- Cho dù hiểu biết của ta đối với đạo phù triện vẫn chưa sâu, rất nhiều pháp môn, kỹ xảo, phù văn đều chưa nắm giữ, nhưng cũng đủ để liều mạng với người khác, giống như là đối mặt vớimột đám người rất biết kiếm tiền, mà ta đối với đạo kinh thương lại không hiểu nhất, nếu thực sự so sánh, tất nhiên không bằng được người ta, nhưng mấu chốt là. . . Ta trời sinh đã có một mỏ vàng, vậy còn so sánh làm gì nữa?
- Nực cười, kỳ thật ta đã học phù đạo mười mấy năm, bản thân không ngờ lại không biết...
Các loại vấn đề hiện lên trong đáy lòng Phương Nguyên, khiến hắn ngơ ngẩn.
Nhưng rất nhanh hắn liền ép mình phải bình tĩnh lại, xác định mấy vấn đề.
Vấn đề thứ nhất là mình có cần tham gia đại khảo phù đạo hay không?
Vấn đề này, hắn rất nhanh liền có đáp án, đương nhiên là cần tham gia rồi!
Dù sao chỉ cần đoạt được khôi thủ một đạo, vậy có thể có thêm ba tháng đọc sách trong Lang Gia Các. Vấn đề thứ hai là mình tham gia đại khảo phù đạo, phần thắng bao lớn?
Vấn đề này, Phương Nguyên nhất thời vẫn chưa có kết luận, hắn chỉ biết, nếu mình dùng Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết để vẽ phù, vậy chẳng khác nào có căn cơ mạnh mẽ vô biên, sự ngưng tụ của tinh khí thần, ít người có thể đọ với mình, nếu thực sự so sánh với cao nhân phù đạo, có lẽ vẫn có chỗ không bằng, nhưng mấu chốt là trong đại khảo phù đạo cấp bậc này, lại chưa chắc không có sức đánh một trận...
Mà mấu chốt nhất chính là vấn đề thứ ba...
. . . Đại khảo phù đạo, mình chưa báo danh!
. . .Thậm chí mình ngay cả phù sư cũng không phải, không có tư cách tham gia đại khảo phù đạo!
Vấn đề cuối cùng Phương Nguyên nghĩ rất lâu liền đứng dậy ra khỏi cửa, lần này hắn không do dự, trực tiếp tới linh viên tu hành ở phía tây Vấn Đạo Sơn cách Xích Thủy Đan Khê không xa, nói với đồng nhi trông núi, bảo hắn đi thông bẩm cho Tiên Minh Tuần Giám Sứ Triệu Chí Trăn, sau đó đợi khoảng thời gian một chén trà, cuối cùng được đồng nhi dẫn vào trong động phủ linh viện, gặp vị Tuần Giám Sứ này.
- Ha ha, khôi thủ trận, đan sáng sớm đã tới tìm ta có chuyện gì thế?
Triệu Chí Trăn thấy Phương Nguyên tới, liền cười ha ha, cảm thấy rất có hứng thú.
Phương Nguyên nói:
- Không phải lúc trước tiền bối từng nói, vãn bối có việc thì có thể tới tìm tiền bối nhờ hỗ trợ à?