Cấm Huyết Hồng Liên

Chương 162

Hơi nóng bốc lên trong căn thiết phường, cùng với tiếng búa sắt đều đặn có quy luật, Dịch Vân thần sắc chuyên chú dị thường bên lò lửa, không ngừng lặp lại các động tác đập đánh, trên người hắn một tầng lửa đỏ nhàn nhạt bốc lên, tay phải huy búa đánh xuống, theo mỗi lần đánh một tia đấu khí chậm rãi rót vào giữa luyện tài, lúc lâu sau âm thanh ngừng lại.

"Rốt cục… thành công luyện ra chuôi ma binh nhị phẩm đỉnh phong!" Dịch Vân đem ma binh vừa luyện ra để vào thùng nước hạ nhiệt độ, lấy ra vừa nhìn thấy, lập tức kêu lên vui sướng.

Môn La lúc này cũng đi tới, ngồi chồm hổm nhìn cẩn thận, hắn cười nói: "Cái chuôi ma binh nhị phẩm đỉnh phong này, đạt tiêu chuẩn! Thời gian dài như vậy, ngươi rốt cục có thể luyện ra một thanh ma binh như thế!"

Từ sau khi nói chuyện với Ngạc Đa Đồ đã qua 10 ngày.

10 ngày này, hắn một bước cũng không rời thiết phường, cả ngày không ngừng đập sắt luyện khí, nếu mệt mỏi liền ngồi xuống tại chỗ ngưng luyện đấu khí, luyện tạo ma binh sẽ liên tục tiêu hao đấu khí trong cơ thể, hắn có thể đồng thời tu luyện đấu khí, pháp môn tu luyện đấu khí cùng lúc rèn luyện ma pháp binh khí chính là kỹ năng độc môn của Tư Đạt Đặc gia tộc.

Đoạn thời gian này, hắn tổng cộng đánh phế 62 phần tử tinh quặng, luyện tạo ma binh liên tiếp thất bại 62 lần, cho đến hôm nay hắn mới thuận lợi tạo ra cái chuôi nhị phẩm đỉnh phong ma binh không có chút tỳ vết này.

Dịch Vân thở ra một hơi thật mạnh, cười nói: "Có thể làm cho lão đại ngươi vừa lòng thật sự không dễ dàng a! Hiện tại, ta rốt cục cso một thanh ma binh tiện tay rồi!"

Môn La liếc nhìn Dịch Vân, thở dài nói: "Ai, ngươi chỉ có điểm chí khí như vậy sao? Lấy cường độ đấu khí năm sao trung giai hiện tại của ngươi, đã đủ để luyện ra ma binh tam phẩm sơ giai, mà ngươi công phu luyện khí mới chỉ ra một thanh ma binh nhị phẩm đỉnh phong, ngươi liền tự đắc?"

Dịch Vân nghe xong cười khổ: "Ta đương nhiên không phải thỏa mãn như vậy, chỉ là trải qua 10 ngày mới thuận lợi luyện ra cái chuôi ma binh này, chứng minh mấy ngày làm việc cực nhọc không uổng phí, liên tục thất bại hơn 60 lần, chính là ta hướng mục tiêu mà tiến gần từng bước… Tiếp theo, ta cso tin tưởng chỉ dùng năm ngày thời gian, có thể luyện ra ma binh như thế này, sau đó luyện ma binh tam phẩm cũng có thể!"

Môn La nghe xong hơi giật mình, chợt gật đầu nói: "Ngươi nghĩ cũng đúng. Thật ra ta quá vội, bất cứ chuyện gì đều phải tuần tự mà tiến, cao quá thì không thực tế, mục tiêu thấp một chút, đi ổn hơn một chút, chung quy vẫn đạt mục đích."

Quay đầu nhìn góc bên cạnh, nhìn tử tinh quặng phế phẩm chất cao như núi, Dịch Vân nói: "Luyện tạo hơn 60 lần mới thành công một thanh, tỷ lệ quá thấp, đường đi còn rất dài mà!"

Nói xong, thu ma binh vào trong Hồng Liên, Dịch Vân thay một bộ quần áo màu đen, đẩy cửa thiết phường đi ra ngoài.

Môn la hỏi:"Ngươi bây giờ là muốn đi nơi nào?"

