Chương 178: Con Đường Duy Nhất
Cẩm Y Dạ Hành
Nguyệt Quan
Chương 178
Con Đường Duy Nhất
Chương 178: Con đường duy nhất
Nhóm dịch: huntercd
Nguồn: Vip. vandan
Đả tự: Bảo Ngọc --- 4vn. eu
Lý Duy không có nghe lời hắn nói. hắn nỗi lực nhớ lại, hắn là bị một đao đâm tình, nhưng hắn lúc ấy đã thần chí không tình táo, bây giờ nhớ lại, liền những người đó nói những gì đều nhớ không được, hắn chỉ cảm thấy trong đó có một người nói khẩu âm không giống người bản địa, thở gấp hồi lâu, hắn lại nói: “về sau... lại có người... Đến... người bên ngoài... khẩu âm...” Hạ Tầm hai mắt khẽ híp lại, trầm giọng hỏi: “Là khẩu âm nơi nào?”
Lý Duy môi khép lại, nửa buổi không có đáp lại. hắn tử nhỏ Thân thể yếu nhiều bệnh, rất ít tiếp xúc người ngoài, hắn có thể nghe ra được người nọ không phải khẩu âm Sơn Đông là không tồi rồi, nhưng hắn căn bản không quen thuộc phương âm khẩu âm các tình ngoài, không thể tử đó so sánh, lại nào biết người đó nói là khẩu âm phương nào?
Tào Kì Căn nôn nóng, quát: “Lý công tử, ngươi còn biết những gì, nói ra, toàn bộ đều nói ra, bản quan nhất định bắt được hung thủ, vì cả nhà ngươi báo thù. Ngươi nếu không nói, chúng ta không thể tử đó xuống tay rồi!”
Hạ Tầm khoát khoát tay, ngăn cản Tào đại nhân nôn nóng Đến nhảy lên. thay đối câu hỏi: “Được rồi. không cần quản khẩu âm hắn. ngươi có thể nhớ được cái gì, liền nói cái đấy, dù là chỉ có một câu, chỉ có một tử, Lý công tử, chống đỡ đi.”
Con mắt Lý công tử đang lúc hấp hối thoáng động, lại lấm bấm nói: “Kim Cương... Vương Kim Cương... lần đầu gặp mặt. cũng mưu đại... nghiệp...”
Hạ Tầm nhịn không được hỏi: “Lý công tử, ngươi nói là Kim Cương? Kim Cương Vương, Vương Kim Cương, hay là... Vương Kim Cương Nô?”
Tào đại nhân bị dọa cho nhảy dựng: “Không phải chứ, tên khâm phạm tạo phản kia thật chạy Đến Sơn Đông chúng ta rồi?”
Lý công tử con mắt lại thoáng sáng lên, sau đó nhanh chóng ảm đạm đi xuống... hắn đã tắt thở...
Hạ Tầm thần sắc ảm đạm, trầm mặc nửa buồi, nhẹ nhàng buông cánh tay lạnh buốt khô gầy của Lý Duy.
Tào Kì Căn nhịn không được hỏi: “Dương đại nhân, thật là Thiểm Tây Kim Cương Nô chạy Đến chỗ này sao?”
Hạ Tầm lắc lắc đầu nói: “Không dễ nói, hắn nói có lẽ là Kim Cương, Vương Kim Cương, có lè chính là Vương Kim Cương Nô. Những người trong giáo này chỗ nâng biệt hiệu phần lớn như thế, Lý công tử nói không tỉ mi, đã rất khó xác định rồi, nhưng mà, hắn nói lần đầu gặp mặt, lại nói khẩu âm vũng bên ngoài cái người này hẳn là vừa Đến Tế Nam chẳng qua vài ngày thời gian, ta thấy... hắn nói Kim Cương Nô khả năng cũng cực lớn.”
Dịch Gia Dật nghe xong nhịn không được nói: “Dương đại nhân, chỉ sợ chưa hẳn. Tạ nơi này ở lại một năm hai năm, khẩu âm vũng bên ngoài vẫn cứ là khẩu âm vũng bên ngoài trừ phi là trẻ con, nếu không rất khó đối qua. Lại nói hắn nhắc Đến là Kim Cương, lại có lẽ là Kim Cương Vương, Vương Kim Cương... lại không nhất định là Kim Cương Nô. Theo bản quan biết, Ngưu Bất Dã dưới trướng có tứ đại kim cương, địa phương khác trong giáo phi cũng chưa hẳn không có tại trong giáo phi, dũng Kim Cương, Phật, Vương làm biệt hiệu nhiều như lông trâu cứng rắn chí ra là Vương Kim Cương Nô, không tránh khỏi có chút miễn cường.”
