Cấm Huyết Hồng Liên

Chương 114

"Hữu tình giao dịch? Là giao dịch cái gì?" Ngạc Đa Đồ còn chưa phản ứng Ny Khả đã dành hỏi trước: "Tên điên lồ lộ, ngươi có chuyện thì nói ra mau, đừng như mấy lão già móm răng đi ăn uống!"

Điên lồ lộ? Dịch Vân đầu tiên là kinh ngạc, lập tức toát mồ hôi.

"Ny Khả, không nên xưng hô ta như vậy a, chuyện phát sinh lúc đó, chỉ là ngoài ý muốn." Dịch Vân nhíu mày, có chút mất hứng.

"Ta có thể đáp ứng không nói, nhưng ngươi cho là như vậy có thể che dấu miệng đời sao?" Ny Khả bất mãn đánh trả.

Lo lắng miệng đời? Chỉ sợ đều từ miệng ngươi mà ra hết.

Dịch Vân không hề dây dưa vấn đề này, lập tức nói: "Ta có ma hạch cho ngươi thu mua."

"Ngươi có ma hạch, Ngạc Đa Đồ tinh thần rung lên, cười nói: "Ta nguyện ý thu mua gấp ba giá thị trường, bốn lần cũng được, giả cả hoàn toàn thỏa mãn cho ngươi."

Trong 20 ngày này, hai chữ Ma Hạch, thanh âm như hơi thở tự nhiên, thứ ngôn ngữ duy nhất có khả năng làm Ngạc Đa Đồ hưng phấn.

Hắn đương nhiên không biết Dịch Vân có bao nhiêu ma hạch, nhưng có một viên thì đỡ 1 viên, gia tộc lúc này, hầu như không tiếc đại giới, lấy quyền hạn của hắn, tối đa có thể mua với giá gấp năm lần thị trường, báo giá đó với Dịch Vân coi như hợp lý.

"Không cần!" Dịch Vân nói: "Ngươi chỉ cần dùng gấp hai giá thị trường mua là được, rốt cuộc ta cũng muốn trả ân tình khi đó cho ngươi!"

"Điều này sao được?"

"Đừng nóng vội, ta còn có điều kiện khác. Ngươi phải giúp ta mua một gian thiết phường ẩn mật, theo như lời ngươi nói khi nãy là ổn." Dịch Vân cười nói.

"Ai… Dịch Vân, giá vậy ta không thể đáp ứng ngươi." Ngạc Đa Đồ lắc đầu cười khổ: "Không phải ta không muốn giúp ngươi, chỉ là ma hạch của ngươi không nhiều lắm, thêm chút đó, kết quả ta bị miễn chức cũng không thể thay đổi, ta thực sự không giúp được ngươi, ai…!"

Dịch Vân cũng không cùng hắn dong dài, dửng dưng cười nói: "Cái gì cũng đừng nói, theo ta ra thành một chuyến."

Ngoài thành Thiên Phong, một chỗ không người, vài dặm trong rừng núi.

"Ngươi xem, nhiêu đây… đủ cho ngươi báo cáo kết quả chưa?"

Ngạc Đa Đồ cùng Ny Khả kinh dị nhìn trước mặt, một đống lớn bộ kiện đại hình ma thú với hơn 10 viên ma hạch.

"Trời ạ, hai quả lục giai, bảy viên ngũ giai, 19 viên tứ giai, 36 viên dưới tam giai…"

"Trời đất! Đây là giáp xác Hồng Nhãn cự hạt vương, có hơn mươi xác Hồng nhãn cự hạt, Hồng Lân độc mãng, Hung Lôi bạo hổ…"

Dịch Vân hơn 10 ngày trước đã đem chiến lợi phẩm trong Lạc Nhật sơn mạch phân chia rõ ràng.

Hắn đem ma hạch các hệ, chỉ để lại tam giai, dùng làm tài liệu ngày sau luyện tạo, còn lại hắn toàn bộ thu vào không gian giới chỉ, mà một viên thất giai với bát giai ma hạch thu được chỗ Kỳ Lôi Tư hắn đương nhiên tự mình giữ.

Thân thể ma thú bộ kiện, Dịch Vân chỉ để lại bát giai ma thú Nhân diện sư thứu, một bộ phận Hồng nhãn cự hạt vương, còn lại hắn lấy ra hết đưa cho Ngạc Đa Đồ.

Bởi vì ma thú bộ kiện đối với hắn tác dụng không lớn, hắn lưu lại nhiêu đó, cũng đủ chế tạo vài bộ phòng cụ không tệ.

"Ngạc Đa Đồ, nhiêu đây… đủ cho ngươi báo cáo kết quả chưa?"

"Được rồi, quá đủ rồi! Những ma hạch cùng ma thú bộ kiện này, chất lượng coi như trước khi bạo phát chiến sự tại biên cảnh cũng khó mà có được! Dịch Vân, lần này thật muốn cảm tạ ngươi a! Ta… ta thực sự… thực sự chẳng biết nói thế nào cho tốt nữa …!" Ngạc Đa Đồ lúc này hưng phấn cực kỳ, nói năng lộn xộn cả lên.

"Thế nào có khả năng…! Những … cái này đều là tứ giai, ngũ giai, thậm chí lục giai ma thú, ngươi thế nào có được những cái này, ngươi chính xác là bốn sao pháp đồ thật hả?" Ny Khả cũng sợ ngây người, thật lâu mới nói ra được lời này.

Dịch Vân nhìn Ny Khả trầm tư một hồi, nói: "Không phải toàn bộ là ta tự kiếm, ta hiện tại chỉ có thể nói cho các ngươi, cũng mong muốn các ngươi không nên lại hỏi thêm điều gì nữa."

