Cận Chiến Pháp Sư

Chương 42

Dịch: Meo

Chỉnh sửa: WindDK

Ngự Thiên Thần Minh giương cung lắp tên, bày ra tư thế ngắm bắn.

Kỹ năng Bắn Lén được phát động, gào thét xẹt qua sơn cốc, lao vút tới cái ót của Pháp Sư đối phương.

"Quá tàn nhẫn, có cần phải bắn vào đầu thế không!"

"Chơi CS nhiều quá mà!"

Khi Pháp Sư đối phương đã đi tong, thành viên trong dong binh đoàn nhao nhao nghị luận.

Bất thình lình bị công kích làm cho chín người còn lại của đối phương khẽ giật mình, bởi vì mũi tên tới đột nhiên, không có người nào nhận ra phương hướng công kích. Trong trò chơi, nhân vật vừa chết, thi thể cũng bay về điểm phục sinh luôn, cũng không thể dựa vào phương hướng xác chết nằm xuống mà xác định. Nhưng làm cho mấy người họ bất ngờ là, chín đứa còn lại cũng không bối rối loạn lên như Cố Phi phỏng đoán, mà vô cùng tỉnh táo đưa lưng hợp lại thành vòng tròn, quan sát kĩ càng cả bốn hướng, ánh mắt thăm dò mọi vị trí xung quanh.

"YAA.A.A...tổ đội này được huấn luyện nghiêm khắc à nha!" Cố Phi đang núp lùm ở một bên thấy kế hoạch của mình không như ý muốn thì có chút ngạc nhiên.

" Kinh nghiệm phong phú, Bất Tiếu cũng không hổ là người chơi già dặn kinh nghiệm, xem ra những người này thường hay phối hợp với nhau rồi, cũng không phải một tổ đội tạp nham." Hàn Gia Công Tử thản nhiên nói.

" Vậy giờ xử lý thế nào?" Cố Phi hỏi.

"Trước tiên chờ tụi nó chơi trò phòng thủ đi! Ngự Thiên, núp cho kĩ vào!" Hàn Gia Công Tử nói.

" Đương nhiên, tui hôm nay sẽ cho mọi người thấy cái gì gọi là Cung Thủ." Ngự Thiên Thần Minh vẫn còn canh cánh trong lòng chuyện đẹp mặt hôm qua, bị mọi người khinh bỉ. Có điều ấn tượng của Cố Phi về hắn có phần đổi mới rồi.

Hôm qua Ngự Thiên không có phát biểu ý kiến gì về bảo rương, nguyên nhân rất lớn chính xác là xem xét quan hệ của Cố Phi cùng Tiểu Vũ. Khi biết Ngự Thiên bởi vậy mà nhận sự khinh bỉ, cảm giác đầu tiên của Cố Phi là thằng nhóc này sẽ giận chó đánh mèo lên người mình. Nhưng hiện tại xem ra, thằng nhóc này hoàn toàn không có loại tâm tính này. Thì ra thằng nhóc này cũng là một người đàn ông không chấp nhất việc nhỏ.

Sáu người lẳng lặng ngồi xem một màn cố thủ của chín người, chán đến chết đi được, thế là Hàn Gia Công Tử đặt tình huống: "Các đồng chí, nếu như ngày nào đó chúng ta gặp được loại tình huống này, mọi người sẽ xử lý thế nào?"

" Trốn vào rừng cây" Đáp án ngay lập tức được đưa ra.

" Ừ, không tệ, cho nên, đồng chí Thiên Lý, ông chú ý nhiều hơn một chút" Hàn Gia Công Tử vừa mới nói xong, vòng tròn chín người đợi lâu không thấy động tĩnh gì, quả nhiên bắt đầu bảo trì đội hình như vậy lui dần về phía rừng cây.

" Ngự Thiên, Bắn Lén cooldown(thời gian hồi chiêu) xong chưa?"Hàn Gia Công Tử hỏi.

"Xong từ sớm rồi" Ngự Thiên trả lời.

" "Được rồi, mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng, xuất kích!" Hàn Gia Công Tử đột nhiên ra lệnh một tiếng. Một đạo mũi tên lại lần nữa phá không lao tới, vừa đủ đập phát chết luôn Cung Thủ có đẳng cấp thấp nhất trong chín người Tung Hoành Tứ Hải.

