Cận Chiến Pháp Sư

Chương 189

“Sao cái gì cô cũng có vậy?” Cố Phi trợn mắt.

Tế Yêu Vũ rất ấm ức, bĩu môi nói: “Còn không phải tại công ty trò chơi đáng ghét này, cái gì cũng nói không rõ, tôi còn tưởng rằng có thể dùng quyển trục kỹ năng học được thêm các kỹ năng đặc biệt, ai ngờ lấy được thuấn di này rồi, lúc muốn sử dụng mới nói tôi biết cần pháp lực lôi hay điện hệ gì đấy.” Ở trong miệng người chơi, hoạt động kinh doanh của trò chơi vĩnh viễn không được khen điều tốt.

Cố Phi vừa gật đầu phụ hoạ vừa hỏi: “Vậy cô mua bao nhiêu quyển trục thế?”

“Bị lừa một cái còn chưa đủ, mà còn muốn tôi mua thêm cái khác hả?” Tế Yêu Vũ gõ đầu Cố Phi.

“Đã mua một cái, hết lần này tới lần khác lại chính là thuấn di, tôi thấy cô mới là ngôi sao may mắn của tôi mới đúng đi?” Cố Phi nói, hai tay vỗ vỗ quyển trục, một vệt sáng hiện ra ở giữa ngón tay, theo đó rót vào thân thể Cố Phi, hệ thống thông báo đã trao cho bạn pháp lực mới, kỹ năng Dịch Chuyển Tức Thời cứ thế mà bị Cố Phi học xong.

“Anh dùng rồi?” Lần này tới lượt Tế Yêu Vũ trợn mắt ngẩn ra.

“Đúng vậy!” Cố Phi vừa lên tiếng trả lời vừa mở cột kỹ năng ra xem phần mô tả: Lợi dụng pháp lực mạnh mẽ bẻ cong không gian, giúp người thi triển xuất hiện tại vị trí khác theo mong muốn trong nháy mắt…

Sát khí! Vừa đọc xong những dòng trên, Cố Phi đột nhiên cả kinh, hắn cảm giác được sát khí ác liệt gần trong gang tấc. Quay đầu nhìn lại, Tế Yêu Vũ đang nhìn trừng trừng hắn như hổ bị chọc điên, nhìn cứ như muốn nhào qua bóp chết Cố Phi.

“Làm sao vậy?” Cố Phi vội hỏi.

“Ai cho anh dùng, ai cho anh dùng hả?” Tế Yêu Vũ gào lên.

“Vậy cô đưa tôi làm gì?” Cố Phi ngẩn ra.

“Tôi chỉ muốn cho anh xem thôi!” Tế Yêu Vũ nói.

“Cô giữ cũng không dùng được mà!” Cố Phi cãi lại.

“Bán lấy tiền! Là tiền đó.” Tế Yêu Vũ hét toáng.

“Cô bán cho tôi không phải là được rồi?” Cố Phi nói.

Tế Yêu Vũ lập tức chìa tay: “Hai ngàn vàng.”

“Mắc vậy…” Cố Phi le lưỡi.

“Tôi phải bỏ ra 1800 đồng vàng mới mua được, chỉ lấy lời của anh có 200 vàng.” Tế Yêu Vũ buôn bán phải nói là công chính hết mức.

Lần này Cố Phi lại không hề để bụng, chỉ gật đầu rồi mở miệng túi mà mò. Rất nhanh xách ra một túi tiền, mở ra đếm sơ rồi giao cho Tế Yêu Vũ.

Mọi chuyện thuận lợi đến mức làm cho Tế Yêu Vũ bất ngờ, một bên đưa tay nhận tiền, một bên lầm bầm: “Không nhìn ra anh cũng là người có tiền đó nha?”

Kết quả Cố Phi chỉ cười đáp: “Chỗ đó chỉ là 200 vàng thôi, để cô kiếm lời trước. Còn về tiền vốn của cô, tôi sẽ trả góp, tôi cũng không có nhiều tiền như vậy.”

Tế Yêu Vũ đem túi tiền đếm lại một lần, quả nhiên chỉ có 200 đồng vàng. Cắn răng, cũng chỉ thể tạm chấp nhận. Số tiền 1800 đồng vàng còn lại, Cố Phi có trả hay không, này phải xem nhân phẩm của Cố Phi như thế nào rồi.

