một mình Thanh Dương tông được chứ?"

Ngay khi bọn hân đang lên đối sách, đột nhiên tại một vị trí giữa không trung cách đó không xa lóe lên ánh sáng, một đám mây lửa đang cấp tốc lao đến. Mấy vị trưởng lão Thanh Dương tông lập tức cảm thấy kinh hãi, tông chủ Trần Huyền Ngang nhận ra khí tức người vừa đến: "Văn Hương chân nhân?”

"Còn có chúng ta nữa!"



Bình Luận (0)
Comment