- Thả bọn họ rời khỏi?
Phương Nguyên hơi ngẩn ra, cũng lộ ra có chút khó hiểu.
Nhớ ngày đó khi hắn vừa tới Thanh Dương Tông, đó là loại khí tượng nào, cơ duyên tu tiên, mỗi người đều khao khát, khi đó có bao nhiêu người thiên tư không đủ, không thể được Thanh Dương Tông thu nhận sử dụng, cả ngày quỳ gối trước núi, khẩn cầu được nhận vào trong môn, ban thưởng tiên pháp, nào ngờ lần này trở về, không ngờ nhìn thấy ngược lại hoàn toàn ngược lại, không thấy có người muốn bái vào sơn môn, lại nhìn thấy gần trăm đệ tử muốn rời khỏi.
Giống như là nhìn ra suy nghĩ trong lòng Phương Nguyên, tiểu Kiều sư muội thấp giọng nói:
- Từ sau khi Việt vương đình quật khởi, liên minh của ngũ đại tiên môn sụp đổ, các đại tiên môn đều phải chịu áp lực đáng sợ, trong đây, bị nhằm vào nhất tất nhiên chính là Thanh Dương Tông chúng ta, mấy năm qua, phàm là đệ tử Thanh Dương Tông, chỉ cần rời núi, liền có họa sát thân, cho dù không rời núi, gia tộc, thân nhân của mình đều sẽ phải chịu rất nhiều uy hiếp, bởi vậy dần dần khiến cho nhân tâm hoang mang, nôn nóng bất an, không thể ở lại được!
- Kỳ thật trước đó, tông môn không chịu nổi áp lực, đã thả một đám đệ tử ly khai...
Tiểu Kiều sư muội nói đến đây, sắc mặt hơi ảm đạm, nói:
- Có điều người được thả đi lần đó, đại đa số đều là đệ tử gia tộc tu chân, tộc lão, gia chủ trong nhà họ đều tới Thanh Dương Tông quỳ xin Thanh Dương Tông thả bọn họ đệ tử rời khỏi.
- Tiên môn cũng không khống chế được, đành phải đáp ứng, lúc ấy ta chính là một trong số đó.
Nói đến đây, sắc mặt tiểu Kiều sư muội trở nên xấu hổ, ngừng lại một chút, mới ngẩng đầu giải thích với Phương Nguyên:
- Có điều, nhìn thì là thả cho đại bộ phận đệ tử của gia tộc tu chân đi, chặt đứt liên hệ với tiên môn, nhưng trên thực tế trong những người chúng ta, có rất nhiều người là phụng lệnh của tông chủ, âm thầm làm việc cho tiên môn, trên danh nghĩa thì đã cắt đứt quan hệ với tiên môn, kỳ thật cũng chỉ là để tránh khỏi khi hành tẩu ở bên ngoài, bị người ta nhằm vào, thậm chí là ám sát thôi!
Phương Nguyên không mở miệng, chỉ gật đầu.
Lúc trước ở quan khẩu, khi Lĩnh Nam Kiều gia và Việt vương đình Thần Vệ Quân đánh nhau, liền đã biết được nhiệm vụ của tiểu Kiều sư muội.
Phương Nguyên sắc mặt của Phương Nguyên, tiểu Kiều sư muội mới yên tâm, cười khổ nói:
- Lúc ấy tiên môn làm như vậy, cũng là hành động bất đắc dĩ, nhưng bất kể là như thế nào, mở ra khơi dòng này, lại dẫn tới nhiều mâu thuẫn hơn, hiện giờ vốn đã là lúc lòng người hoang mang, ai nấy đều cảm thấy bất an, đệ tử gia tộc tu chân ly khai, đệ tử bình thường sao còn có thể chịu được, thế là ai nấy đều ầm ĩ đòi rời khỏi.