Cấm Huyết Hồng Liên

Chương 260

Mễ Mễ Lộ không tiếc hao phí ma lực thi triển Hắc ám bình chướng, chỉ vì không còn lựa chọn nào khác, ma pháp Lục tinh đỉnh phong chính là phòng ngự tuyệt đối trong cấp Lục tinh, ma lực trong thể nàng lúc này không còn đủ ba thành, nếu không có cách nào xoay chuyển trận đấu thì kết quả đã định.

Nhưng mà có thể tránh được sát cục trước mắt nàng cũng thở ra một hơi, chỉ cần ổn định được trận tuyến, cơ hội thắng luôn có, nàng chưa hề có ý định từ bỏ.

Bỗng dưng, hào quang lam đỏ lấp lánh, 10 con viêm báo và 10 đạo thủy xà thương hiện ra, không giống với công kích mà thủy xà xoay quanh viêm báo, gió nổi lên, 10 con viêm báo như mọc cánh được thủy xà thương nâng lên không, nhất tề lao tới vách tường.

Khí lưu nóng lạnh lần lượt thay đổi, uy áp mãnh liệt, Mễ Mễ Lộ vừa mới thả lỏng một cái lại cảm giác vô cùng uy hiếp nổi lên.

"Ta chưa bao giờ khinh thị hắn, ngay từ đầu đã toàn lực ứng chiến, còn bị bức bách đến vô lực hoàn công, tận mắt nhìn thấy mới biết trận chiến Cổ Lan khó khăn dường nào. Hiện giờ tự mình thể hội, thực lực cường đại như vậy vì sao đến nay vẫn lẳng lặng vô danh?" Mễ Mễ Lộ trong lòng run rẩy.

Trong ý nghĩ của nàng, đối thủ thế này thật quá mức kinh ngạc, lại có thể nói, quá đáng sợ!

Hai tay duỗi ra co lại, tường thành màu đen thoáng cái kéo dài vô trong, bao lại thành quả cầu đen, phòng ngự hoàn hảo, cùng lúc đó, Viêm báo và thủy xà thương cùng nhau lao đến.

"Rầm rầm rầm ầm ầm ~~!"

Nàng chưa bao giờ xem nhẹ hắn, nghiêm chỉnh chiến đấu, nhưng vẫn rơi vào thế cục khó khăn, cảm giác vô lực nổi lên, Mễ Mễ Lộ vô cùng uất ức.

Trong một góc khán phòng, hai nữ tử trẻ tuổi ngồi cạnh nhau, cô gái áo trắng cả kinh hô lên: "A, Dịch Vân khởi thế công liên hoàn, yên ổn chiếm thượng phong rồi!"

Một cô gái khác cười khổ nói: "Xem ra đúng là như thế! Tỷ tỷ Mễ Mễ Lộ của ta, nàng muốn xoay chuyển thế cục xấu này cũng không dễ dàng mà!"

Hai cô gái thanh xuân tóc bạch kim và vàng kim, Ny Khả và Tô Lỵ đang nhìn cuộc chiến hừng hực khí thế của Dịch Vân, mà đối thủ hắc ám pháp cuồng kia là tỷ tỷ của Tô Lỵ.

Dịch Vân lại đánh với tỷ tỷ, làm hại ta không biết cổ vũ cho ai đây nữa!" Ny Khả nhăn nhó nói.

"Ha hả, không cần để ý, chúng ta là thành viên Thiên Phong học viên, tự nhiên nên bơm hơi cho hắn, chẳng qua ta chưa bao giờ nghĩ tới, Mễ Mễ Lộ tỷ tỷ lại bị bức đến tuyệt lộ thế này, đối tượng lại là cái tên quái nhân hay trốn học kia, chưa tới nửa năm không thấy, tiến cảnh của hắn khiến người ta kinh hãi mà!" Tô Lỵ nhìn tình hình giữa sân, thở dài một hơi.

Tô Lỵ và Mễ Mễ Lộ đều thuộc gia tộc Ba Nhĩ Đốn, gia tộc này truyền thừa có hơn 500 năm, căn cơ vững chắc, sinh cơ chủ yếu dựa vào kinh thương, không khác gia tộc Kiệt Nặc Tư cho lắm. Nếu bàn về thứ hạng gia tộc thì cũng nằm trong 20 gia tộc lớn của đế quốc.

Mễ Mễ Lộ thiên phú ma pháp cực cao, là thiên tài hàng đầu trong gia tộc, cũng là đệ tử mạnh nhất của Lai Nhân học viện, cho tới nay, nàng chính là niềm kiêu ngạo của Tô Lỵ, từ nhỏ nhìn tỷ tỷ lớn lên tài giỏi thế nhưng nhiều lần bại lui trong tay Dịch Vân, bị dồn ra một góc đau khổ phòng ngự, Tô Lỵ thật kinh ngạc nói không nên lời. Thì ra hắn vẫn ẩn giấu thực lực, núp trong bóng tối lừa gạt mọi người. Tô Lỵ cảm thán.