Nhưng một mũi tên này cũng làm bại lộ vị trí Ngự Thiên Thần Minh. "Ở bên kia!" Một Chiến Sĩ đứng kế bên Cung Thủ đã hi sinh la lên, tám người cũng từ bỏ ý định tiến vào rừng cây, chạy nhanh tới chỗ mà Ngự Thiên Thần Minh mai phục.

Kiếm Quỷ lúc này cũng từ phía sau tảng đá chui ra, nhưng lại ở trong trạng thái tàng hình, tốc độ di chuyển giảm xuống khá nhiều, hoàn toàn không cách nào đuổi theo một đội hình đang toàn lực di chuyển cả. Mắt nhìn đối phương xẹt ngang qua, ngay cả một cơ hội cận thân cũng không có. Cho đến khi toàn bộ đội hình đối phương đã vượt qua mình, Kiếm Quỷ dứt khoát giải trừ trạng thái Tiềm Hành, thi triển kỹ năng Chạy Nhanh của Đạo Tặc cấp 30, trước đó còn di chuyển như rùa bò, bây giờ tốc độ lập tức tăng lên 15%, toàn lực đuổi theo tên Mục Sư đang lạch bạch phía sau đội hình địch.

Mục Sư kia đang chạy, bỗng cảm thấy phía sau có gì đó khác thường, nhưng không đợi hắn quay đầu lại, Kiếm Quỷ đã xuất ra một cái Bối Thứ đâm vào sau lưng hắn.

"Ui da!" Mục Sư phát ra tiếng hét thảm. Đúng như Hữu Ca suy đoán, Bối Thứ của Kiếm Quỷ còn không đủ để giết hẳn tên Mục Sư cấp 30 này. Mà tên Mục Sư này cũng kinh nghiệm đầy mình, bị công kích liền thi triển một phép hồi máu lên người mình. Kiếm Quỷ vừa rút dao ra chém bồi thêm một nhát thì cũng vừa đúng lúc phép hồi máu bổ sung lên người tên Mục Sư này, cho nên hắn cũng tránh được cái chết. Trong lòng Kiếm Quỷ lo lắng, hai nhát không thể đem người ta lên bảng, cho nên người ta đã phát hiện ra hắn, mà đối phương lại là Mục Sư, hồi máu tới sáng thì lấy cái đếch gì mà chém?

Đang suy nghĩ, đột nhiên nghe được hai tiếng xé gió, Mục Sư nọ lại "Úi da!" một tiếng rồi ngã xuống, bên hông hắn cắm hai mũi tên. Nhìn qua hướng của Ngự Thiên Thần Minh, hắn đang giơ hai ngón tay hình chữ V lên với mình.

Kỹ năng cấp 24 của Cung Thủ: Bắn 2 Phát.

Kiếm Quỷ cười cười, cũng giơ ngón tay cái lên với Ngự Thiên Thần Minh, sau đó cấp tốc lùi lại phía sau.

"Hai ông đi giải quyết tên Cung Thủ kia đi!" Một người trong đội hình địch ra lệnh. Hai tên Đạo Tặc gật đầu, đồng thời đã thi triển kỹ năng Chạy Nhanh cấp 30 của Đạo Tặc, tăng tốc hướng Ngự Thiên Thần Minh chạy tới.

"Vãi! Chạy nhanh thế!" Ngự Thiên Thần Minh ngừng bắn lén, bắt đầu bỏ chạy, nếu để cho hai tên Đạo Tặc tiếp cận thì hắn chả còn cơ hội nào để phát huy nữa cả.

" Vô Thương, Hữu Ca, tiếp ứng Ngự Thiên" Hàn Gia Công Tử cũng ra chỉ đạo.

"Rõ, Ngự Thiên, hướng 9 giờ, tới nhà gỗ" Hữu Ca nói.

Đối phương còn lại ba Chiến Sĩ hai Mục Sư một, lúc này đang hùng hổ vọt tới Kiếm Quỷ.

Đạo Tặc nọ cũng thi triển Chạy Nhanh, tăng tốc đuổi theo Kiếm Quỷ, đồng thời nói với hai gã Mục Sư: "Đừng để hắn tàng hình!"

Hai gã Mục Sư lập tức phát động kỹ năng sát thương duy nhất của họ: Thánh Quang cầu.

Hai quả cầu màu trắng tinh khiết vừa rời khỏi, nhưng Kiếm Quỷ cũng thân đầy kinh nghiệm, vừa lui ra đã bắt đầu tàng hình rồi. Hai quả cầu cũng vì thế mà bay vào không khí.