Dịch vân cười nói:"Ta đã đáp ứng Mễ Nặc lão sư, cách vài ngày phải trở lại Diễn Vũ ma trận tu luyện ma pháp, hiện tại đã qua 10 ngày, không bằng trở về xem cái đã, mấy ngày nay cũng chỉ luyện khí cùng tu luyện ta muốn thay đổi tâm tình một chút."

Một lúc lâu sau, Dịch Vân đi vào phòng viện trưởng Thiên Phong học viện, không thấy Mễ Nặc, nghe bí thư nói viện trưởng Mễ Nặc đã rời đi, hắn đành phải một mình đi vào Diễn Vũ ma trận. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Có lệnh bài Mễ Nặc cho hắn, rất nhanh thông qua hai trạm kiểm soát, đệ tử thủ vệ thấy Dịch Vân có lệnh bài viện trưởng có vẻ giật mình, nhưng không dám hỏi nhiều lập tức cho đi, Dịch Vân đương nhiên cũng không cần giải thích cho bọn họ cái gì.

Đi vào trung tâm Diễn Vũ ma trận, Cầu Cầu đột nhiên nhảy bắn ra, tự nguyện đứng trước tay Dịch Vân, làm công kích của hắn có mục tiêu rõ ràng, đối với thời cơ phóng ma pháp, phương thức phối hợp lưỡng hệ ma pháp có mục tiêu hiển nhiên tốt hơn so với đánh vào hư không, càng có thể lĩnh hội sâu hơn một tầng.

Từ khi phát hiện Cầu Cầu có thể chất miễn dịch ma pháp, chỉ cần Mễ Nặc không có ở đây, Cầu Cầu sẽ tự động cùng Dịch Vân luyện tập, có cái địch thủ rõ ràng này, Dịch Vân vận dụng ma pháp mỗi ngày một chính xác.

Đó là do Dịch Vân chỉ mới luyện tập ngắn ngủi trong 20 ngày, liền có thể hoàn toàn nắm giữ pháp môn song song thi triển hai loại ma pháp.

Cầu Cầu so với hắn còn mạnh hơn, không cần biết là ma pháp công kích loại gì, có thể nói là khắc tinh tất cả pháp sư trên đại lục, cho nên hắn có thể yên tâm sử hết toàn lực, tùy tâm thi triển ma pháp công kích, mỗi một lần công kích, Cầu Cầu có thể dễ dàng hóa giải hấp thu, giống như trải qua một hồi chiến đấu thật sự, một đối thủ như vậy có thể ngộ không thể cầu, rất giống như đối diện lục tinh cường giả Ba Khắc ngày đó.

Tu luyện là có thể đóng cửa từ từ mà tăng, nhưng ở trong chiến đấu mới tiến bộ nhanh nhất.

Cầu Cầu có lẽ cũng không ý thức được mục đích chỉ để chơi đùa của nó lại mang đến cho Dịch Vân nhiều trợ giúp tăng cường thực lực như vậy.

Tu luyện ma khí là quá trình tương đối tịch mịch, cơ bản phải cố gắng khắc khổ, cho dù tinh cấp vị giai thật sự đột phá, thực lực tăng trưởng trên diện rộng, nhưng tối trọng yếu vẫn là nhìn ngươi chiến đấu thực tế có thể phát huy ra chân chính bao nhiêu thực lực?

Ma pháp cùng đấu khí bản chất chính là chiến đấu.

Cũng chỉ có trong chiến đấu thật sự thực lực ma khí mới có thể tiến triển rõ ràng, phương thức đóng cửa tu luyện xa xa không thể so sánh. Môn La từng dặn dò Dịch Vân không chỉ một lần, chỉ có trong chiến đấu máu và lửa mới có tư cách trở thành cường giả chân chính, ngoài đó ra, tất cả cái khác đều chỉ là mặt hàng loại hai, đây chính là đạo lý.

Cầu Cầu tồn tại, với thể chất hoàn toàn miễn dịch ma pháp, coi như là tuyệt thế cường giả đánh không chết, oanh không thương, làm đối thủ bồi luyện với Dịch Vân, cùng cấp chiến đấu, trải qua một quá trình thực sự lột xác, mỗi lần gặp Cầu Cầu hóa giải ma pháp công kích, đều khiến Dịch Vân lĩnh ngộ càng sâu ưu khuyết điểm ma pháp bản thân.