Hạ Tầm liếc nhìn hắn một cái nói: “Ngưu Bất Dã bây giờ là trọng phạm triều đình truy nã... Người ngoài chỉ sợ tránh còn không kịp, ai sẽ chạy Đến tìm hắn? Trừ khi tình hình so với hắn càng thêm chật vật, muốn thực hiện gấp mượn lực lượng người khác, kẻ bụng đói vơ quàng như thế, trừ Vương Kim Cương Nô còn có thể có ai? Ta nói người này cực có khả năng chính là Kim Cương Nô, chính là dựa theo đó phán đoán”.
Dịch Gia Dật nghe xong không khỏi nghẹn lời.
Hạ Tầm lại nói: “Ta nói người này rất có thể vừa Đến Tế Nam, lại cũng không phải bởi vì khẩu âm vũng bên ngoài của hắn, mà là bởi vì hắn là lúc này mới tìm Ngưu Bất Dã. Ngưu Bất Dã trước kia có Thân phận công khai khác, nhưng người trong giáo phi nhờ vào lề sách ám hiệu, nếu như muốn liên hệ hắn, nhất định tìm được Đến hắn, vì sao Đến mức tồi qua mới cũng hắn gặp mặt? Bởi vậy ta suy đoán người này hãn là vừa Đến Tế Nam. hơn nữa đoán được Ngưu Bất Dã có khả năng đối với Lý viên ngoại tố cáo tiến hành báo thù, giữa đêm tại phụ cận coi giữ, lúc này mới cũng hắn lấy được liên hệ.”
Tào đại nhân sắc mặt rất khó coi, ai cũng không nguyện ý ôm chuyện này Đến trên người mình, nhất là hôm nav triều đình truy nã khâm phạm mưu phản, nếu như nói hắn tại địa bàn của mình, bắt được tất nhiên là một cái công lớn, bắt không được lại là không tránh khỏi liền công lao chính mình phá án và bắt giam giáo phi Tế Nam cũng nhát cử xóa bò rồi. Nhưng Hạ Tầm phân tích hắn lại không phản bác được.
Hạ Tầm cười cười, lại nói: “Đại nhân, hạ quan vừa rồi phân tích, chưa hẳn là đúng, có lẽ chỉ là hạ quan cách nghĩ tình nguyện một bên. Chúng ta nếu là trước tiên xác định tên Vương Kim Cương này chính là Kim Cương Nô, vạn nhất phán đoán sai lầm, ngược lại buông thả kẻ ác chính thức. Dựa theo hạ quan thấy, chúng ta có thể đem cách nghĩ hoài nghĩ người này là Kim Cương Nô đặt trong lòng, sau khi tra, lại không cần phải giới hạn cái phạm vi này.”
Tào đại nhân nghe xong thần sắc lúc này mới hòa hoãn xuống, hỏi: “Vậy theo cái nhìn của Dương đại nhân nên làm thế nào?”
Hạ Tầm nói: “Người này hẳn là vừa Đến Tế Nam phủ, một điểm này hãn là có thể xác định, mà khâu âm của hắn, chúng ta không nên chí khóa định người này nhất định là Vương Kim Cương Nô, nhất định là khẩu âm Thiểm Tây. Chỉ cần là khẩu âm vũng bên ngoài, đều phải tra xét, dù sao Lý Duy công tử cũng là nói không tường tận.”
Tào đại nhân là tử Lại mục, Hình phòng. Kinh lịch. Tuần kiểm. Thôi quan. Phán quan một đường thăng lên Đến quan nhân, tại phương điện hình ngục, vốn chính là kinh nghiệm phong phú lão luyện, vừa rồi chỉ là bởi vì quan tâm quá hóa loạn, nôn nóng tách riêng bản Thân ra khỏi chuyện này, hiện tại thấy Hạ Tầm cũng không chủ trương Vương Kim Cương Nô đã trốn Đến Sơn Đông, thần trí hắn cũng thanh tình trở lại.
