A Tư Đặc kính vực là chỗ dựa lớn nhất của Y Tư, kính vực bị phá giải, chẳng khác nào thua một nửa, sau đó, bức tường gương lần thứ hai bị một lực mạnh mẽ công kích phá vỡ, cuối cùng thất bại.
Ánh mắt Y Tư khác thường, không bận tâm đến thương thế trên người, trong con ngươi hiện lên vẻ chán chường, hắn vậy mà lại bại trận.
Trận chiến này là một trận chiến phải thắng, nhưng lại bị đánh bại.
Trong lúc nhất thời, xung quanh cũng đều lâm vào trong sự im lặng quỷ dị.
Người của Uy Nhĩ Đốn áo thần điện đều kinh ngạc nhìn chiến trường trước mắt, trong lòng vô cùng phức tạp, người số một của áo thần điện bọn họ, bại rồi?
Hứa Mạt, lấy sức một mình, chọi với toàn bộ Uy Nhĩ Đốn áo thần điện, một đường nghiền ép, cuối cùng đánh bại Y Tư, người mạnh nhất trong áo thần điện của bọn họ.
Cứ như vậy, có vẻ hành vi trước kia của bọn họ thật nực cười.
Đặc biệt là Tra Nhĩ Tư, kẻ chủ mưu của vụ việc này, luôn muốn buộc Hứa Mạt phải ra tay, nhưng mà bây giờ… Uy Nhĩ Đốn áo thần điện bị Hứa Mạt một mình quét ngang, mất hết mặt mũi.
Lúc trước bọn họ lấy nhiều hiếp ít, phát động xung đột tập thể và bắt nạt người của áo thần điện hành tinh Khắc Lạc Y, để bây giờ điều đó càng trở nên trớ trêu hơn, họ buộc Hứa Mạt phải ra tay. Hơn nữa, các lão nhân của áo thần điện Hành tinh Khắc Lạc Y còn khoanh tay đứng nhìn, chỉ để một mình Hứa Mạt đấu với cả áo thần điện bọn họ.
Hết thảy những điều này giống như là tự mình chuốc lấy nhục nhã.
Sau này, Uy Nhĩ Đốn áo thần điện e rằng chẳng ngóc đầu lên nổi ở trụ sở chính của áo thần điện bên này.
Chỉ thấy lúc này, uy áp trên người Hứa Mạt biến mất, không khí trở lại yên tĩnh, những thanh phi kiếm chĩa vào Y Tư cũng tiêu tan.
Thân hình Hứa Mạt đáp xuống đất, nhìn về phía Y Tư, chỉ thấy ánh mắt Y Tư lộ vẻ suy sụp, mở miệng nói với Hứa Mạt:
-Ta thua rồi.
-Thắng bại vốn là chuyện bình thường. Vũ trụ bao la rộng lớn, người đếm không xuể, chỉ một hành tinh thôi mà đã có hàng trăm tỷ người, siêu phàm giả nhiều không kể xiết, có thể trở thành tuyệt cảnh hàng đầu của Uy Nhĩ Đốn áo thần điện đã chứng minh được thực lực bản thân của ngươi.
Y Tư có hơi kinh ngạc nhìn Hứa Mạt, tại sao lại có cảm giác Hứa Mạt lúc trước kiêu ngạo lỗ mãng, bây giờ lại như đang an ủi hắn?
-Sự kiện lần này bắt đầu là do Tra Nhĩ Tư không chịu thua, những người khác của Uy Nhĩ Đốn áo thần điện bị liên lụy theo, hy vọng sau sự việc lần này, siêu phàm giả của Uy Nhĩ Đốn áo thần điện có thể nhớ kỹ.
Hứa Mạt mở miệng nói:
-Đế quốc thịnh vượng nhất thời thống trị vũ trụ mấy vạn năm đều sẽ sụp đổ, nào có cái gì gọi là vĩnh hằng, Uy Nhĩ Đốn áo thần điện cho rằng nên áp chế hành tinh Khắc Lạc Y áo thần điện, không khỏi quá hẹp hòi rồi.