Đây chính là hiểu rõ thực lực bản thân, lĩnh ngộ bản chất thực sự của ma pháp.

Trên tu luyện đấu khí hắn có Môn La, tu luyện ma pháp hắn có Mễ Nặc, hiện tại lại có Cầu Cầu tồn tại, nói coi như là minh sư, bằng hữu khó cầu, mà hắn đồng thời có cả ba, cuộc đời gặp gỡ ly kỳ của hắn có thể nói là xưa nay ít thấy, thường làm cho Môn La lắc đầu thở dài, nữ thần may mắn có mê giai cũng nên mê mẩn có giới hạn a?

Ngày này, Dịch Vân ở trong Diễn Vũ ma trận tu luyện quá mức xuất thần, đến tận khuya mới hết sạch tự thân ma lực, thở hỗn hển ngã xuống, lập tức ngủ luôn trong đó, đến khi hắn tỉnh lại thì đã là chính ngọ hôm sau.

"Thời gian tu luyện trôi qua thật mau, chỉ chớp mắt cái là đêm khuya, ngủ một cái lại là sáng hôm sau, một ngày thế mà trôi qua nhẹ nhàng như vậy." Dịch Vân thì thào nói.

Môn La lúc này xuất hiện bên người cười nói: "Mỗi người thời gian đều giống nhau, một ngày có người cảm thấy dài bởi vì không có việc gì, có người cảm thấy ngắn là do vận dụng hết thảy, ngươi hiển nhiên là người sau, thời giờ của ngươi mặc dù ngắn nhưng cũng sẽ có càng nhiều phấn khích."

Đi vào ven hồ liễu xanh tùy tiện rửa mặt, Dịch Vân lập tức đi ra sau núi, ngay khi sắp rời khỏi học viện, một nử tử từ xa thấy hắn liền kích động chạy tới, dĩ nhiên là Ny Khả đã lâu không thấy.

Ny Khả vừa thấy Dịch Vân, một mồm trách cứ kêu lên: "Dịch Vân ngươi cái tiểu quỷ đầu, nghe thúc thúc nói qua ngươi trở về đã một tháng như thế nào vẫn không có tới tìm ta?"

Dịch Vân đã hơn 10 tháng không có gặp Ny Khả, hiện tại vừa thấy, nàng lúc này một thân vàng nhạt, vừa hợp mái tóc ngắn vàng kim gọn gàng, thân cao hơn một chút, nàng tuy mang bộ mặt giận dữ, hai má hơi ửng đỏ hiển nhiên việc thấy Dịch Vân khiến nàng kinh hỉ. Giống như trái cây vừa chín, hương vị ngọt ngào, diễm lệ lóa mắt.

Dịch Vân lẳng lặng nhìn Ny Khả, hắn mới cười nói: "Vừa trở về vội chút việc, hiện tại không phải đã gặp sao?"

Ny Khả trợn mắt nhìn Dịch Vân, sau đó cười duyên nói: "Ngay từ đầu ta còn lo lắng ngươi sẽ bị học viện khai trừ, có rất nhiều giáo sư nói như vậy, rất bất mãn với ngươi, ai lại có tân sinh giống như ngươi? May mắn Mễ Nặc viện trưởng đơn độc bác bỏ toàn bộ ngôn luận, cho ngươi một cơ hội, ngươi đừng lại trốn học, lần sau không có tốt như vậy đâu!"

Dịch Vân nghe trong lòng ấm áp, hắn gặp mặt Ny Khả không được mấy lần, không có giao tình gì sâu đậm, mà nàng lại thẳng thắn cho hắn một chút quan tâm làm bản thân hắn cảm thấy ấm áp…

Không kiểu cách, không màu mè, lời nói và việc làm toàn bộ xuất phát từ bản tâm, đây là ưu điểm của Ny Khả.

"Ngươi còn nhớ Tô Lỵ sao? Nàng cũng nhớ tới ngươi, vẫn oán oán nói ngươi tại sao trở về không có gọi nàng? Lúc trước ngươi đi là hai chúng ra đưa tiễn ngươi ra cửa, ngươi thế nào lại dễ dàng quên? Tiểu quỷ đầu hiện tại bạc tình bạc nghĩa, tương lai lớn lên nhất định là tai họa vong ân phụ nghĩa trong nhân gian mà." Ny Khả uất ức nói.

