Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ Đại

Chương 343

Các quý nữ rút lui được nửa đường, nghe thấy lời khen ngợi này, mặt lập tức đỏ bừng.

Thánh thượng quen ăn sơn hào hải vị mỹ vị cao lương mà còn khen không ngớt lời, các nàng là cái thá gì, dám ở đây chê bai kén chọn.

Đúng lúc đó, các nàng nghe thấy giọng nói của vị Thánh thượng vốn cao cao tại thượng mà mình không dám nhìn thẳng vào long nhan, đang nói chuyện với Khương Thư Yểu bằng giọng điệu ôn hòa: "Tay nghề này của cô nương học từ đâu? Tự mình nghiên cứu ra sao? Quả thật là giang sơn đời đời có nhân tài xuất hiện."

350

Hina

Mặt càng đau hơn, như thể bị người ta tát một cái vậy, các nàng tăng nhanh bước chân, chạy trối chết.

Sau khi các nàng đi rồi, Hoàng thượng ăn xong gà cuộn cơm, không đi nữa.

Lâm Quý phi hiểu ý của ngài, đứng dậy kéo Khương Thư Yểu đi: "Ta với Yểu Yểu lâu rồi không gặp, đi ra sau nói chuyện riêng một lát."

Sau khi Khương Thư Yểu đi rồi, Hoàng thượng vì muốn ở lại ăn ké mà cảm thấy xấu hổ trong lòng cũng đỡ hơn một chút. Ít nhất khi Khương Thư Yểu ở đây, ngài cũng không tiện ngồi lâu. Nhưng nếu Khương Thư Yểu đi rồi, ngài ở lại cũng chẳng có ý nghĩa gì, may mà Lâm Quý phi có chuyện muốn nói với nàng, kéo nàng ra phía sau.

Bây giờ chỉ còn lại ba người hoàng đế hoàng hậu và thái tử, đề tài cũng không khó tìm.

Hoàng thượng hỏi: "Những tiểu thư vừa rồi có phải là ứng cử viên thái tử phi không?"

Hoàng hậu đáp: "Đúng vậy." Bà ấy quay đầu hỏi Thái tử: "Con có ưng ý ai không?"

Thái tử thở dài: "Mẫu hậu, con còn không phân biệt ra ai là ai, làm sao mà ưng ý được?"

Hoàng hậu bèn chọn lọc giới thiệu: "Trưởng nữ nhà Trung thư lệnh, vừa tròn mười lăm, tài sắc vẹn toàn, con thấy thế nào?"

Thái tử: "Nàng ta chê gà cuộn cơm không đủ ngon, không được."

Hoàng hậu: ... Lúc này thì con lại phân biệt được ai là ai rồi?

Bà ấy nhẫn nại nói: "Vậy tam tiểu thư nhà Lý Thượng thư thì sao? Ôn nhu hiền thục, nhan sắc tài trí đều có——"

Chưa nói hết câu, Thái tử lại ngắt lời: "Càng không được, nàng ta nói nàng ta không thích ăn thịt."

Hoàng hậu nghẹn lời, nói: "Vậy ngũ tiểu thư nhà Chu Thượng thư chắc được rồi chứ, nàng ấy không nói gì cả."

Thái tử chê bai nói: "Nàng ta cũng không được, nàng ta ăn liền ba miếng, trong khi người khác chỉ ăn có một miếng thôi."

Hoàng hậu: …

Bà ấy không giữ nổi nụ cười nữa: "Vậy những tiểu thư chỉ ăn một miếng mà không nói gì thì sao?"

Thái tử lắc đầu điên cuồng: "Không được không được, như vậy chẳng phải là không biết thưởng thức món ngon sao, thật vô vị."

Hoàng hậu hít sâu một hơi, bà ấy vào cung bao nhiêu năm chưa từng nổi giận, càng vô cùng hài lòng với vị hoàng nhi ưu tú này, nhưng lúc này đây bà ấy bỗng có một xung động, rất muốn nói chuyện bằng giọng gay gắt.

Bà ấy nén giọng nói: "Vậy con——"

Vừa mới bắt đầu, đã bị tiếng "ực ực ực" ngắt lời.

Thái tử ôm n.g.ự.c đột nhiên bắt đầu co giật, vội vàng bưng trà lên dốc cạn vào cổ họng.

Vừa rồi phụ hoàng đến đột ngột, y vội vàng nhét liền hai miếng cánh gà bọc cơm, không kịp nhai kỹ, bị nghẹn mất.

Năm nghìn năm lịch sử Trung Hoa, việc thúc giục hôn nhân vẫn là điều bất biến.

Trong khi Thái tử đang bị Hoàng hậu ôn ngôn khuyên nhủ cưới phi tần, Khương Thư Yểu bị Lâm Quý phi kéo ra sau nói chuyện riêng.

"Nương nương?" Khương Thư Yểu ngạc nhiên hỏi.

Lâm Quý phi cho cung nữ lui ra, đợi xung quanh không còn ai mới hỏi: "Con còn có tuyệt kỹ gì nữa không?"

Khương Thư Yểu mờ mịt: "Cái gì ạ?"

"Món ăn đó." Lâm Quý phi nói: "Chẳng hạn như món ốc xào ngon như lần trước ấy."

"Cái này cũng không tính là tuyệt kỹ đâu ạ."

Lâm Quý phi đâu rảnh mà so đo từng chữ với nàng, nói: "Giờ Hoàng thượng đã đến, cơ hội để con lộ mặt cũng đã đến, hiểu chưa? Ta biết hiện giờ bên ngoài có đủ thứ lời đồn đại, nói con không hiểu quy củ, đầy mình mùi tiền, lại còn có kẻ trông chờ được chia một phần, lúc nào cũng chờ đợi món ăn Lâm gia xảy ra sơ suất. Chỉ cần con có thể khiến Hoàng thượng mở lời, những lo lắng này sẽ biến mất, hiểu chưa?"

Bình Luận (0)
Comment