“Tôi sẽ bất ngờ xuất hiện trong trận của bọn họ ngay bây giờ, giết họ không kịp trở tay luôn. Yểm hộ chút.” Cố Phi sửa sang lại trang bị.

Lúc này cơn mưa mũi tên – tiễn trận của Tung Hoành Tứ Hải vẫn lác đác rơi xuống, nhưng đối với hai cao thủ phản ứng nhanh như họ thì không tính là uy hiếp gì. Tế Yêu Vũ gặm bánh mì hồi đầy máu xong, cả hai người lại một lần nữa nhảy ra khỏi rãnh.

“Dịch Chuyển Tức Thời, Chuyển!” Cố Phi vừa nhảy ra khỏi rãnh đã đứng vững bắt đầu ngâm xướng. Tuy kỹ năng này không phải pháp thuật để công kích, nhưng cách sử dụng lại giống những phép thuật khác.

Phương hướng ngón tay Cố Phi chỉ về lúc này, đó chính là vị trí hắn muốn dịch chuyển đến: Chính giữa tiễn trận của Tung Hoành Tứ Hải.

Mà Tế Yêu Vũ bấy giờ nhanh chóng xuất hiện trước người Cố Phi, dùng thân thể và chuỷ thủ đỡ những mũi tên công kích chính diện từ đối phương.

Cố Phi ngâm xướng thành công, không gian quanh thân đột nhiên trở nên vặn vẹo. Nếu như đạo tặc dùng Tiềm Hành và Tan Biến là khiến người mình chậm rãi mờ nhạt trong suốt, thế thì thuấn di chính là xé rách người ta hết sức kịch liệt trong nháy mắt. Người bên ngoài nhìn vào, Cố Phi như một khối thủy tinh đang vỡ vụn trong giây lát ngắn ngủi.

Cùng lúc đó, một vị trí khác không gian cũng xảy ra hiện tượng vặn vẹo tương tự. So với tình huống Cố Phi biến mất, bên này giống như một lần lật ngược.

Không gian đột nhiên bị bóp méo thành những mảnh nhỏ, những mảnh nhỏ này nhanh chóng ráp thành thân hình Cố Phi. Trong chớp mắt Cố Phi lại xuất hiện trước mắt mọi người.

Dịch Chuyển Tức Thời không hổ là trong nháy mắt, quá trình dịch chuyển hoàn thành lúc nào Cố Phi cũng không biết. Chỉ thấy mắt hoa lên một cái, cảnh vật xung quanh biến hóa. Hắn kinh ngạc quay đầu nhìn về chỗ cũ, thấy công tác yểm hộ của Tế Yêu Vũ còn chưa chấm dứt.

Nhưng mà, càng chết người hơn chính là Cố Phi thuấn di lần này cư nhiên còn chưa tới vị trí hắn mong muốn.

Cố Phi chỉ từ phía sau Tế Yêu Vũ, dời lên phía trước cô nàng tầm năm mét, khoảng cách này kém vị trí ngón tay Cố Phi chỉ, có thể nói là thiếu một đoạn lớn nữa cơ!

“Anh chuyển tới đấy làm cái gì?” Tế Yêu Vũ tức phát điên.

“Không biết mà!” Cố Phi cũng rất mờ mịt, hắn xác định ngón tay mình chỉ không sai, vì sao xảy ra chuyện vị trí sai thành thế này?

Phần giới thiệu của kỹ năng Dịch Chuyển Tức Thời không nói cụ thể cự li dịch chuyển tối đa là bao nhiêu, nó chỉ nhắc đến khoảng cách dịch chuyển có quan hệ trực tiếp đến lượng pháp lực tiêu hao.

Cố Phi luống cuống kiểm tra pháp lực, dùng xong chỉ mất có chút thôi, hiển nhiên nguyên do không phải vì không đủ pháp lực mà không thể hoàn thành.

Còn chưa nghĩ thông vụ ấy, đợt công kích thứ hai của đối phương đã sớm đến. Lần này mục tiêu công kích đều khóa vào người Cố Phi đang đứng gần họ hơn.

Việc Cố Phi đột nhiên đến gần đối phương năm mét này, có thể nói là ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng. Chính là chỉ có năm mét ấy, làm cho hắn vào trong tầm bắn “Truy Tung Tiễn” của nửa số cung tiễn thủ phía trước tiễn trận của đối phương.