Dịch Vân nghe mà đổ mồ hôi, bạc tình bạc nghĩa? Vong ân phụ nghĩa? Nhân gian tai họa… một cái thái độ làm người thôi, cái nào cũng lớn lao, như thế nào nhất nhất đều quy lên đầu hắn đây?

Môn La lúc này ở trong lòng cười to nói: "Cô gái nhỏ này có ý tứ! Ngay cả vô ơn bạc nghĩa phụ tình đều nói ra, hình như có vẻ bị nam nhân vứt bỏ bản thân a? Thật sự cho dù đắc tội tiểu nhân cũng không thể đặc tội nữ nhân a! Tiểu tử, hiện tại ngươi có thể học xong rồi, ha ha ha!"

Dịch Vân đang muốn nói cái gì đó, lại thoáng nhìn thanh binh khí trên người Ny Khả, kiếm khí trong vỏ nhưng hỏa hệ di động vẫn toát ra mơ hồ, hắn liếc cái liền nhận ra, đây đúng là ma binh nhị phẩm trung giai hắn luyện ra.

Ny Khả thấy Dịch Vân không nói lời nào, theo ánh mắt hắn, quay đầu nhìn binh khí tùy thân, nàng vui sướng kêu lên: "Tiểu quỷ đầu, ngươi cũng chú ý tới chuôi ma pháp binh khí này sao? Ánh mắt ngươi cũng không tệ!"

Dịch Vân gật đầu nói: "Ngạc Đa Đồ có đề cập qua việc này, đây chính là nhị phẩm ma binh!"

Dịch Vân bán ma pháp binh khí cho Kiệt Nặc Tư gia tộc, ngoại trừ cao tầng gia tộc, Ngạc Đa Đồ không hề nhắc tới trước mặt ai, đương nhiên trong đó có Ny Khả.

Ny Khả biết Dịch Vân hứng thú với nghề rèn, hơn nữa toàn rèn ra sắt vụn, "Thợ rèn cứng chân", mặc cho trí tưởng tượng của nàng có phong phú cũng tuyệt không nghĩ tới, hắn có bổn sự luyện tạo ma pháp binh khí, ma binh tùy thân của nàng cũng là tự tay Dịch Vân chế tạo, Đừng nói là nàng, ngay cả Ngạc Đa Đồ cùng tộc trưởng Cát Âu cũng không nghĩ tới đó.

Ny Khả nói chuyện ma binh, hai gò má nổi lên đỏ bừng, cực kỳ hưng phấn nói: "Đúng rồi, đây là ma pháp binh khí truyền thuyết! Nghe nói là sau khi thúc thúc lên làm phó trưởng lão gia tộc, tộc trưởng đưa ra hạ lễ, chưa từng nghĩ tới ta thật sự có được một thanh ma pháp binh khí đâu, không chỉ tất cả học viên hâm mộ, mà ngay cả giáo sư trong học viện cũng nhìn đỏ mắt!"

Lúc này Dịch Vân đột nhiên phát hiện một cỗ ma lực dị thường theo vỏ kiếm mơ hồ phát ra, không phải là tự thân ma binh có khả năng sinh ra, hắn hơi kinh ngạc, cái chuôi ma binh là từ tay hắn luyện ra, không có khả năng sinh ra phản ứng năng lượng kỳ dị như thế mới đúng, duỗi tay tiếp nhận ma binh trên tay Ny Khả, rút ra một nửa, đã thấy nguyên bản thân kiếm trơn nhẵn, lúc này chính giữa thân kiếm có một ma trận hình tròn bám vào, cỗ ma lực kỳ dị kia là từ pháp trận này sinh ra.

"Căn nguyên chi khế!" Dịch Vân cả kinh, bật thốt lên.

Căn nguyên chi khế hắn đã đọc được trong sách ở cổ đàm, còn có giới thiệu pháp trận này.

Căn nguyên chi khế là một loại ma pháp trận cấp bậc thất tinh, chỉ cần hạ pháp trận này trên vật phẩm, ở trong phạm vi trăm dặm, người thi pháp đều có thể cảm ứng được vị trí vật phẩm, bình thường dùng để bảo hộ vật phẩm trọng yếu không bị ăn trộm.

