Cám Dỗ Ngoại Tình

Chương 181

Nghe lời Đường Du Nhiên nói, Quý Viêm Phong vội vàng lấy điện thoại ra, nhìn về phía Đường Du Nhiên, nói: “Em muốn ăn gì? Anh gọi giúp em, rồi kêu người đưa qua là được.”

Đường Du Nhiên mỉm cười, khẽ lắc đầu với Quý Viêm Phong: “Không cần phiền phức vậy đâu, công ty bọn em có nhà ăn.”

Nói rồi, Đường Du Nhiên xem giờ, thấy lúc này đang là giờ ăn trưa, bèn nói với Quý Viêm Phong: “Bây giờ vừa đúng giờ nghỉ trưa, đến nhà ăn ăn là được rồi.”

Đường Du Nhiên vẫn luôn ăn cơm tại nhà ăn công ty.

Quý Viêm Phong bèn đi cùng Đường Du Nhiên đến nhà ăn công ty.

Lúc này vừa đến giờ nghỉ trưa, trong nhà ăn đang là giờ cao điểm. Quý Viêm Phong và Đường Du Nhiên vừa đi vào nhà ăn, những nhân viên đang ăn cơm lập tức nhìn về phía Đường Du Nhiên.

Những ánh mắt dừng trên người Đường Du Nhiên đều mang những ý tứ không giống nhau. Có một số là ngầm hoài nghi, có một số thì không mang ý tốt, có một số thì khinh thường, coi rẻ.

Đặc biệt là khi nhìn thấy bên cạnh Đường Du Nhiên còn có thêm Quý Viêm Phong, một người đàn ông đẹp trai, lạ mắt.

Advertisement

Đường Du Nhiên cảm nhận được những ánh mặt đó, nhịn không được mà ***** **** cả người, chỉ cảm thấy huyệt thái dương nhói lên một trận, ngay cả đôi chân cũng có chút không thể nhấc lên nổi.

Vì không để Quý Viêm Phong bên cạnh lo lắng, Đường Du Nhiên cố nhịn sự khó chịu trên người xuống.

Quý Viêm Phong nhìn thấy đủ loại ánh mắt đang dừng trên người Đường Du Nhiên đó, lập tức cảm thấy đau lòng, nhíu chặt mày. Ngay tức khắc, anh dùng ánh mắt âm u, sắc bén quét mắt cảnh cáo những ánh mắt không mang ý tốt kia.

Những người kia tiếp xúc với ánh mắt âm u, sắc bén của Quý Viêm Phong thì bị dọa hết hồn, nhốn nhào thu hồi lại ánh mắt, không dám nhìn qua nữa.

Hai người Đường Du Nhiên và Quý Viêm Phong đi lấy thức ăn trong nhà ăn. Đường Du Nhiên vốn không thấy đói, chỉ ăn được vài miếng thì không muốn ăn nữa. Thấy Quý Viêm Phong đang nhìn cô, Đường Du Nhiên mới miễn cưỡng ăn thêm vài miếng.

Advertisement

Ăn trưa xong, Đường Du Nhiên và Quý Viêm Phong về lại phòng làm việc.

Sau khi gọi một cuộc điện thoại cho trợ lý của mình, Quý Viêm Phong nhìn Đường Du Nhiên với vẻ mặt thâm trầm, nói: “Du Nhiên, chuyện trên mạng hẳn là có người đang cố ý nhắm vào em. Bây giờ những dư luận không tốt về em đang giữ chủ đạo. Cách giải quyết tốt nhất bây giờ chính là bảo phía đương sự khác là An Lâm đứng ra giải thích rõ chuyện này chỉ là một hiểu lầm.”

“Có điều là anh vừa mới cho người nghĩ cách liên hệ với phía An Lâm, kết quả là gọi cho An Lâm không được, gọi cho trợ lý của An Lâm thì không bắt máy.”

Nói rồi, Quý Viêm Phong nhìn thấy giữa đôi lông mày của Đường Du Nhiên lộ vẻ mệt mỏi, trong lòng càng thấy đau lòng hơn. Lại nghĩ đến một đương sự khác của chuyện này là Thời Ngọc Thao, Quý Viêm Phong lập tức hung hăng cau chặt mày.