Tra Nhĩ Tư bị xướng tên, lập tức càng cảm thấy nhục nhã, chuyện này quả nhiên là do hắn gây ra, khiến cho Uy Nhĩ Đốn áo thần điện bị sỉ nhục.
Y Tư nghe những lời Hứa Mạt rơi vào yên lặng, hoàn toàn không còn gì để nói.
Chuyện này quả thực là do Uy Nhĩ Đốn áo thần điện, đúng như Hứa Mạt nói, không có cái gì là tồn tại mãi mãi. Ngân Tinh đế quốc năm đó là quái vật khổng lồ cỡ nào, hiện giờ cộng hòa và đế quốc mới phân tách ra chẳng qua cũng chỉ là một bộ phận trong đế quốc mà thôi, tinh vực rộng lớn vô tận của Đế Hà, vẫn có rất nhiều thế lực cường hoành.
Thập điện hội minh bị người đường đường chính chính đánh bại, có cái gì không phục?
Hôm nay, đã phục hay chưa?
-Thụ giáo.
Y Tư mở miệng nói, không ngờ mình lại bị coi là tân binh mà ‘giáo dục’, nhưng không còn gì để nói, chỉ có thể cảm khái, thế hệ mới thay thế thế hệ cũ.
Chàng trai trẻ bước ra từ áo thần điện Hành tinh Khắc Lạc Y này quả nhiên là đứa con đáng tự hào của trời, trong tương lai có thể sẽ trở thành một trong những nhân vật hàng đầu của áo thần điện.
-Nói rất hay!
Đúng lúc này, một giọng nói truyền đến, Hứa Mạt chuyển mắt thì đã nhìn thấy một nhóm người đi về phía bên này, bọn họ là người đến từ áo thần điện hành tinh thủ đô, trong đó có một người mà Hứa Mạt quen biết, là Áo Khắc Tác.
Tuy nhiên, lúc này Áo Khắc Tác chỉ đứng ở bên cạnh, người dẫn đầu thì khoảng ba mươi tuổi, anh khí bức người, chỉ thấy hắn cười mở miệng nói:
-Đều là người tu hành áo thần điện, chẳng qua là tu hành ở các tinh cầu khác nhau mà thôi, cần gì phải phân tách rõ ràng như vậy? Hứa Mạt sư đệ nói không sai, không có gì là vĩnh hằng, lần đó chúng ta cũng bại trận dưới tay của áo thần điện Hành tinh Khắc Lạc Y, có thể nhìn thấy áo thần điện khác thể hiện thế mạnh của mình vốn là một chuyện tốt, chứng tỏ những người đến sau trong áo thần điện càng mạnh hơn.
Y Tư nhìn về phía người nói chuyện, hắn đương nhiên nhận ra vị yêu nghiệt hành tinh thủ đô này, tung hoành nhiều năm, hiện giờ, dưới thiên hành giả e rằng hắn là người mạnh nhất.
Phổ La Thác, người số một thập điện hội minh cùng nhiệm kỳ với hắn, hiện giờ là tuyệt cảnh mạnh nhất áo thần điện hành tinh thủ đô, cũng là nhân vật dẫn đầu của tu hành giả áo thần điện thế hệ này. Hắn đã một chân bước vào cảnh giới thiên hành giả, vô cùng gần thiên hành giả, bất cứ lúc nào cũng có thể bước qua.
Trong Áo thần điện ngày nay, hẳn là không có ai có thể vượt qua hắn, tư chất của hắn có thể coi là rất cổ quái, những thiên chi kiêu tử trong áo thần điện hành tinh thủ đô kia đều do hắn cầm đầu.
-Phổ La Thác.
Chỉ thấy Phổ La Thác vươn tay, mở miệng nói với Hứa Mạt:
-Ta vẫn luôn muốn gặp Hứa Mạt sư đệ, hôm nay vừa hay gặp được, quả nhiên phi phàm.
Hứa Mạt bắt tay đối phương, nói: