Bất quá, sư đồ sẽ làm như thế nào để kiến lập quan hệ, thông qua thế giới giả tưởng tu hành?
Theo hắn biết, có một số thế giới giả tưởng có trọng lực vực vô cùng mạnh.
-Lấy thiên phú của ngươi, hẳn là cũng có cơ hội trở thành một học sinh của một vị điện chủ nào đó nào đó
Ngải Lâm Ô Lạp Nặc Tư cười nói, có lẽ, đã trở thành cô cũng không biết, đương nhiên việc này cô sẽ không trực tiếp qua hỏi, dù sao cũng là chuyện cá nhân của Hứa Mạt.
Nếu là Hứa Mạt thật trở thành học sinh của một vị điện chủ nào đó, như vậy địa vị của hắn sẽ lại lên một bậc.
Đại nhân vậy bên trong Áo Thần Điện nếu như đi ra, thân phận địa vị là vô cùng cao, dù sao Áo Thần Điện Áo Bố Lai Ân cũng là Thánh Địa Tu Luyện.
Hứa Mạt cùng Ngải Lâm Ô Lạp Nặc Tư sau khi trò chuyện xong sau lại lâm vào trong trầm tư, có chút do dự.
Hiện tại, hắn là lựa chọn tiếp tục tiến vào thế giới giả tưởng tu luyện Áo Thần vẫn là vĩnh viễn không đi?
Nếu là đi, như vậy, có bị thăm dò phong hiểm.
Nếu là không đi, như vậy hắn khả năng mãi mãi cũng không cách nào khám phá được bí mật của Áo Thần.
Hứa Mạt không có do dự thật lâu, hắn tiến vào thế giới giả tưởng Áo Thần đã không phải là một lần, nếu nói bên trong ý thức thể thật sự muốn nhìn trộm gì gì đó, chỉ sợ đã sớm nhìn trộm rồi.
Với lại, nếu đó là ý thức sinh mệnh thật sự, tất nhiên cũng là nhân vật cực kỳ mạnh mẽ, trình độ của hắn bây giờ không thể so, hắn ở trước mặt đối phương, chỉ sợ cũng chỉ là một hạt cát nhỏ bé.
Đương nhiên, cũng có thể là đối phương không phải là sinh mệnh chân thực, mà là trí năng của mạng thể.
Lấy trình độ khoa học kỹ thuật của Áo Bố Lai Ân, Trí Thể có thể suy nghĩ cũng không có gì là kỳ quái.
Nghĩ đến điều này, Hứa Mạt vẫn là quyết định tiếp tục thử, hắn suy đoán khả năng mở ra một cánh cửa, làm hắn có thể mở khóa thế giới giả tưởng thần bí nhất, như hắn có thể giải mã thế giới giả tưởng Áo Thần này, có thể có được rất nhiều thứ.
Hô…
Hứa Mạt hít sâu, dứt bỏ tạp niệm, để cho mình không bị khẩn trương, buông lỏng tâm cảnh, sau một thời gian ngắn nghỉ ngơi, lần nữa kết nối thiết bị, tiến vào bên trong thế giới giả tưởng Áo Thần.
Trong bóng tối vô tận, hết thảy đều là hư vô, Hứa Mạt gọi:
-Áo Thần, ngươi có ở đây không?
Không có ai trả lời.
-Áo Thần tiền bối.
Hứa Mạt tiếp tục thăm dò, dùng cách xưng hô khác, nhìn xem Trí Thể có phải là sinh mạng thật sự
Vẫn không có người đáp lại.
Hẳn chỉ có khi tiến vào trạng thái ý thức mới có thể tìm tới đối phương?
Đối phương đã nói cho hắn biết mình là Áo Thần, mang ý nghĩa cũng không tính che giấu sự tồn tại của hắn.
Nghĩ đến điều này, Hứa Mạt lại một lần nữa tiến vào trạng thái trước đó, hắn hoàn toàn buông lỏng bản thân, ý thức khuếch tán, cảm giác mảnh thế giưới bóng tối này.
Sau một thời gian ngắn, trong bóng tối vô tận, sáng lên một sợi ánh sáng, giống như trước đó.