Đường Du Nhiên xảy ra chuyện lớn như thế, mà Quý Viêm Phong đã đến lâu như vậy rồi, không chỉ không thấy Thời Ngọc Thao chạy qua ở bên cạnh Đường Du Nhiên, mà ngay cả một cuộc điện thoại cũng không thấy Thời Ngọc Thao gọi đến!

Quý Viêm Phong lập tức cảm thấy khó chịu trong lòng, nhịn không được nhìn về phía Đường Du Nhiên, nói: “Du Nhiên, Thời Ngọc Thao đâu? Em xảy ra chuyện lớn như vậy, Thời Ngọc Thao không biết sao?”

Nghe thấy lời Quý Viêm Phong nói, Đường Du Nhiên sửng sốt một chốc, rồi mới lắc đầu với Quý Viêm Phong: “Em gọi điện thoại cho anh ấy mà không được… Có lẽ là anh ấy đang bận công việc…”

Quý Viêm Phong nghe thế thì lập tức càng tức giận hơn! Bận công việc gì mà có thể quan trọng hơn cả chuyện của Du Nhiên chứ!

Thời Ngọc Thao đáng chết! Nếu đã không thể chăm sóc tốt cho Du Nhiên, vì sao còn đụng đến Du Nhiên!

Nghĩ thế, Quý Viêm Phong cau mày nói với Đường Du Nhiên: “Du Nhiên, gửi số điện thoại của Thời Ngọc Thao qua cho anh! Anh gọi cho anh ta!”

“Không cần đâu… không sao cả, có lẽ anh ấy thật sự đang bận…” Giọng của Đường Du Nhiên rất khẽ, còn mang theo chút khàn khàn.

Quý Viêm Phong nghe giọng nói càng ngày càng yếu ớt của Đường Du Nhiên, trong lòng trầm xuống, vội vàng nhìn về phía Đường Du Nhiên. Anh ta lập tức nhìn thấy sắc mặt của Đường Du Nhiên lúc nãy còn trắng bệch, lúc này trên gò má trắng bệch của Đường Du Nhiên đã nhiễm hai vết đỏ ửng bất bình thường.

Quý Viêm Phong nhìn dáng vẻ này của Đường Du Nhiên mà trong lòng nhói lên, cũng không quan tâm đến chuyện tìm Thời Ngọc Thao gây chuyện.

Đầu mày nhăn chặt thành một cục, vội vàng nhìn Đường Du Nhiên, lo lắng nói: “Du Nhiên, em làm sao vậy? Có phải là có chỗ nào không thoải mái không?”

Đường Du Nhiên cố sức mở mắt nhìn Quý Viêm Phong, trong tai lại vang lên tạp âm ong ong, mí mắt cũng ngày càng nặng trĩu. Đường Du Nhiên cô gắng lắm mới nghe rõ Quý Viêm Phong vừa nói gì. Không muốn khiến cho Quý Viêm Phong lo lắng, Đường Du Nhiên chỉ có thể gắng gượng cười: “Em… em không sao, có chút đau đầu mà thôi, chắc là, chắc là ngủ một lát là đỡ…”

Nghe lời Đường Du Nhiên nói, trong lòng Quý Viêm Phong càng không yên tâm hơn. Anh biết Đường Du Nhiên trước giờ đều rất thích cậy mạnh!

Anh ta vội vàng vươn tay sờ trán Đường Du Nhiên. Kết quả lòng bàn tay của Quý Viêm Phong vừa mới chạm lên phần da trên trán Đường Du Nhiên đã bị nhiệt độ nóng hổi đó dọa hết hồn.

Đường Du Nhiên đang phát sốt!

Quý Viêm Phong mím chặt môi, vội vươn tay qua đỡ Đường Du Nhiên: “Du Nhiên, em đang phát sốt, sốt rất dữ! Cứ tiếp tục như vậy thì không được. Đi, anh đưa em đến bệnh viện.”

Đường Du Nhiên vốn muốn nhịn một chút, nhưng lại đầu đau nhức óc, cả người bủn rủn vô lực, trên người giày vò một hồi nóng một hồi lạnh, mí mắt thì nặng trĩu như sắt nghìn cân, cực kỳ khó chịu.