Nó còn có một đặc điểm, pháp trận một khi hạ dấu vết, có thể duy trì 10 năm thời gian, qua đoạn thời gian này phải thi pháp lại lần nữa, hơn nữa pháp trận trừ người thi pháp khó ai có thể giải trừ, những người khác nếu mạnh mẽ phá đi chỉ có thể là người thực lực cao hơn ít nhất một sao mới được.

Ở Kỳ Vũ đế quốc, các cao đẳng học viện đều có một quy định bảo hộ đệ tử, chỉ cần là người có ma pháp binh khí đã ngoài nhất phẩm trung giai liền giao cho giáo sư Thất tinh Pháp Tước hạ căn nguyên chi khế, trong khi đệ tử còn học tại học viện ma binh trên tay hắn được toàn bộ học viện bảo hộ, nếu có người mạnh mẽ giết người đoạt bảo tuyệt đối không thể chạy thoát, bởi sẽ là kẻ địch bị cả học viện tuyên chiến.

Một học viện cao đẳng, không chỉ có giáo sư thực lực ngoài Lục tinh lĩnh vực, hơn nữa Thất tinh giáo sư không dưới 10 người, mà các học viện lại giúp đỡ lẫn nhau, cỗ thế lực to lớn như vậy thậm chí vượt qua toàn bộ thế gia đế quốc hợp lại, cùng nó đối địch chỉ là tìm chết mà thôi.

Bởi vậy, quản ma pháp binh khí quý hiếm ra sao, có thể khiến người đỏ mắt, cũng tuyệt không có người dám đánh chủ ý lên đệ tử học viện, căn nguyên chi khế tuy được xưng trăm dặm truy tung nhưng theo thực lực người thi pháp, khoảng cách trăm dặm chỉ là cơ bản. Chỉ cần đệ tử không ly khai học viện quá xa, cho dù thật sự có ngoại nhân cướp được, có chạy bán mạng cũng chưa chắc ra ngoài phạm vi cảm ứng căn nguyên chi khế.

Ny Khả thấy Dịch Vân chăm chú nhìn đạo pháp trận trên thân kiếm, cười ha hả nói: "Tiểu quỷ đầu ngươi cũng đã nhìn ra? Pháp trận này do Mễ Nặc viện trưởng đích thân hạ lạc nha!"

Dịch vân nghe vậy ngẩn ra!

Chỉ nghe Ny Khả nói tiếp: "Bởi vì đây là ma binh nhị phẩm trung giai, ngay cả cao cấp giáo sư trong học viện cũng không có, có thể nói là cực phẩm ma binh, cho nên Mễ Nặc viện trưởng tự mình đến thi pháp."

Mễ Nặc tự tay hạ căn nguyên chi khế, khoảng cách cảm ứng sợ có hơn mấy trăm dặm, hơn nữa nếu muốn bài trừ đạo pháp trận này phải là cường giả trên tinh vực… Khó trách Ny Khả dám lớn mật như vậy, hào phóng đem đi diễu phố.

Dịch Vân cho ma binh vào vỏ, trả lại cho Ny Khả, suy nghĩ một chút nói: "Cái chuôi ma binh này mang trong học viện còn không có việc gì, nhưng nếu phải đi xa nhà, trước khi thực lực tăng lên, ngàn vạn lần không được mang theo bên người, trên đại lục đệ tử bỏ mạng rất nhiều, đều là do bảo vật thu hút cuồng đồ ác sát, không cần thiết rước lấy phiền toái này nọ."

"Ha hả, tiểu quỷ đầu ngươi cũng quan tâm người ta. Yên tâm, thúc thúc ta cùng nhóm giáo sư đều nói như vậy với ta, ta hiểu được."

Ny Khả cao hứng nói xong, không tự giác lôi kéo Dịch Vân đứng lên, tư thế bộ dáng hai người vô cùng thân thiết, một đôi nam nữ trẻ tuổi ở ban ngày ban mặt có hành động thân mật như vậy, nhất thời khiến đệ tử chung quanh tò mò, thậm chí ánh mắt ghen tỵ.

