Cám Dỗ Ngoại Tình

Chương 62

Xuất phát từ lễ phép, Đường Du Nhiên đành phải gật đầu chào Lăng Tử Khôn: “Cậu Lăng, đã lâu không gặp.



Khâu Thiếu Trạch ở bên cạnh thấy Đường Du Nhiên có quen biết với Lăng Tử Khôn, trong lòng còn đang nghĩ đến chuyện muốn tìm Lăng Tử Khôn vay tiền, vội vã nở một nụ cười và lôi kéo làm quen với Lăng Tử Khôn: “Thì ra cậu Lăng có quen biết với vợ tôi?”

Lăng Tử Khôn nghe Khâu Thiếu Trạch nói như vậy thì chỉ liếc mắt nhìn lướt qua anh ta, không để ý đến Khâu Thiếu Trạch, ngược lại nhìn về phía Đường Du Nhiên, nói: “Cô Đường, ánh mắt của cô thật chẳng ra làm sao, trong hội chúng ta nhiều thanh niên xuất sắc như vậy, sao cô lại tìm một người như thế này để kết hôn?”

Lăng Tử Khôn xuất thân ưu việt, vốn cực kỳ khinh thường những người không hề có bối cảnh như Khâu Thiếu Trạch.

Một câu kia của Lăng Tử Khôn nói ra không chút khách sáo, Khâu Thiếu Trạch nhiều lần bị Lăng Tử Khôn làm mất mặt, cơ mặt trở nên vặn vẹo, cứng rắn đè nén cảm xúc khó chịu trong lòng xuống.

Đường Du Nhiên không để ý đến lời của Lăng Tử Khôn, chỉ mặt không cảm xúc nhìn qua bên Thời Ngọc Thao, trừng mắt nhìn anh.

Đường Du Nhiên lập tức đứng dậy nói qua loa với mọi người: “Mọi người cứ trò chuyện trước, tôi đi rửa tay một lát.



Nói xong, Đường Du Nhiên lập tức rời khỏi bàn ăn.

Đường Du Nhiên vừa đi không đến ba phút, Thời Ngọc Thao cũng ôm vai Đỗ Yên Nhiên tìm cớ đứng dậy và đi ra khỏi phòng.

Đường Du Nhiên vừa rửa tay xong, cửa phòng rửa tay lại bị đẩy ra.

Sau đó bóng dáng cao lớn của Thời Ngọc Thao bước vào.

Không chờ Đường Du Nhiên hoàn hồn lại, Thời Ngọc Thao đã đưa tay túm lấy cánh tay của Đường Du Nhiên, kéo cô vào trong lòng.

Anh không chút khách sáo, sáp lại gần rồi hôn lên đôi môi đỏ mọng mê người mà anh đã nhung nhớ mấy ngày nay.

Thưởng thức đủ hương vị ngọt ngào của Đường Du Nhiên, lúc này Thời Ngọc Thao mới cảm thấy hài lòng, rời khỏi môi của Đường Du Nhiên.

Đường Du Nhiên cau mày, dùng sức đẩy Thời Ngọc Thao nhưng không đẩy được, đành phải nhíu mày nói với Thời Ngọc Thao: “Thời Ngọc Thao, nơi này là phòng vệ sinh nữ đó! Anh mau đi ra ngoài!”

Thời Ngọc Thao cứ ôm Đường Du Nhiên không muốn buông tay, cong môi cười ra tiếng rồi nói với Đường Du Nhiên: “Không sao đâu, có Đỗ Yên Nhiên ở bên ngoài canh rồi, không ai vào cả.



Đường Du Nhiên giãy không ra, đành phải tùy cho Thời Ngọc Thao ôm cô, tức giận nói với anh: “Thời Ngọc Thao! Sao ngay từ đầu anh không nói luôn bạn bè của anh là Lăng Tử Khôn? Nếu biết là anh ta thì tôi đã không đến!”

“Sao vậy? Anh ta mạo phạm em lúc nào?”

“Nếu anh ta mạo phạm em, tôi giúp em trừng trị anh ta ngay!”