"Đúng vậy, tiểu quỷ đầu rất giảo hoạt, ngay cả hai người chúng ta cũng bị lừa luôn!" Ny Khả oán hận nói.

Viêm báo và thủy xà thương đánh tới hắc ám viên cầu, tuy ngăn cản được toàn bộ nhưng khi Mễ Mễ Lộ vừa buông tâm, tình hình trận đấu lại biến đổi.

Hai tay Dịch Vân giơ ra trước, ba quả băng cầu đột nhiên hiện ra bắn nhanh tới, thủy nguyên tố tụ tập một chỗ, nhiệt độ đột ngột hạ thấp, khí tức băng hàn tràn ngập.

Cùng thời gian, tinh hỏa bay đầy trời, sáu con viêm long từ hư không bay ra, hỏa nguyên tố dồn dập thiêu đốt, nhiệt độ bạo thăng, uy thế cực đại.

Băng cầu dày đặc, viêm long theo sát mà lên, ba quả băng cầu, sáu con viêm long nháy mắt tách ra làm ba, hai con viêm long quấn quanh một khỏa băng cầu, song hệ ma pháp kết hợp kỳ dị làm thành ba đạo công kích đánh tới Mễ Mễ Lộ.

Song long tranh châu? Hay là Tam bá liên hoành? Phương thức công kích trước nay chưa từng có!" Trên khán đài, An Kiệt La đứng ngồi không yên, kinh dị nhìn cảnh tượng giữa sân.

Mễ Nặc mặt già phát run, hưng phấn không thể kiềm chế, hô lên: "Ta từng dạy hắn phương pháp phối hợp song hệ ma pháp, nhưng biểu hiện hắn hiện giờ vượt xa tầm lý luận đó rồi, ma pháp có thể thi triển đến mức này, quá phô trương rồi!

"Lão hỗn trướng, ngươi nói biểu hiện của hắn lúc này không phải do ngươi dạy mà do hắn sáng tạo? Điều này sao có thể, hắn hiện tại mới có mấy tuổi?" An Kiệt La hoảng sợ hô to.

"Sự thật là như thế! Ta chỉ chỉ điểm một chút, hắn phát huy đến loại trình độ này, thiên tài mà!" Mễ Nặc áp chế vui sướng trong lòng, nói: "Loại đệ tử này ta dạy cũng dạy không được, tin tưởng cũng không có bất kỳ kẻ nào dạy cho ra kỳ tài ngàn năm có một này!"

Khu nghỉ ngơi các đại học viện, tất cả viện trưởng và giáo sư đều ra hết, trong tay cầm ma tinh ghi hình, lẳng lặng nhìn một màn trên tràng đấu.

Song hệ ma pháp hoàn mỹ phối hợp, nguyên tố tương khắc không giảm lại tăng, trước nay chưa từng có.

Ma pháp sáng tạo độc đáo, nói dễ hơn làm.

Nhưng người thiếu niên kia làm được.

Trận chiến hôm nay đều vượt qua lý luận ma pháp hiện có, một phương thức mới sinh ra, một con đường rộng lớn chờ đón tất cả ma pháp sư.

Nghĩ đến đây, bọn họ rất hưng phấn!

Rầm rầm oanh...

Ba đạo công kích trước sau đánh lên hắc ám viên cầu, liệt viêm băng hàn uy lực cực mạnh, quả cầu đen lay động kịch liệt, lõm vào một lỗ, rất nhanh vỡ nát toàn bộ.

Mễ Mễ Lộ nhìn phòng ngự mình không tiếc ma lực xuất ra bị phá trong nháy mắt, nàng không thể tin.

"Đây là ma pháp lục tinh đỉnh phong mà! Sao có thể bị ma pháp cấp thấp phá giải, lại dễ dàng như thế?"

Nàng giật mình, còn chưa kịp phản ứng dưới chân đột ngột phun lên một dòng suối lửa, rất nhanh bắn tới trước người.

Mễ Mễ Lộ thi triển ra hắc ám bình chướng, lại quán chú ma lực tăng cường phòng ngự, một thân ma lực sớm hao gần hết, lai bị oanh phá quá nhanh. Ma lực bên trong khí hải đang hỗn loạn một đoàn, lúc này nàng cực kỳ suy yếu, vô lực ngăn cản, nàng biết, mình đã thua.

Ngay lúc nàng chuẩn bị ăn đòn, một cánh tay to ôm chặt lấy nàng, trong cơn kinh ngạc Mễ Mễ Lộ bình yên thoát nạn, nàng ngẩng đầu nhìn lên, lại là cái tên đối thủ khó chơi kia.

Đứng ở bên cạnh Mễ Mễ Lộ, Dịch Vân nói: "Nhận thua chưa? Hay là đánh tiếp?"

Gương mặt trắng bệch gượng gạo, nàng lắc đầu cười khổ: "Ma lực hao sạch, khí hải dao động không yên, ngay cả đi một không nổi, làm sao tiếp tục? Ta thua!"

Mễ Mễ Lộ rõ ràng nhận thua, trận đấu này chính thức chấm dứt, Dịch Vân lấy được thắng lợi!