-o0o-
Hắn quét mắt nhìn các sai nha trong sảnh, nghiêm nghị phân phó nói: “Chuyện Lý gia công tử đã từng tình lại, không được tiết lộ với người một chữ. Án này liên quan Đến Bạch Liên giáo phi, tình tiết vụ án trọng đại, trước khi chưa điều tra truy bắt rõ ràng, tất cả tình hình hiện trường Lý gia, nhất loạt không được cũng người linh tình thậm chí gia quyến người chết nhắc tới. như có tiết lộ, dũng thông phi luận tội!”
Mọi người nghiêm nghị, đều xưng mệnh.
Tào đại nhân lại nói: “Dịch Gia Dật, lập tức đi nha môn Bố chính sử, nha môn Đô chỉ huy sử, nghiêm ngặt tuần tra quan sát, nghiêm ngặt kiểm tra tất cả người rời khỏi thành Tế Nam, nhưng kẻ có cũng tướng mạo tương tự Ngưu Bất Dã, ít nhất tra năm lần mới có thể qua ải!”
“Tuân mệnh!”
Dịch Gia Dật đáp ứng một tiếng, vội vàng rời đi.
***
Tiểu Đông cũng tẩu tử nhà hàng xóm A Khánh hẹn nhau xuất môn. đi cửa hàng hương một chuyến.
Cái cửa hàng hương này tại huyện Dương Cốc mở mới được hơn một năm. cửa hàng này bán dầu quế hoa và tất cả hương liệu khác, nguyên liệu đều lấy tử Tô Châu, phương pháp chế tạo tình diệu, là cửa hàng hương khác không thể, cho nên rất nhanh đánh ra thanh danh.
Khi đó cửa hàng tiết trọng nhất chất lượng, bởi vì khi đó hoàn cảnh kinh doanh tiết không cần quảng cảo phô thiên cái địa, chính gọi là hương rượu không sợ ngõ sâu, chỉ cần hàng hóa của ngươi có chỗ độc đáo, khách nhân tự nhiên đổ xô vào, nghĩ Đến chỗ đánh quảng cáo cũng không cái điều kiện kia. ngươi thừ xem các nơi toàn quốc dán áp phích làm diễn thuyết thử xem, không khiến cho quan phủ tóm lên mới lạ.
Liền lấy cái cửa hàng Gia Hương này bán cây cánh kiến trắng mà nói, trong hương tế miệt trước tiên phải chôn dưới đất ba năm, sau đó mới lấy ra tước chế, bởi vì khi thắp hương tuyệt ít tro bụi. cũng không có mũi trúc mộc, chỉ có hương thơm đậm đặc, nhà người khác không dưới thời gian như vậy, liền tuyệt đối không có hiệu quả như thế, một nhà dũng qua, tự nhiên truyền miệng, thanh danh liền thành công.
Chỉ có điều chất lượng tốt giá tiền tất nhiên liền cao, cũng chỉ có Tây Môn Khánh gia cảnh thịnh vượng như thế người ta mới dũng được, hai phụ nhân mua vài bình dầu quế hoa, nhựa cây cánh kiến trắng, nhìn thấy giờ còn sớm, cũng không vội vàng đi về, liền tại đầu đường huyện Dương Cốc nhân hạ đi đủng đinh.
Đi Đến đối diện huyện nha, liền thấy bên cạnh có một quán rượu, trước cửa cấm tửu phiên, trên viết “Duyên Tụ Nguyên” ba chữ to, đắt khách, khách rượu như mây, Tiểu Đông không khỏi tấm tấc khen: “Đây là nhà ai làm ăn. làm được khéo, nhìn vẻ náo nhiệt nơi này, so với những nhà khác mạnh hơn nhiều.”
Tẩu tử A Khánh là thường ra khỏi nhà, hướng bên kia vừa nhìn, liền cười nói: “Quả thật có thể làm, điểm chủ là hai vị cô nương xứ khác, là một đôi tỉ muội kết nghĩa, tỉ tỉ họ Tạ, muội tử họ Nam. cửa hàng mới mở không lâu, chỉ vì tỉ muội hai người trời sinh thanh tó có thể ăn được, đủ dũng giúp rượu, những xú nam nhân này tự nhiên đổ xô vào.”