Đường Du Nhiên trừng mắt với Thời Ngọc Thao: “Trong Diệu Thành trước kia ai mà chưa từng nghe qua tên tuổi của Lăng Tử Khôn chứ, biến thái tiếng tăm lẫy lừng đấy, thời đại học còn chơi chết một nữ sinh viên, nếu không phải nhà anh ta có tiền có thế, chỉ sợ là lúc này còn đang ngồi trong nhà giam!”

Tuy rằng Đường Du Nhiên cũng là con nhà giàu, nhưng cực kỳ phản cảm với những chuyện như vậy.

“Em yên tâm, anh ta còn chưa có gan mà suy nghĩ không đứng đắn với em, tôi cũng không thân với anh ta, gọi anh ta đến đây là có dụng ý, lát nữa em sẽ biết.



Nghe Thời Ngọc Thao giải thích, sắc mặt Đường Du Nhiên lúc này mới tốt hơn một chút.

Ba người một trước một sau vào phòng lần nữa.

Đường Du Nhiên vừa ngồi xuống, ánh mắt khiến người ta chán ghét của Lăng Tử Khôn lại rơi xuống trên người cô.

Thời Ngọc Thao ở bên cạnh thấy thế thì ánh mắt lại lạnh đi, bình tĩnh dùng đũa của mình gắp cho Đường Du Nhiên một con tôm hấp.

Khâu Thiếu Trạch vừa bị Lăng Tử Khôn làm mất mặt hai lần, biểu cảm trên mặt không nén giận được, lúc này đang lơ đãng cúi đầu suy nghĩ vài chuyện.

Bạch Tiên Nhi lại đang ung dung đánh giá Lăng Tử Khôn, cô ta đương nhiên biết chuyện Khâu Thiếu Trạch muốn vay tiền Lăng Tử Khôn.

Lúc này trong lòng đang cân nhắc làm sao để giúp Khâu Thiếu Trạch đối phó với Lăng Tử Khôn.

Hai người cũng không chú ý đến động tác của Thời Ngọc Thao khi gắp thức ăn cho Đường Du Nhiên.

Chỉ có Lăng Tử Khôn đang nhìn chằm chằm Đường Du Nhiên mới thấy.

Phải biết rằng, người bạn gái Đỗ Yên Nhiên mà Thời Ngọc Thao dẫn tới vừa nãy ngồi lâu như vậy cũng chưa thấy anh gắp ra cho Đỗ Yên Nhiên, lúc này Thời Ngọc Thao lại gắp cho Đường Du Nhiên, động tác thân mật như vậy đã vượt qua sự thân mật giữa bạn bè.

Huống chi Đường Du Nhiên còn là vợ của bạn tốt Thời Ngọc Thao.

Lăng Tử Khôn không ngốc, trong lòng hoảng hốt, vô thức nhìn qua chỗ Thời Ngọc Thao, lại lập tức đối diện với ánh mắt híp lại mang ý cảnh cáo của anh.

Lăng Tử Khôn không dám làm mất lòng Thời Ngọc Thao, trong lòng tức khắc hiểu rõ mối quan hệ giữa hai người Thời Ngọc Thao và Đường Du Nhiên.

Anh ta ngay lập tức quản lý tầm mắt của mình, không dám nhìn qua bên Đường Du Nhiên nữa.

Người đã từng có quen biết với Thời Ngọc Thao đều biết thủ đoạn tàn nhẫn của anh, phàm là người đã gây chuyện với Thời Ngọc Thao thì không ai có kết cục tốt, đừng nói đến việc dám đi nhúng chàm người phụ nữ mà Thời Ngọc Thao vừa mắt.

Bên này Đường Du Nhiên cuối cùng cũng không cảm nhận được ánh mắt khiến người ta chán ghét của Lăng Tử Khôn nữa, nhẹ nhàng thở phào trong lòng.

Ánh mắt Lăng Tử Khôn không dám nhìn Đường Du Nhiên nữa, lại rơi xuống trên người Bạch Tiên Nhi ngồi bên cạnh Khâu Thiếu Trạch.

Tuy rằng Bạch Tiên Nhi không xinh đẹp và có dáng người tốt như Đường Du Nhiên, nhưng hôm nay Bạch Tiên Nhi đã cố ý ăn diện.

Lần này thật ra Bạch Tiên Nhi đã thông minh hơn, trang điểm rất nhẹ nhưng vẫn tinh xảo, tuy rằng đường nét gương mặt nhạt nhòa, nhưng trang điểm lên như vậy trái lại còn lộ ra vẻ trong sáng.