Một tay đỡ vai nàng, Dịch Vân lịch sự cười nói: "Ta dìu ngươi đi xuống?"

"Ừh, làm phiền ngươi!"

Nàng hiện tại toàn thân mệt mỏi, nếu không ai nâng đỡ, đi đường cũng khó khăn, đành phải tiếp thu ý tốt của Dịch Vân.

Toàn trường vang lên tiếng vỗ tay như sóng biển, nhìn hai người vừa đánh khí thế lúc này lại dìu nhau hạ đài, thời khắc này, phong độ của Dịch Vân được mọi người đồng tình, khán giả hưng phấn vỗ tay như điên.

An Kiệt La vỗ tay cười nói: "Người học sinh này, ngươi dạy rất được!"

Mễ Nặc vô cùng tự hào, cười hắc hắc: "Còn phải nói, đệ tử ta dạy làm sao kém được!"

Đúng lúc này, Dịch Vân nhìn xuống y phục Mễ Mễ Lộ, hắn phát hiện phía sau áo có dính chút lửa do ma pháp khi nãy sinh ra, hắn cũng không nghĩ nhiều, thuận tay vỗ hai cái, vốn chỉ muốn dập tắt ngọn lửa.

Bạch bạch …

Không ngờ ngọn lửa còn không có tắt, còn cháy lớn hơn một chút, hắn lại vỗ hai cái.

Phạch phạch…

Không tắt? Lại vỗ…

Bạch bạch…

Rất nhanh, lại vỗ hai cái.

Phạch phạch…

Ngọn lửa này thật ngoan cố, đánh tám lần mới tắt, hắn ngẩng đầu lên mới phát hiện toàn trường một mảnh tĩnh lặng, tiếng hoan hô vừa rồi toàn bộ tắt ngấm. Mễ Mễ Lộ miệng nhỏ há thật to, thần sắc không dám tin biến sắc nhìn hắn.

Dịch Vân mạc danh kỳ diệu, đột nhiên nhớ tới chỗ vừa rồi đánh thật mềm mại đầy xúc cảm. Cúi đầu nhìn lại mới thấy… hắn ngây người.

Địa phương vừa cháy hồi nãy dĩ nhiên là cái mông Mễ Mễ Lộ, hắn hảo tâm thay nàng dập lửa, thế nhưng nhằm mông nàng mà vỗ, hắn biểu tình áy náy, xấu hổ cười cười, không biết nên nói cái gì. Biểu tình này rơi vào mắt Mễ Mễ Lộ, ý tứ hoàn toàn bất đồng, đó là gian kế thành công, nụ cười gian…

Ngón tay run rẩy chỉ Dịch Vân, nàng giận đến nỗi toàn thân run lên: "Thì ra đây mới là mục đích ngươi dìu ta, ngươi… ngươi…" Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn

"Ầm ầm ồ ồ hô hô hô ha hả ha hả …!" toàn dãy khán đài nổ vang một trận.

Mến mông cuồng ma sống lại!!!

Thanh âm như thủy triều dâng lên, một nửa là hưng phấn, hoan hô, một nửa là tức giận nghiến răng nghiến lợi, mắng chửi vang trời. Nam và nữ chia ra, hai tâm tình, hai loại cảm thụ khác biệt.

"Ngươi dạy ra loại đệ tử gì vậy? Luôn có hứng thú với mông phụ nữ hả?" An Kiệt La trở mặt mắng, lời vừa nói khi nãy lão thu hồi toàn bộ.

"Hừ, chỉ là đánh mông vài cái tính là gì? Nam nhân có hứng thú này thực bình thường, hắn làm cái này gọi là chân thật!" Mễ Nặc kiên trì phản bác, lén liếc qua Dịch Vân mắng trẹo mồm, "ngươi làm việc này vi sư không xen vào, nhưng len lén làm là được rồi, trước mắt công chúng mà… thật mất mặt!"

Trong tiếng kêu gào sói tru không ngừng, còn có vài thanh âm con gái truyền đến: "Quả thực là bại hoại!" Phụ Á xúc động mãnh liệt.

"Mễ Mễ Lộ tỷ tỷ đáng thương, tên vô lại kia…" Tô Lỵ cảm thán.

"Chỉ cần là mông con gái liền thích? Vô sỉ mà!" Ny Khả cả giận nói.

"Nhiều năm như vậy một chút tâm tính đều không đổi, dâm tặc!" La lôi kêu lên.

Mà ngay cả công chúa Điển Na đang ở trên đài cũng tức giận không kiềm được mắng: "Làm ra được cái chuyện như vậy, thực nhìn lầm hắn, ngày mai ta liền công bố hắn là công địch của phụ nữ!"

Bốn phía tiếng mắng không ngừng, mãnh liệt như lửa, hai mắt Mễ Mễ Lộ bốc cháy, Dịch Vân lắc đầu bất đắc dĩ, tóm lại, trận đấu đã kết thúc.

Thắng được trận đấu, sờ qua cái mông, ưu đãi một mình hắn chiếm hết.

Là hắn thắng lợi, mến mông cuồng ma thắng lợi vĩ đại.
Bình Luận (0)
Comment