Sau đó, ánh nến lần lượt sáng lên, càng ngày càng nhiều, xuất hiện bên trong thế giới giả tưởng
-Áo Thần.
Trong bóng tối vô tận, Hứa Mạt lại cảm giác được ý thức của bản thân không tồn tại, hắn lại một lần nữa tìm được Áo Thần.
Thanh âm này cũng không phải là từ trong miệng Hứa Mạt phát ra, mà là âm thanh xuất hiện trong ý thức.
-Ta ở đây.
Một âm thanh đáp lại truyền đến, giống như là từ vô tận trong hư vô mà đến.
-Đây là ý thức của ta, vẫn là Áo Thần ngươi?
Hứa Mạt hỏi.
-Là ngươi, cũng là ta.
Áo Thần đáp lại, Hứa Mạt nghe không hiểu, lần trước Áo Thần nói cho hắn biết, khi hắn cho rằng tiến vào ý thức của người khác, đối phương lại nói là đang bên trong ý thức của hắn
-Ngươi là ai ?
Hứa Mạt hỏi.
-Ta là Áo Thần.
Đối phương đáp lại.
Hứa Mạt cảm giác mình tựa hồ có chút ngớ ngẩn, bất quá nghe lời nàyi, Áo Thần tựa hồ càng giống là Trí Thể.
-Lần trước lúc ta rời đi đã nhìn thấy vũ trụ diễn hóa, là chuyện gì xảy ra?
Hứa Mạt hỏi.
-Đây không phải là ngươi tu luyện chi pháp? Ngươi nhận thức vũ trụ.
Áo Thần đáp lại.
-Ta nhận thức?
Hứa Mạt đáp
-Đương nhiên.
Áo Thần đáp:
-Phương pháp tu hành của ngươi, ngươi là trung tâm vũ trụ, vũ trụ là bởi vì ngươi mới tồn tại, ngươi chết, vũ trụ liền không tồn tại, cho nên vũ trụ là bởi vì tưởng tượng của ngươi mà tồn tại, vậy dĩ nhiên chỉ là ngươi nhận thức vũ trụ.
-Ngươi nhận thức vũ trụ không giống nhau sao?
Hứa Mạt hỏi.
-Con kiến nhìn thế giới, cùng người nhìn thế giới sẽ giống nhau sao?
Áo Thần hỏi.
Hứa Mạt: ….
Đây là đang mắng hắn sao?
Bất quá, con kiến cùng thị giác của nhân loại đương nhiên không giống nhau.
-Phương pháp tu hành của ngươi mặc dù tự đại, cũng không có vấn đề, nguồn gốc tiến hóa đầu tiên của nhân loại là từ tưởng tượng.
Áo Thần tiếp tục nói.
-Áo Thần, ngươi có thể dạy ta tu hành sao ?
Hứa Mạt hỏi, những điều Áo Thần nói tới đối với hắn mà nói có vẻ hơi thâm ảo, nơi này nếu là thế giới giả tưởng Áo Thần Điện, như vậy, cũng hẳn là nơi để tu hành..
-Hiện tại ngươi đang tu hành.
Áo Thần đáp lại nói.
-Đang tu hành?
Hứa Mạt không hiểu.
-Thời điểm ngươi cùng ta kết nối, tư tưởng của ta liền tiến vào trong đầu của ngươi, trở thành một bộ phận thế giới tinh thần của ngươi, tựa như trong vũ trụ tưởng tượng của ngươi, đều là nguồn gốc từ việc học tập trong quá khứ cùng với quan sát tưởng tượng.
Áo Thần giải thích
-Còn có, ngươi vì sao có thể tới đến nơi đây ?
Áo Thần hỏi.
-Dụng cụ, tiến vào thế giới giả tưởng.
Hứa Mạt đáp lại lời hắn.
-Vì sao dụng cụ có thể đưa ngươi mang đến thế giới giả tưởng ?
Áo Thần lại hỏi:
-Cho nên, ý thức của ngươi là ở trong đầu của ngươi, hay là ở trong thế giới giả lập? Đã dụng cụ có thể làm được, như vậy là không có ta cũng có thể làm được, đưa ý thức của ngươi đến bất kỳ nơi nào?