“Để em tự đi…” Đường Du Nhiên nói rồi, ngắt lòng bàn tay, vừa đứng dậy, trước mặt đã tối đen, cả người không khống chế được mà lảo đảo, chân lại nhũn đến lợi hại, toàn thân không còn một chút sức nào, căn bản là không thể đứng được, cơ thể Đường Du Nhiên trực tiếp ngã về phía trước mặt.

Quý Viêm Phong ở bên cạnh nhìn thấy mà sợ đến mức tim sắp rớt ra khỏi lồng ngực. Anh ta vội vàng chạy qua, vươn tay kéo Đường Du Nhiên lại, vậy mới tránh cho Đường Du Nhiên bị ngã thẳng xuống đất.

Quý Viêm Phong bị tình huống vừa rồi của Đường Du Nhiên dọa sợ, trán cũng toát một lớp mồ hôi lạnh. Anh ta cũng không quan tâm đến cái gì mà tránh hiềm nghi hay không nữa, trực tiếp ôm ngang cả người Đường Du Nhiên lên.

Anh ta vừa bước nhanh ra ngoài, vừa nói với Đường Du Nhiên: “Du Nhiên, giờ anh sẽ đưa em đến bệnh viện!”

Ngay cả sức lực để nói lời từ chối, Đường Du Nhiên cũng đã không có nữa rồi, chỉ có thể mê man mặc cho Quý Viêm Phong ôm, vội vàng đi ra ngoài.

Quý Viêm Phong vừa ra khỏi phòng làm việc, đã đụng phải Tịch Linh Linh.

Tịch Linh Linh thấy bộ dáng gấp gáp, ôm Đường Du Nhiên của Quý Viêm Phong thì hết cả hồn, vội vàng nhìn Quý Viêm Phong nói: “Ngài Quý, đây là làm sao vậy? Giám đốc của chúng tôi đã xảy ra chuyện gì?”

“Không sao, chỉ là hơi phát sốt thôi, tôi sẽ đưa cô ấy đến bệnh viện một chuyến, chuyện của công ty tạm thời giao cho cô xử lý. Có văn kiện quan trọng thì gửi vào mail giám đốc của các cô trước, đợi cô ấy khỏe lại rồi sẽ xử lý.”

Nghe lời dặn dò của Quý Viêm Phong, Tịch Linh Linh liên tục gật đầu, lại vội vàng chạy qua giúp Quý Viêm Phong bấm thang máy, rồi lại không yên tâm nói: “Ngài Quý, tôi đưa anh và giám đốc lên xe.”

Thang máy riêng rất nhanh đã lên đến. Cửa thang máy vừa mở ra, Quý Viêm Phong đã lập tức ôm Đường Du Nhiên đi vào, Tịch Linh Linh cũng vào theo, nhanh chóng bấm tầng một.

Hai phút sau, thanh máy đã xuống đến tầng một. Quý Viêm Phong ôm Đường Du Nhiên chạy nhanh như bay ra ngoài

Tịch Linh Linh giẫm giày cao gót đi theo sát phía sau.

Nhưng Quý Viêm Phong lại không thể nào ngờ được rằng, chuyện ngoài ý muốn lại xảy ra ngay lúc này!

Quý Viêm Phong vừa ôm Đường Du Nhiên đi đến bãi đỗ xe ngoài trời, lúc đang chuẩn bị lên xe thì cảm thấy có gì đó bất thường. Chỉ thấy trong một cái hẻm nhỏ bên cạnh, đột nhiên nhảy ra hai mươi mấy người, có nam có nữ, toàn bộ đều đeo khẩu trang che kín mặt mũi.

Trong tay mỗi người còn xách một cái bao, trực tiếp bao vây ba người Quý Viêm Phong, Đường Du Nhiên và Tịch Linh Linh lại một chỗ.

Quý Viêm Phong nhìn đám người đến không có ý tốt kia, đôi mắt u ám, hung hăng cắn chặt răng! Đáng chết! Anh ta cũng không ngờ rằng những người này lại có gan lớn đến mức làm tới bước này, giữa ban ngày ban mặt lại ngang nhiên dám chặn đường!

Con đường bên cạnh cũng có người đi ngang qua, nhưng những người qua đường đó nhìn điệu bộ này, còn nghĩ là đang đánh hội đồng, nào dám lo chuyện bao đồng, họ sớm đã chạy xa tít tắp rồi.