Đảo Ảnh Niên Hoa nãy giờ vẫn chỉ huy tiễn trận vừa xạ kích vừa di chuyển về hướng rãnh ngầm kia, chính là muốn rãnh ngầm tiến vào phạm vi công kích của “Truy Tung Tiễn”, đối phương vừa lú đầu ra, liền có thể nhắm chắc tiêu diệt. Bây giờ Cố Phi bỗng chủ động vào phạm vi công kích, đám cung tiễn thủ sớm có chuẩn bị lập tức không chút do dự sử dụng “Truy Tung Tiễn”.

Hơn mười mũi tên óng ánh ánh bạc, dây cung vang lên, đủ mười mũi tên giống như sao băng bay về phía Cố Phi.

Truy Tung Tiễn là một trong những thứ không tồn tại việc né qua mà tránh được. Với thân thủ Cố Phi tuy có thể đánh rớt vài cái, nhưng không thể đánh rơi hơn mười mũi. Tế Yêu Vũ vốn muốn lao lên yểm hộ Cố Phi vừa nhìn trận hình này, trong lòng cũng biết đợt này Cố Phi dù là thần tiên cũng khó cứu.

Thở dài, hết sức mau lẹ mà quay người nhảy lại vào trong rãnh ngầm rồi.

Bản thân Cố Phi cũng bó tay. Hắn cố gắng tiếp cận đối phương để tung phép thuật, nhưng cuối cùng vẫn thất bại. Hơn mười mũi tên Truy Tung Tiễn ghi tới trên người Cố Phi, không có bất kì thứ gì khó đoán đã giải quyết hắn.

Vừa mới bị đưa ra bên ngoài Cao ốc dong binh, tin nhắn của Ngự Thiên Thần Minh lập tức đuổi tới nơi: “Anh vừa nãy mới dùng là Dịch Chuyển Tức Thời?” Ngự Thiên Thần Minh là một thành viên tiễn trận của Tung Hoành Tứ Hải, cũng là một trong những hung thủ bắn Cố Phi Truy Tung Tiễn, mọi việc phát sinh trong cuộc chiến lúc nãy hắn nhìn rất rõ ràng.

“Ừ.” Cố Phi trả lời.

“Quyển trục lấy đâu ra?” Ngự Thiên Thần Minh thắc mắc.

“Hỏi Tế Yêu Vũ mua đó.” Cố Phi trả lời.

“Bao nhiêu tiền thế?”

“2000 đồng vàng.”

“Anh thật có tiền!!!” Ngự Thiên Thần Minh sợ hãi than.

“Mua trả góp… Mới đưa có 200 vàng thôi.” Cố Phi nói.

“Tế Yêu Vũ lắm tiền nhiều của, quan hệ của hai người lại thân thiết như vậy. Còn tiền bạc gì nữa!” Ngự Thiên Thần Minh nói.

“Bọn tôi chỉ là bạn bè bình thường thôi, với lại có tiền cũng không phải lý do vô duyên vô cớ liên quan tặng đồ cho người.” Cố Phi lên lớp giáo dục Ngự Thiên Thần Minh.

“Xí…” Ngự Thiên Thần Minh không cho là đúng.

“Tế Yêu Vũ sao rồi?” Lúc sắp bị bắn chết, Cố Phi dù sắp chết cũng không đưa mắt nhìn về tình huống Tế Yêu Vũ phía sau được.

“Hết sức nhanh nhảu trốn vào trong rãnh rồi.” Ngự Thiên Thần Minh nói.

“Đánh nhanh lên, rồi cùng tôi nghiên cứu thuật Dịch Chuyển Tức Thời này đi.” Cố Phi đề nghị.

Cố Phi bị giết ngoài ý muốn, Tế Yêu Vũ một mình đừng nói là đối phó tiễn trận của Tung Hoành Tứ Hải, chỉ là tiểu đội tuỳ tiện hai mươi, ba mươi người cũng khiến cô ấy bất lực.

Kết quả đã không cần lo nghĩ, các cô gái tản ra bốn phương của Trọng Sinh Tử Tinh từng bước từng bước bị đối thủ phát hiện rồi giết chết, vòng này Tung Hoành Tứ Hải dễ dàng giành được thắng lợi. Trọng Sinh Tử Tinh rốt cuộc không thể tiếp tục miễn cưỡng đi tiếp.