Hơn nữa khi Bạch Tiên Nhi nói chuyện thì mặt mày đầy lẳng lơ, cô ta lại vô cùng chủ động bắt chuyện với Lăng Tử Khôn, sẽ làm nũng sẽ lấy lòng, khiến cho trong lòng Lăng Tử Khôn vô cùng thoải mái, ngược lại còn sinh ra chút hứng thú với Bạch Tiên Nhi.

Sau khi ăn cơm xong, mọi người lại uống trà một lát, sau đó mới cùng nhau đi ngâm suối nước nóng.

Thời Ngọc Thao vô cùng tỉ mỉ, cố ý sắp xếp hai gian phòng, nam một gian và nữ một gian.

Thật ra chẳng qua là Thời Ngọc Thao không muốn để tên đàn ông nào khác nhìn thấy dáng vẻ Đường Du Nhiên mặc áo tắm ngâm suối nước nóng.

Bên Đường Du Nhiên thì bầu không khí cũng xem như hài hòa, người phụ nữ Lăng Tử Khôn dẫn đến không nói nhiều, chỉ yên lặng ngâm suối nước nóng.

Còn mục đích của Bạch Tiên Nhi lại hết sức rõ ràng, cố ý tìm đề tài nói chuyện phiếm để làm quen với Đỗ Yên Nhiên.

Thế nhưng Đỗ Yên Nhiên lại không để ý đến Bạch Tiên Nhi, Bạch Tiên Nhi nói năm câu, cô ấy vẫn không đáp lại một câu.

Không khí bên Thời Ngọc Thao lại lộ ra chút kỳ lạ.

Khâu Thiếu Trạch nhìn Lăng Tử Khôn nhiều lần, muốn nói lại thôi, muốn đề cập đến chuyện vay tiền với Lăng Tử Khôn nhưng lại sợ Lăng Tử Khôn vẫn không cho anh ta một chút thể diện nào giống như mấy lần trước.

Mắt thấy thời gian trôi qua từng giây từng phút, Khâu Thiếu Trạch khẽ cắn môi, chỉ có thể nhìn qua bạn tốt Thời Ngọc Thao của mình để cầu xin giúp đỡ.

Thời Ngọc Thao chỉ chờ lúc này, mở lời nói với Lăng Tử Khôn: “Cậu Lăng, người bạn Khâu Thiếu Trạch đây của tôi muốn đến ngân hàng tư nhân của anh để vay một khoảng tiền.



Lăng Tử Khôn vừa tiếp nhận mọi chuyện của ngân hàng trong nhà, có điều anh ta đã quen chơi bời lêu lỏng, ghét nhất là chuyện công việc.

Vừa nghe Thời Ngọc Thao nói như vậy thì nhất thời cau mày lại, chẳng qua lại không thể không nể mặt Thời Ngọc Thao, chỉ đành phải đè nén sự mất kiên nhẫn trong lòng rồi nói với Khâu Thiếu Trạch: “À, cậu muốn vay bao nhiêu?”

“Năm trăm ngàn.

” Khâu Thiếu Trạch vừa nghe thấy có hi vọng, trên mặt lập tức tươi cười nhìn Lăng Tử Khôn.

Hạn mức năm trăm ngàn này là rất lớn, Lăng Tử Khôn cau mày nhìn Khâu Thiếu Trạch: “Cậu lấy cái gì để thế chấp?”

“Tôi có thể dùng công ty của chúng tôi để thế chấp, hiện tại công ty chúng tôi đang được định giá là tám trăm ngàn.



Khâu Thiếu Trạch nghĩ đã vay thì vay nhiều hơn một chút, đến lúc đó dự án hợp tác với Thời thị còn phải đầu tư không ít tiền.

Lăng Tử Khôn nghe thì chỉ gật đầu chứ không lập tức trả lời Khâu Thiếu Trạch ngay, bỗng đột ngột đổi đề tài nói với Khâu Thiếu Trạch: “Đúng rồi, cô gái tên Bạch Tiên Nhi đi theo và ngồi bên cạnh cậu có quan hệ thế nào với cậu?
Bình Luận (0)
Comment