Ánh mắt sắt bén của Quý Viêm Phong quét nhìn đám người chặn trước người anh ta, lạnh lùng quát: “Các người muốn làm gì? Không muốn phạm pháp ngồi tù! Thì tất cả đều tránh ra cho tôi!”

Cô gái đứng trước mặt Quý Viêm Phong bị ánh mắt sắc bén của Quý Viêm Phong nhìn chằm chằm, sợ đến mức toàn thân run rẩy, vô thức lùi về sau, đang định tránh ra thì đột nhiên có một giọng nam lạnh lùng vang lên trong đám người: “Hừ, mày là tình nhân do con khốn họ Đường tìm đến đúng không! Đường Du Nhiên đúng là đủ dâm đãng! Cướp bạn trai của An Lâm còn chưa đủ, vậy mà còn cùng lúc ở bên cạnh một người đàn ông khác! Đúng là một con đĩ!”

“Một người đê tiện, lại ghê tởm như vậy, nên chịu sự trừng phạt mới đúng!”

Quý Viêm Phong nghe giọng nói của chút quen thuộc này, ánh mắt bén nhọn lập tức nhìn về phía giọng nói phát ra, lập tức nhìn thấy người vừa nói ra những lời này là một người đàn ông có dáng người cao nhưng lại rất gầy.

Người đàn ông đó không chỉ đeo khẩu trang, còn đội mũ, cả khuôn mặt bị che kín mít, căn bản là nhìn không rõ.

Nhưng mà Quý Viêm Phong đã đủ để khẳng định người đàn ông cao gầy vừa lên tiếng đó chính là người đã núp trong chỗ tối, giấu tên gửi chuyển phát nhanh và gọi điện thoại cho Đường Du Nhiên trước đó!

Người đàn ông cao gầy vừa nói xong những lời lúc nãy, thần kinh phẫn nộ của mọi người lập tức bị khơi lên, căm phẫn không thôi. Tất cả đều nhìn chằm chằm Đường Du Nhiên trong lòng Quý Viêm Phong bằng ánh nhìn ác độc, vừa không chút kiêng nể chửi ầm lên.

Chỉ là chửi rủa còn không tính, đám người đó mắng chửi một hồi lại trực tiếp lấy đồ trong túi ra, ném về phía Quý Viêm Phong và Đường Du Nhiên trong lồng ngực.

Trái tim Quý Viêm Phong dân lên đến cổ họng, vô thức khom người, siết chặt cánh tay, che chở vững vàng cho Đường Du Nhiên trong lòng.

Khi nhìn thấy những thứ bị ném qua là trứng gà, trái tim đang thấp thỏm của Quý Viêm Phong mới thoáng thả lỏng.

Có mấy tiếng vang lên liên tục, lập tức nhìn thấy toàn bộ trứng gà đều bị ném lên người Quý Viêm Phong. Lòng đỏ lòng trắng chảy ra, rất nhanh đã làm dơ bộ vest sang trọng trên người Quý Viêm Phong.

Mặc dù Quý Viêm Phong đánh đấm cũng không tệ, nhưng trong lòng còn đang ôm Đường Du Nhiên, vả lại còn bị hai mươi mấy người vây cứng, Quý Viêm Phong lại sợ chọc giận những người này sẽ làm ra những chuyện càng điên cuồng hơn, tổn thương đến Du Nhiên, ngay cả gắng xông ra cũng không xông ra được. Anh ta cau chặt mày, ôm chặt và bảo vệ Đường Du Nhiên trong lòng mình.

Những người đó thấy không thể ném trúng Đường Du Nhiên, tức giận vừa chửi om cả lên, vừa ném đồ lên người Quý Viêm Phong mạnh hơn.

Cũng may là Tịch Linh Linh ở phía sau vô cùng nhanh trí, vừa thấy tình huống bất thường thì lập tức lén lút lấy điện thoại ra, đang định báo cảnh sát, điện thoại còn chưa điện được, thì giọng nam lạnh lùng vừa nãy lại đột nhiên nói to hơn: “Cô gái phía sau muốn báo cảnh sát! Mau cướp lấy điện thoại của cô ta!”
Bình Luận (0)
Comment