Ny Khả cá tính tuy rằng hào sảng, rất có phong thái, không tính là ôn nhu động lòng người nhưng bề ngoài xinh đẹp, với tính tình kết giao phóng khoáng, rất được đông đảo nam tử bạn học yêu thích, giống như Tô Lỵ, cũng là một trong những mỹ nhân Thiên Phong học viện.

Hơn nữa, Ny Khả cùng Tô Lỵ đều là đệ tử Võ bộ, cảm tình vô cùng tốt, thường đi chung với nhau, nên có danh hiệu là "Vũ bộ song kiều", nam đệ tử theo đuổi hai người rất nhiều, chắc đủ để tạo thành vạn đại quân không chừng.

Ny Khả không hề cảm giác, Dịch Vân lại chú ý tới ánh mắt lợi hại xung quanh bắn tới, đại bộ phận đều mang theo địch ý nồng đậm, hơn nữa tất cả đều nhắm vào hắn, ho nhẹ một tiếng, lập tức lui về phía sau từng bước.

Ny Khả mỹ lệ, người theo đuổi nhất định không ít, hắn không nên đốt lửa lên người a!

"Đúng rồi!" Ny Khả đương nhiên không biết suy nghĩ trong lòng Dịch Vân, đột nhiên nói: "Dịch Vân ngươi hiện tại hẳn là bốn sao đỉnh phong Pháp đồ a, ngươi có tham gia khảo hạch thi đấu học viện không?"

Nàng lâu lắm không gặp Dịch Vân, phán đoán thực lực Dịch Vân còn dừng lại ở trình độ 10 tháng trước.

"Học viện thi đua? Đó là cái gì?" Dịch Vân hiển nhiên chưa từng nghe qua việc này, hỏi.

Ny Khả gặp dịch vân thật sự không biết, thở dài nói: "Việc này ở học viện chúng ta đã ồn ào bao lâu, ngươi thế nào không biết? Ai, cho nên ngươi không cần lại trốn học… đó là khảo hạch chọn lựa, ở các tinh vị, chính là bốn sao, năm sao, còn có sáu sao linh vực, lựa ra 10 đệ tử cực mạnh đi tham gia Kỳ Vũ Ma Đấu đại hội."

"Kì Vũ Ma Đấu Đại Hội?" Dịch vân ngạc nhiên nói.

Ny Khả đầu tiên là sửng sốt, xem vẻ mặt nghi hoặc của Dịch Vân, mới giật mình nói: "Việc này ngươi cũng không biết? Chỉ cần là người dân Kỳ Vũ đế quốc không thể không biết, cho dù là con nít ba tuổi cũng phải nghe qua, ngươi không phải sinh sống ở rừng núi chứ?"

Lời này vừa mới nói xong, Ny Khả đột nhiên nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy Dịch Vân, khi còn bộ dáng dã nhân, hai gò má lại là đỏ lên, trong lòng lại khẳng định phán đoán của chính mình.

Dừng một chút, Ny Khả nói tiếp:"Kì Vũ ma đấu đại hội là tràng tỷ thí 10 năm một lần do đế quốc tổ chức, là để cho tất cả đệ tử ba tinh vị kia của cao đẳng học viện tham gia, nếu có thể tiến vào 10 thứ hạng đầu không chỉ học viện phong quang mà còn có phần thưởng rất tốt."

"Ngoài ra, đại hội sẽ y theo thành tích cuối cùng mà sắp xếp bài danh trong 10 năm của các cao đẳng học viện, cho nên hiện tại tất cả giáo sư trong học viện chúng ta đều dụng tâm chọn lựa, cần phải lựa ra được đệ tử cực manh đi dự thi."

Kì Vũ Ma Đấu Đại Hội, có thể nói là "Mười năm đại kế" của toàn bộ cao đẳng học viện trong đế quốc, quyết định bài danh tương lại 10 năm sau ở đế quốc, nhóm giáo sư tranh đấu, chính là mặt mũi học viện, mà học viên tham dự là vì con đường phát triển trong tương lai, chỉ cần học viện thứ hạng bay lên, tất cả mọi người đều có chỗ tốt.

Kỳ Vũ Vương Gia học viện có tiếng "Đế quốc đệ nhất học viện" là bởi vì trong hơn 300 năm qua, Kỳ Vũ học viện đều an ổn ngồi ở thứ nhất, hơn 300 năm, 30 kỳ ma đấu đại hội không có một lần ngoại lệ.

