Thượng viện Xích Thủy Đan Khê, đám người Cầu Long Chân Nhân, Tử Tiêu Động Chủ, Hứa chấp sự đều đã chờ ở đây, nhìn bộ dạng của bọn họ, pháp chu, bào phục đều đã chuẩn bị xong, tùy thời có thể lên đường, chỉ chờ một mình Phương Nguyên. Với thân phận Đại Đan Sư của bọn họ, chuyên chờ một đan sư hạ viện như Phương Nguyên, cũng thật sự là làm khó bọn họ, có điều nhìn bộ dạng của bọn họ lại đều rất đương nhiên.
- Để các vị tiền bối đợi lâu, cũng là vãn bối nhất thời si mê, làm chậm trễ thời gian!
Phương Nguyên xin lỗi mấy người, sau đó một đám người đồng thời lên pháp chu, chậm rãi khởi động, tiến đến Vấn Đạo Sơn.
- Ha ha, Phương tiểu hữu, ngươi trước đây vẫn luôn bế quan, chắc vẫn chưa biết, hiện giờ các loại quy tắc và bố trí của đại khảo lục đạo đều đã làm thỏa đáng, sân nhà ở Vấn Đạo Sơn, trong đại khảo lục đạo, đại khảo đan đạo của chúng ta là trận thứ hai, đại khảo trận đạo là trận đầu, cho nên, chúng ta tạm thời không cần sốt ruột, lần này tới tham dự nghi thức tế lễ, thuận tiện quan sát khảo hạch đại khảo trận đạo!
Đứng trên khoang thuyền, Cầu Long Chân Nhân áo tím tung bay, cười ha ha giới thiệu với Phương Nguyên.
Nghe hắn giới thiệu một phen, Phương Nguyên mới biết, lần này, bọn họ là tới tham dự nghi thức tế lễ của đại khảo lục đạo, sau đó xem đại khảo trận đạo diễn ra đầu tiên, thực sự khiến Đan Đạo Bị Khảo Ti phải bận bịu là đại khảo đan đạo ba ngày sau!
Trình tự của đại đạo lục khảo, chính là trận, đan, phù, khí, kiếm, đạo, quy củ thì do cao nhân của Tiên Minh định ra.
Theo càng lúc càng tới gần Vấn Đạo Sơn, đã thấy trong hư không chung quanh, người tu hành đạp mây mà đến, cưỡi thú mà đến, ngự kiếm mà đến càng lúc càng nhiều, hoặc là thành quần kết đội, hoặc là vội vàng đi một mình, hoặc là thoả thuê mãn nguyện, hoặc là như lâm đại địch, thực sự có thể nói là cao thủ nhiều như mây. Ở một số nơi xa xôi, chỉ nhìn thấy một cao thủ Kim Đan đã ngạc nhiên lắm rồi, kiểu gì cũng vái lạy không thôi.
Nhưng hiện giờ, ánh mắt quét qua không trung, tu sĩ Kim Đan nhiều cả đống, khiến người ta hoa cả mắt, ngay cả Phương Nguyên cũng không khỏi nhớ tới một câu châm ngôn "Kim Đan đi đầy đất, Nguyên Anh nhiều như chó", trong lòng lập tức cảm khái không thôi.
Một là cảm khái cao thủ Trung Châu nhiều, nội tình dầy dặn, hai là cảm khái con người quả nhiên đều muốn tới chỗ cao.
Không tới thế giới lớn, quả thật không biết cao nhân trong thiên hạ này lại nhiều như vậy.