"Ngạc Đa Đồ, Ny Khả ta còn có một điều kiện, là muốn các ngươi đáp ứng không tiết lộ với bất kỳ ai, những ma thú vật phẩm là lấy từ ta. Cùng với chuyện thiết phường, hoặc là sau này đột phát tình huống nào liên quan đến ta, trừ hai ngươi ra tuyệt không có người thứ ba được biết."

Dịch Vân nhìn hai người, trầm giọng nói.

"Tuy rằng không biết nguyên nhân gì. Thế nhưng ta có thể khẳng định đáp ứng ngươi, ta sẽ không nói với bất cứ ai! Ny Khả, cũng sẽ như ta." Ngạc Đa Đồ từ hưng phấn tỉnh táo lại, sửng sốt một hồi, gật đầu nói.

"Thật phiền phức! Ta với thúc thúc như nhau, đáp ứng ngươi là được." Ny Khả nhìn chằm chằm Ngạc Đa Đồ không tình nguyện nói.

"Ta tin tưởng các ngươi!" Dịch vân cười nói.

Dịch Vân nhìn đống lớn vật phẩm trên mặt đất, tay cầm không gian giới chỉ, trong nháy mắt đem toàn bộ thu vào trong nhẫn.

"Không gian giới chỉ? Ngươi sở hữu không gian giới chỉ?" Ngạc Đa Đồ cùng Ny Khả đồng thanh kinh hô.

Ngay từ đầu, khi Dịch Vân từ đâu đem một đống ma thú bộ kiện với ma hạch quăng ra, bọn họ đã phát hiện, nhưng bị đại lượng vật phẩm làm ngây ngốc hồi lâu, cho tới bây giờ mới chú ý tới không gian giới chỉ trên tay Dịch Vân. xem tại TruyenFull.vn

Dịch Vân thuận tiện đem không gian giới chỉ giao cho Ngạc Đa Đồ nói: "Nhiều như vậy vật phẩm, nếu không có cái nhẫn này cũng khó mang đi, ngươi cứ đem về gia tộc, ngày sau đem trả lại ta là được."

"Ngươi… ngươi… tin ta quá?" Ngạc Đa Đồ không thể tin được Dịch Vân lại đem không gian giới chỉ giao cho hắn.

Không gian giới chỉ tại Khung Võ đại lục số lượng không nhiều, thông thường chỉ có cao giai cường giả hoặc đế vương, thành viên vương thất mới có khả năng sở hữu, mà Dịch Vân thế nhưng đem không gian giới chỉ giao cho hắn bảo quản, giống như ăn tết tặng lễ thoải mái không thèm quan tâm đến giá trị giới chỉ này.

"Ta yên tâm đem không gian giới chỉ này sớm trả cho ngươi, là bởi vì đối với ta mà nói, ngươi có giá trị hơn so với vật chết! Coi như ngày nào đó ngươi thực sự nuốt hoặc đào tẩu ta cũng sẽ không đáng tiếc, bởi vì một cái nhẫn có giá trị, đổi lại một người ta tín nhiệm là đáng giá!" Dịch Vân cười nói.

Ngạc Đa Đồ nghe Dịch Vân nói xong, thân thể chấn động, ngốc đứng tại chỗ, một lúc lâu, hắn mới cẩn thận thu hồi không gian giới chỉ, nói: "Năm ngày sau, ta sẽ tới lữ điếm tìm ngươi, cùng ngươi phân công hạng mục công việc cho thiết phường, cũng giao trả lại cho ngươi."

"Năm ngày? Ngắn ngủi thời gian có thể làm tốt không?" Dịch Vân hơi kinh ngạc, đây chính là vượt qua dự liệu của hắn.

Ngạc Đa Đồ cười nói: "Lấy ta thân phận nghi trượng cao cấp Kiệt Nặc Tư gia tộc, năm ngày thời gian coi như ổn. Uhm, hiện tại nếu ta có khả năng hoàn thành nhiệm vụ, gia tộc tất không còn lời ra tiếng vào, ta cũng có thể toàn lực làm tốt chuyện của ngươi."

"Ngạc Đa Đồ, không thể nói là làm tốt, chỉ đơn giản là giao dịch hữu tình, chúng ta không ai nợ ai." Dịch Vân nhắc nhở, vừa cười vừa nói.

Ngạc Đa Đồ ngây người, cười to nói: "Không sai, hay cho hữu tình giao dịch, ngươi giúp ta, ta giúp ngươi, ta không nói cảm tạ khuôn sáo, nhưng nếu ngày sau ngươi cần ta giúp gì đó, Ngạc Đa Đồ tuyệt không nói hai lời vô ích."

Ny Khả cũng xen mồm, chu cái miệng nhỏ nhắn nói: "Thật nghe không rõ, nói thẳng ra bằng hữu hỗ trợ là được rồi, nói dài dòng, chẳng có gì hay ho."

Ngạc đa đồ nghe vậy cười ha hả.

Người có rất nhiều loại, có ít người đồng sàng dị mộng, có chút người chỉ hai ba lần gặp mặt liền thật tình giao lưu, Dịch Vân là loại người này, hắn nói không nhiều, nhưng Ngạc Đa Đồ cũng thuộc loại thứ hai, hắn nguyện ý tin tưởng.

Dịch Vân ngẩng đầu nhìn trời, vầng sáng mờ nhạt lan khắp bầu trời, lại sắp đến hoàng hôn, một ngày đêm gần qua, mà bước tiếp theo của Dịch Vân chỉ mới bắt đầu.
Bình Luận (0)
Comment