Mà Thiên Phong học viện cơ hồ nhiều lần ở thứ ba, bởi vậy tên" Lão Tam" cũng dính trên người Thiên Phong học viện, dính trên đầu viện trưởng Mễ Nặc, khiến lão day dứt mãi không tiêu.

Dịch vân nghe xong suy nghĩ một chút, hắn không có hứng thú gì, hỏi:"Ny Khả ngươi tính toán định tham gia sao?"

"Đây là đương nhiên! Ta hiện tại đã là bốn sao đỉnh núi Vũ đồ, rất có cơ hội thông qua khảo hạch trong học viện." Ny Khả nói.

Nhớ rõ lần đầu tiên ở vùng hoang vu hoàng thổ nhìn thấy Ny Khả, nàng đang ở bốn sao cao giai lĩnh vực, gần một năm nay Dịch Vân đột nhiên tăng mạnh, mà nàng cũng thuận lợi tấn nhất giai.

Lúc này, ở xa xa có một giáo sư kêu to Ny Khả, Ny Khả hướng Dịch Vân cười cười, nói:"Trước hết nói đến đây đã, sư phụ ta gọi, hẳn là muốn nói chuyện thi đua tham gia với ta, nhớ phải thường đi học, lần sau gặp ngươi lại hàn huyên."

Nói xong, liền lập tức xoay người rời đi, trước khi đi nàng lại hướng Dịch Vân dặn dò:"Tiểu quỷ đầu, ngươi nếu là không có việc gì, cũng có thể đi thử tham gia học viện chọn lựa, lấy ngươi vị giai bốn sao đỉnh phong Pháp đồ rất có cơ hội đó, nói không chừng hai ta đều có thể đồng thời đại biểu Thiên Phong học viện cùng tham gia Ma Đấu Đại Hội."

Dịch vân nhìn Ny Khả rời đi, lắc lắc đầu, cũng rời khỏi học viện.

Môn la lúc này cười nói:"Cô gái nhỏ này thật thú vị, ta là càng xem càng yêu, Dịch Vân ngươi đối với nàng có hay không ý tưởng đặc biệt?"

Dịch Vân nghe được cười khổ: "Lão đại ngươi nghĩ cái gì? Ny Khả lớn hơn ta 5-6 tuổi mà!"

Lắc lắc đầu, Môn La nói: "Cường giả sinh mệnh đều lớn hơn người thường rất nhiều, mấy trăm năm thời gian, vẻn vẹn 5-6 năm tính là cái gì? Tình người như thế cũng là một phen hương vị, nếu có ý với nàng đừng có buông tha nha!"

Dịch Vân nghe mà đổ mồ hôi, ý tưởng Môn La hình như có chút chủ ác a...

Hắn lắc đầu nói: "Chuyện ta muốn làm còn rất nhiều, cảm tình không phải một trong những thứ hiện tại nên có, vấn đề này không cần ngươi lo lắng thêm."

Một hồi, Môn La lại nói: "Xem như lão đại ta lắm miệng, như vậy ngươi cảm thấy Kỳ Vũ Ma Đấu Đại Hội thế nào? Nghe rất thú vị a!"

Dịch vân cười nói:"Đại hội này hẳn các đệ tử cần công danh mới có hứng thú! Ta không cảm thấy gì hết, tương lai cũng không định dốc lực cho thế gia nào, cho nên không cần lãng phí thời gian cho việc này."

"Hơn nữa, một trận đấu mang tính đại hội, như thế nào có thể so với cùng ma thú huyết sát tranh đấu? Tràng thi đấu đẹp đẽ, trên thực tế là nơi người người khoe khoang phong cách mà thôi, rất không thích!"

"Ai, nghe tới mới để ý, khi không lại bỏ qua một chuyện thú vị như vậy, ta thế nào dạy dỗ ra một tiểu đệ như thế? Ngươi quá mức khô khan a!"

"Là lão Đại ngươi quá mức tò mò ham chơi mới đúng chứ."

"......"

"......"

Hai người dọc đường đi tranh luận không ngừng nghỉ, cùng hướng Thiên Phong thành quay trở về.
Bình Luận (0)
Comment