Với thực lực của mấy cô, có thể đi đến cửa ải này, không thể không nói rằng họ đã được vận may chiếu cố. Ai trong hội cũng biết rõ điều này, cộng thêm đại đa số các cô với việc thi đấu PK không hứng thú nồng đậm gì. Vì vậy dù bị loại, nhưng phần lớn các cô gái đều không cảm thấy quá thất vọng. Mọi người ở ngoài truyền tống trận cảm thán vài câu xong, liền vô cùng vui vẻ đi làm chuyện riêng của mình.

Tế Yêu Vũ ở trong cuộc thi bận rộn nhất đấy, lúc này trận đấu bên công hội đã bị loại, bên dong binh cũng bị loại nữa, thoáng chốc không có việc gì làm, xem như là một cô gái duy nhất có tâm tình vài phần mất mát.

Còn về Cố Phi, mất đi một cơ hội chém người hợp lý thế này hắn đương nhiên cũng rất thất vọng, hai người khó có được đồng lòng u sầu thổn thức về một chuyện, thẳng đến khi Ngự Thiên Thần Minh chui ra từ trong trận hình 700 người Tung Hoành Tứ Hải, tìm được hai người đang đứng dưới chân tường.

Vừa thấy gái đẹp, Ngự Thiên Thần Minh trong lúc nhất thời liền vứt bỏ lòng nhiệt tình thảo luận pháp thuật với Cố Phi, mặt mày hớn hở chào hỏi Tế Yêu Vũ trước. Ai nhìn cũng thấy trong mắt cậu ta căn bản không có Cố Phi.

Tiếc là tâm trạng Tế Yêu Vũ lúc này không tốt, hơn nữa Ngự Thiên Thần Minh là người trong trận doanh kẻ địch vừa nãy nữa, cộng thêm việc đã là cung tiễn thủ, tự nhiên là thành viên trong tiễn trận vô cùng đáng ghét kia. Dù Tế Yêu Vũ không nổi cáu với cậu ta, nhưng cũng chỉ tùy ý chào hỏi, rồi ngâm nga bài hát buồn mà đi mất.

“Ôi, giọng nói dễ nghe thật…” Ngự Thiên Thần Minh đưa mắt đào hoa nhìn theo.

“Bồ Đào.” Cố Phi gọi.

“Đâu!” Ngự Thiên Thần Minh vội vàng nghiêm trang xoay người lại, kết quả quan sát bốn phía, căn bản không có bóng Bồ Đào đâu.

Cố Phi thầm thổn thức không thôi, tên Ngự Thiên Thần Minh này điển hình là người ăn trong bát lại ngó trong mâm. So với lý luận lung tung “mộc tú vu lâm” (giải thích trong chương 186) của Anh Trủng Nguyệt Tử, thì tính ra cậu ta chỉ là một tên thô bỉ thôi.

Ngự Thiên Thần Minh không thấy Bồ Đào, biết là mình bị Cố Phi trêu chọc. Cũng có chút ngượng ngùng, vội vàng đánh trống lảng chủ động hỏi Cố Phi vấn đề liên quan pháp thuật thuấn di.

Nghe Cố Phi kể lại, Ngự Thiên Thần Minh tỉ mỉ hỏi Cố Phi các vấn đề chi tiết như tư thế lúc đó, tốc độ ngâm xướng, ánh mắt, ngón tay có bị xê dịch gì không. Sau một loạt câu hỏi, hắn đưa ra hơn mười loại giả thiết. Nói đến mức khiến Cố Phi đờ đẫn, cậu ta thuận miệng hỏi một câu: “Anh nghĩ nguyên nhân là gì?”

“Tôi nghĩ có thể do mới học pháp thuật. Độ thuần thục quá thấp, nên không thể dịch chuyển xa như vậy.” Cố Phi vì kiến thức về game nghèo nàn mà cảm thấy xấu hổ.

“À… cái này sao… đại khái cũng có thể là một trong những lý do đi.”Đáy lòng Ngự Thiên Thần Minh còn muốn xấu hổ hơn cả Cố Phi.

Bình Luận (0)
Comment