"Móa!" Đạo Tặc nọ ý đồ muốn cùng Kiếm Quỷ solo chửi ầm lên, "Tất cả chú ý lên", hắn vừa nhắc nhở bốn người phía sau, vừa lui trở về chính giữa đội ngũ. Đồng thời hắn cũng la lên: "Các người là ai?"

"Á á!!" Trả lời hắn là hai tiếng hét thảm, Đạo Tặc nọ vội vàng quay đầu nhìn lại. Ở phía xa, hai vị Đạo Tặc đuổi theo Ngự Thiên Thần Minh đã muốn duổi kịp, lại bất ngờ gặp một gã Chiến Sĩ tập kích phía sau căn nhà gỗ, trên người còn mang theo chúc phúc tăng sức mạnh của Kỵ Sĩ, đang toàn lực thi triển kỹ năng vừa mạnh vừa đẹp mắt nhất trò chơi hiện tại - Toàn Phong Trảm.

Hai tên Đạo Tặc này không ngờ lại gặp phục kích bất ngờ như vậy, do đó không thể tránh kịp, bị Toàn Phong Trảm của Chiến Vô Thương xoáy vào trong, còn Ngự Thiên Thần Minh ở phía sau thêm mắm thêm muối, dùng đầu gối cũng biết hai tên này lành ít dữ nhiều rồi. Sau đó từ phía sau xuất hiện một người cầm quyền trượng chuyên chức của Kỵ Sĩ, vỗ vỗ bả vai Chiến Vô Thương. Ba người sóng vai mà đi, bước tới chiến trường chính.

Đội ngũ mười người đi train level, chớp mắt đã tạch một nửa. Cho dù là ai thì trong nội tâm cũng phải rung động. "Các người đến cùng là ai!" Đạo Tặc điên cuồng hét lên.

Không ngờ trả lời hắn lại mà một tiếng kêu thảm thiết.

Đội hình lại một lần nữa co rút lại thành vòng tròn năm người, một gã Mục Sư lần nữa bị Kiếm Quỷ bụp lên Bối Thứ. Có điều lần này hắn đang thi triển hồi phục cho mình, không ngờ ăn phải công kích của Kiếm Quỷ thì trực tiếp về thành dưỡng sức.

" Chí mạng!" Cùng là Đạo Tặc, cho nên hắn biết rõ sát thương của Bối Thứ là bao nhiêu, lại hiểu rõ chỉ số của Mục Sư phe mình. Vì vậy có thể một phát hấp chết, chỉ có thể là do chí mạng, hơn nữa sát thương chí mạng cũng không thấp. Đương nhiên, lần này Kiếm Quỷ chọn lựa tên Mục Sư thêm điểm toàn trí tuệ máu mỏng cũng là một nguyên nhân.

Kiếm Quỷ muốn rút lui đã không kịp, đối phương vốn đang tạo thành vòng tròn, cho nên cũng thuận tiện đem hắn vây vào chính giữa.

"Hấp diêm hắn!" Đạo Tặc nọ ra lệnh, giơ dao găm xông tới, đồng thời ánh mắt đã rơi vào dao găm của Kiếm Quỷ. Hiển nhiên đây là một thanh vũ khí có tỉ lệ chí mạng, là hàng cực phẩm à, nếu như rớt ra thì quá tốt.

Thân bị hãm trong lớp lớp vòng vây, Kiếm Quỷ cũng không có ý định tránh né, mà cố gắng vung dao đâm vào tên Chiến Sĩ còn lại của đối phương. Ở xa Ngự Thiên Thần Minh cũng đã phát động viện trợ, một cái Bắn Lén lại lần nữa gào thét tới, trực chỉ mục tiêu công kích của Kiếm Quỷ. Chiến Vô Thương cùng Hữu Ca cấp tốc chạy nhanh tới.

Mặc kệ như thế nào thì thằng này chết là cái chắc! Đối phương nghĩ như thế, cho nên công kích không dừng lại. Có điều khi tưởng rằng Kiếm Quỷ đã lăn ra tắt thở thì một luồng ánh sáng đã hiện trên người của hắn. Mà Kiếm Quỷ hoàn toàn không quan tâm tới chuyện xung quanh, một mực cắn chặt tên Chiến Sĩ không nhả. Mục Sư đối phương cho rằng khi bị bọn Kiếm Quỷ toàn lực công kích sẽ chết không thể nghi ngờ, thì cũng không thi triển phép hồi máu lên người Chiến Sĩ, mà lại phụt ra Thánh Quang cầu muốn thể nghiệm cảm giết giết người ra sao, Chiến Sĩ nọ bị Kiếm Quỷ liên tiếp hai phát công kích, Ngự Thiên Thần Minh một cái Bắn Lén, thế là không kịp trăn trối mà về thành luôn rồi.