Lúc này liền thấy vài vị khách tử trong cửa đi ra. Tiểu Đông nhận ra bọn họ, hai tên trong đó là thư lại huyện nha, say khướt, còn có vài tên uống không được nhiều, cười theo đang đỡ bọn họ, nghĩ Đến là mời khách nguyên cáo hoặc bị cáo rồi, phía sau theo ra một cô bé, chăng qua mười ba mười bốn tuổi, đầu ba búi tóc, một đôi mắt to xinh đẹp, giữa eo đeo một cái tạp dề nhỏ vải lam hoa, buộc chặt eo nhỏ, Thân thể tuy chưa trướng thành. bộ ngực đã thấy bí lên, hình dáng ôn nhuận mềm mại tình tế, tuy không quá nở nang, lại mơ hồ lộ ra vũ mị nữ nhi, nhất là mặt mày ngũ quan kia. phảng phất người trong tranh, tình xảo thanh tú. không thể bắt bẻ.
Tiểu Đông nhìn không khỏi thầm nghĩ: “Thiếu nữ nhỏ tuổi như vậy, lại có thể xinh xắn như thế, khó trách những nam nhân kia cổ vũ, liền ta nhìn đều cảm thấy vui tai vui mắt. Nhìn tướng mạo này, có điểm giống như là người phương Nam, khó trách, người phương Nam sớm trướng thành, đối lại ta khi tuổi như vậy, nhưng không phong tình như thế.”
Tiểu cô nương cười dịu dàng, dũng giọng nói như chuông bạc nói: “Mã gia, Kim gia, hai ngài đi thong thả, hoan nghênh lần tới lại Đến.”
Mã thư lại say bí tỉ dừng bước lại, quay đầu cười nói: “Được được được, dựa vào ngươi tiểu nương tử xinh đẹp ngọt ngào này, lão gia ta, cũng là nhất định sẽ thường Đến.”
Nói đoạn mượn ý rượu, liền đi sở bàn tay nhỏ của cô nương kia, cô nương rất lanh lợi đem bàn tay rụt lại, hướng hắn cười dễ chịu làm một cái chào, ngọt ngoài cười nói: “Vậy cảm ơn Mã gia rồi. Ôi chao, Chung đại ca, ngài Đến rồi, nhìn bộ dáng phong trần của ngài, nhưng làm xong sai biệt đi. mau vào trong quán uống chén rượu, nghĩ ngơi một chút.”
Nàng khéo léo quay người lại, giả ý chào hỏi khách, liền nghênh hướng một bộ khoái họ Chung vừa mới đi Đến.
Mã thư lại có chút hậm hực nhưng rụt tay lại. do người vịn đi.
Tiểu Đông thấy thế không khỏi cười một tiếng, nói với tẩu tử A Khánh: “Tiểu cô nương này tuy phao đầu lộ diện, làm quầy bán rượu, lại rất tự ái, Mà thư lại kia là tâm phúc trước mặt Huyện thái gia, lại làm khách quen ở đây, không chỉ cho nhà nàng kéo Đến rất nhiều mối làm ăn, còn có thể chiêu cố hai tỉ muội nàng người vũng khác không bị khi dễ, nàng lại không chịu để cho hưởng một điểm tiện nghĩ, khó được.”
Tẩu tử A Khánh ha ha cười nói: “Tiểu Đông, nhà ngươi vị Tây Môn đại quan nhân kia nhưng cũng là khách quen nơi đây, tổ tụng quan tỉ, nhưng có ăn cơm mời, hắn đều dẫn Đến nơi này, cho người ta thu hút không ít mối làm ăn.”
Tiểu Đông thấy cô nương bộ dáng giữ mình trong sạch, cũng không quá để vào trong lòng, chỉ bĩu môi, cười nói: “Ngươi không nói ta cũng đoán được ra, gã kia nhà ta chắc chắn cũng xuất ra chút gì đó, nhưng mà, hắn người này có sắc tâm nhưng không có sắc đảm. tiêu cô nương người ta nói với hắn vài câu, miệng hắn ba hoa chiếm vài câu tiện nghĩ, liền sướng Đến nhận ra ra bắc nam. sợ là còn không gan to bằng Mã thư lại này, dám đi sở tay cô nương người ta, sợ hắn cái gì.”
Hai phụ nhân cười nói đi rồi, tiểu cô nương quẩn tạp dề kia một đôi mắt to sáng tử trên Thân các nàng nhẹ nhàng đảo qua, trên mặt lô ra một tỉa ý cười giảo hoạt...
Cẩm Y Dạ Hành
Tác giả: Nguyệt Quan