Cẩm Đường - Tiểu A Thất

Chương 6

Ta ngược lại hít một hơi lạnh: 

“Tam Hoàng tử vì làm sứ giả hộ hoa, dù biết rõ chân tướng như thế nào cũng muốn tổn hại vương pháp, ép ta phải chết sao?”

Hắn cười lạnh một tiếng, khinh thường trả lời:

“Tuyết Như tính kế ngươi chỗ nào, trước nay chỉ có ngươi điên cuồng đến hầu phủ tuỳ ý giết người thôi”

“Chẳng qua Tuyết Như ngăn trở ngươi phát điên, bị ngươi huỷ đi dung mạo. Mạnh đại nhân vì khuyên ngươi hướng thiện, lại bị ngươi đánh rớt răng.”

“Chân tướng, chỉ có như thế mà thôi.”

Hắn có thể trước công chúng đổi trắng thay đen như vậy, ta an tâm rồi.

Thấy ta cười một cách bình tĩnh, hắn vung tay lên

“Người đâu, đưa đi Đại Lý Tự, dựa theo lý do của bổn hoàng tử nói với đại lý tự khanh, lệnh cho hắn thẩm tra thật kỹ.”

“Chỉ sợ là thần, bất lực.”

Đại lý tự khanh, từ chỗ tối đi tới.

Chỉ tiếc là, hắn dừng ở bên cạnh ta..

Ta cười, lạnh băng đến cực điểm:

“Thật ngại quá, phụng chỉ tra án. Mọi người ở đây, đổi trắng thay đen muốn đẩy bổn cung vào chỗ chết, tất cả đều nhốt vào địa lao.”

12.

“Ngươi giỏi lắm, lấy đao của trẫm, giết con trai của trẫm.”

Thiên tử Thẩm xung mặc kệ con trai Tam hoàng Tử bên ngoài Dưỡng Tâm Điện quỳ không dậy nổi, tới chất vấn ta vì sao chỉ là muốn trút giận mà thôi, không ngờ lại kéo con hắn xuống. 

Hiện giờ Thẩm xung bình thản hơn rất nhiều, so với hắn trước kia đã từng mạnh mẽ và sắc bén, giống như hai người khác nhau.

Trước kia, trong mắt hắn không chứa nổi một hạt cát, hiện giờ hắn chỉ lo an ổn cho tiền triều hậu cung, trở nên ba phải vô cùng.

Ta không hài lòng, cho nên dựa vào trên ghế nằm híp mắt phơi nắng, một ánh mắt cũng không thèm nhìn hắn.

Không giằng co nổ, hắn lại duỗi tay cọ lên mặt ta.

“Nàng đó nha, tính tình này lại càng giống nàng ấy.”

Khi Hoàng Đế đến chùa Hộ Quốc thăm Thái Hậu, nhất kiến chung tình với Như Phi, chính là ta.

Như Phi, Như phi, phi tử như hắn mong muốn.

Thật là buồn cười, ta là thế thân của chính mình.

Rốt cuộc, mặc dù ai cũng không thể tưởng tượng được, hiện giờ Mạnh Cẩm chính là ánh trăng sáng đã chết nhiều năm của Thẩm Xung, Vân Đường.

Bắt chước bản thân mình, muốn giống bao nhiêu thì giống bấy nhiêu.

Vì thế, Thẩm Xung khi bị ta dùng một kiếm đánh xuống ngựa, khi ta dẫm lên xương bả vai định bóp cổ hắn, hắn tìm được bóng dáng cố nhân trên đao của ta, trong thần thái của ta.

Hắn muốn phong ta, một người trong mắt không coi ai ra gì, làm Như Phi.

Điều kiện ta đưa ra là muốn hắn thay ta giết thiên kim giả, báo thù rửa hận.

Hắn đã không còn vẻ hung ác trước kia, cũng không muốn nhúng tay vào hậu viện của đại thần.

Chỉ là chỉ cho ta Đại lý tự khanh cùng với Ngũ công công Tổng quản cho ta, có thể đưa ác nhân ra công lý hay không, tất cả đều phải dựa vào thủ đoạn của ta.

Trong thời kỳ khác thường thì không thể thiếu được thủ đoạn mạnh mẽ.

Đây vẫn chính là ý của Thẩm Xung lúc mười tám tuổi.

Vì thế, ta đã chọn cách huyết tinh, nghiêm hình bức cung.

Có Đại lý tự khanh đích thân tới hiện trường, chứng cứ phạm tội không hề có lỗ hổng, bọn họ đều phải nhận.

Thế mà lại xuất hiện Tam Hoàng tử, muốn giận dữ vì hồng nhan, khiến cho ta trở thành ma chết oan.

Thẩm Xung muốn bảo vệ con trai, ta lại cố tình muốn xả giận, chúng ta giằng co mãi chưa kết thúc.

“Khi còn bé hắn bị bệnh thiếu chút nữa thì chết, Hoàng Hậu cưng chiều quá đáng, chiều đến nỗi hắn không biết trời cao đất dày, khiến trẫm vô cùng thất vọng.”

Ta cười lanh: “Một câu thất vọng rồi thôi ư?”

Thẩm Xung lộ vẻ mặt không vui.

Ta cố tình không lui bước chút nào mà ngẩng mặt nhìn thẳng vào hắn.

Trong vẻ hài hước lại mang theo vẻ khiêu khích hùng hổ doạ người, là chính miệng hắn nói với Vân Đường, là dáng vẻ mà hắn yêu thích nhất.

Hắn bị thần thái này bức lui, đang định mở miệng….

“Hoàng Hậu nương nương giá lâm!”

Ánh mắt ta sáng lên, là Chu Huân, đã lâu không gặp.

Trăm phương ngàn kế muốn kéo Tam Hoàng tử xuống, chính là muốn tặng quà gặp mặt cho ngươi.

13.

Nàng vẫn giống như trước kia, mang theo dáng vẻ nữ nhi thế gia đoan trang hiền lương.

Chỉ là khi nhìn thấy ta và đao của ta, đuôi mắt nhảy lên.

Lại nhìn thẳng và quỳ gối trước mặt Thẩm Xung: “Tam Hoàng tử còn nhỏ, không chịu nổi bị hãm hại và xúi giục của kẻ gian mới nhất thời tức giận, làm ra chuyện hồ đồ thế này.”

“Không thực hiện được trách nhiệm của trung cung, dạy ra một kẻ ngốc, thần thiếp không thể thoái thác tội của mình, bỏ mũ thỉnh tội, thần thiếp tự thỉnh vào lãnh cung để chịu trách phạt.

Ma ma bên cạnh vội vàng quỳ xuống.

“Sức khoẻ của nương nương không tốt, vừa mới xuống giường đã mang theo Tam Hoàng tử tới chịu đòn nhận tội. Xin bệ hạ thứ tội, nương nương không thể vào lãnh cung.”

Nếu là trung cung bị liên luỵ, vậy thì động vào gốc rễ của quốc gia rồi.

Không nói cái khác, tam triều nguyên lão Chu thị nhất tộc sẽ không chịu chấp nhận.

Trên triều đình sẽ không tránh khỏi phân tranh.

Mà thẩm Xung ghét nhất là nhóm lão thất phu ồn ào không dứt trên triều đình.

Khi còn trẻ, Chu Huân cũng giống nàng, thích đi đường vòng

Nhưng nàng lại tưởng bở.

Bình Luận (0)
Comment