Còn Kiếm Quỷ khi bị công kích ngập tràn, đồng thời lập tức có một luồng ánh sáng hiện lên người hắn. Kiếm Quỷ xoay người một cái, dao găm trong tay chắn ngang trước ngực, nhìn qua rất có khí phách.

Đối phương triệt để ngây ngẩn cả người, vừa rồi xem ra chỉ là hai cái phép hồi máu, nhưng lại nắm chắc thời gian đến không còn gì để nói.

Đạo Tặc cũng không phải là nghề nghiệp máu trâu, khi bị hai gã Chiến Sĩ, một gã Đạo Tặc hợp lực công kích, chỉ cần một lần là đủ để xóa sạch thanh máu của Kiếm Quỷ. Nhưng Mục Sư này lại sử dụng phép hồi máu vô cùng ảo diệu. Nếu để Kiếm Quỷ đồng thời cùng lúc ăn ba cái công kích, hắn chắc chắn phải nằm xuống. Mục Sư này lại canh đúng khoảng thời gian chênh lệch giữa ba cái công kích để hồi máu, như thế cho nên thanh máu của Kiếm Quỷ cũng không bị xóa sạch.

Phép hồi máu này, sớm một chút hay muộn một chút đều không có hiệu quả, chỉ khi đúng vào trong khoảnh khắc này, mới có thể kéo lại một mạng cho Kiếm Quỷ. Cái này cũng không phải người chơi bình thường có thể đạt tới. Ba người quay đầu lại, thấy một bên không xa có Mục Sư đứng đấy, đang thi triển phép hồi máu lần thứ ba mang thanh máu của Kiếm Quỷ hồi đầy trở lại.

"Các người đến cùng là ai?" Đối phương đã lần thứ ba ném ra vấn đề này.

"Ngu, không thấy tụi này che mặt hả? Còn hỏi là ai?" Hàn Gia Công Tử lạnh lùng nói, sau đó bước tới, ngăn cản đường lui của đối phương.

Mà Chiến Vô Thương cùng Hữu Ca cũng đã chạy tới, Ngự Thiên Thần Minh ở phía xa giương cung cài tên chuẩn bị sẵn sàng.

Không ai lên tiếng, mọi người đều ăn ý đồng loạt ra tay, chỉ còn sót lại một gã Chiến Sĩ cùng một gã Mục Sư rất nhanh chóng mà hi sinh oanh liệt, còn tên Đạo Tặc còn lại dưới công kích của Kiếm Quỷ lại biến mất không thấy đâu.

" Biến mất?" Kiếm Quỷ chấn động. Biến mất hiệu quả cùng Tiềm Hành hoàn toàn đồng dạng, bất đồng duy nhất là có thể sử dụng trong mọi tình huống. Cái này cũng không phải là kỹ năng trước mắt Đạo Tặc có thể dùng.

"Là quyển trục kỹ năng" Hữu Ca nhíu mày. Quyển trục kỹ năng phát động kỹ năng, chỉ cần sở hữu thì có thể dùng được kỹ năng của quyển trục đó, không bị hạn chế level hay độ thuần thục kỹ năng, có thể là một kỹ năng xa lạ nào đó cũng được, quan trọng nhất là đều phát động ngay lập tức.

" Móa!" Hàn Gia Công Tử tức giận. Rất hiển nhiên, người này chính là mục tiêu quan trọng nhất lần hành động này: Bất Tiếu. Nhưng mọi người tính toán ra sao thì cũng không ngờ đến tên này lại sở hữu quyển trục cao cấp đến vậy.

Cuối cùng lại để cho BOSS cuối chạy mất. Đây là việc chán nản nhất khi chơi game đó.

Mọi người nhìn qua phương hướng lối ra sơn cốc, Bất Tiếu này đã có thể nghênh ngang rời đi rồi. Đột nhiên, thân ảnh Cố Phi từ trong rừng cây hiển hiện. Hàn Gia Công Tử tự nhiên giận dữ, thằng này rõ ràng lúc này mới hiện thân.

Đang chuẩn bị mắng cho một trận, lại thấy cánh tay của Cố Phi nhấc lên, trường đao đỏ sậm trong tay giơ ra ngang thân.

"Ông định đi đâu?" Cố Phi mỉm cười nói.
Bình Luận (0)
Comment