Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1445 - Chương 1445. Đại Thủ Bút

Chương 1445. Đại thủ bút
Chương 1445. Đại thủ bút

Nhưng mà, nếu như là vũ khí trang bị cấp bậc thiên hành giả thì đó chính là đại thủ bút* rồi.

*Đại thủ bút: sẵn sàng chi nhiều tiền và tiêu xài hoang phí.

Những người đến lần này đều là chân truyền của áo thần điện, nhưng cộng lại thì số lượng cũng khá nhiều.

Hơn nữa, hắn lại sử dụng phi kiếm, nên phi kiếm hoặc là chuẩn bị sẵn cho tiện hoặc lấy từ kho báu của gia tộc Áo Bố Lai Ân.

Cho dù khả năng là gì đi chăng nữa thì cũng là đại thủ bút.

Chỉ là bởi vì đồng hành tiến về đế quốc thí luyện tràng để luyện tập mà lại tặng một món quà lớn như vậy?

Nghe ý tứ của Hi Tư · Áo Bố Lai Ân là lời mời của nước cộng hoà gửi đến áo thần điện, nói cách khác, nhiệm vụ chuyến đi này lấy Hi Tư · Áo Bố Lai Ân làm chủ, bọn họ chỉ là phụ tá, có khả năng phải phụ trách an toàn của Hi Tư · Áo Bố Lai Ân, tương đương với nhiệm vụ hộ vệ.

Vậy, món quà này của Hi Tư · Áo Bố Lai Ân có được coi là thù lao không?

Đương nhiên, còn có một khả năng khác, đó là lôi kéo lòng người.

Những người đến đây đều là chân truyền của áo thần điện, tương lai rất có khả năng sẽ trở thành tồn tại cấp Thiên hành giả, những người này đều là đại tu hành giả tương lai.

Mà Áo thần điện, mặc dù được sáng lập tại nước cộng hoà Áo Bố Lai Ân nhưng bọn họ và nước cộng hoà cũng không có quan hệ phụ thuộc, là thế lực tu hành thuần túy, cũng không trực tiếp nghe lệnh của nước cộng hoà Áo Bố Lai Ân. Nước cộng hoà bên này cũng sẽ gửi người của bọn họ tiến vào Áo thần điện tu luyện, chỉ sau khi những người này đi ra ngoài trở về nước cộng hoà mới có thể được nước cộng hoà trọng dụng.

Nhưng cũng có rất nhiều người không giống như vậy, chân truyền áo thần điện, theo một ý nghĩa nào đó cũng được coi như là người của áo thần điện.

Dưới tình huống như vậy, lấy thân phận của Hi Tư · Áo Bố Lai Ân, hắn muốn lôi kéo thiên tài của áo thần điện là một chuyện hết sức bình thường.

Nhưng mà, làm như vậy chẳng phải đã quá lộ liễu hay sao?

Đương nhiên, có thể áo thần điện cũng sẽ không để ý những chuyện này.

Nhận quà xong ai cũng liếc nhìn, suy cho cùng muốn nhận hay không thì trước tiên phải xét đến giá trị của món quà, nếu giá trị quà không cao thì nhận cũng chẳng có gì, chỉ là một tấm lòng.

Nhưng nếu giá trị quà tặng rất cao thì sẽ khác, cần phải cân nhắc xem có nên nhận hay không.

Suy cho cùng, nhận quà của người khác thì phải vì người khác làm việc, đây là nguyên tắc tối thiểu.

-Ta và các vị cũng trạc tuổi nhau, là thuộc về cùng một thế hệ. Mặc dù ta không có tiến vào Áo thần điện tu hành nhưng điều đó cũng không cản trở mọi người trở thành bằng hữu, lần thí luyện này chỉ là khởi đầu, về sau có thể thường xuyên tiếp xúc.

Hi Tư · Áo Bố Lai Ân cười mở miệng nói.

Mọi người đều do dự khi nghe Hi Tư · Áo Bố Lai Ân nói, Hứa Mạt cũng lộ ra vẻ trầm tư. Mặc dù Hi Tư · Áo Bố Lai Ân rất khách sáo nhưng vẫn không đặt mọi người trong áo thần điện ngang hàng với mình, chẳng qua đó chỉ là một thủ đoạn để lung lạc lòng người, kiểu như “hoàng tử” nước cộng hoà đang chiêu mộ nhân tài để cho hắn sử dụng vậy.

Qua đó cũng có thể thấy Hi Tư · Áo Bố Lai Ân là một người rất kiêu ngạo và đầy tham vọng.

Nước cộng hoà Áo Bố Lai Ân nếu là nước cộng hoà thì như vậy hẳn không phải là chế độ thừa kế.

Hi Tư · Áo Bố Lai Ân và Duy Lạp · Áo Bố Lai Ân không có danh xưng hoàng tử và công chúa, thậm chí La Uy Nhĩ còn gọi là tiểu thư Duy Lạp.

Do đó, mặc dù Hi Tư · Áo Bố Lai Ân có địa vị cao quý nhưng trên thực tế, hắn cũng có thể được coi là một người bình thường, hắn không có địa vị chính trị.

Chỉ có điều, lãnh tụ của nước cộng hoà đã nắm quyền điều hành nước cộng hoà trong nhiều năm và chưa chắc ông ta đã không có ý muốn để cho hậu duệ của mình kế thừa.

Hơn nữa những hậu bối này của gia tộc Áo Bố Lai Ân lại rất ưu tú, tự nhiên cũng sẽ xuất hiện một số ý nghĩ khác trong đầu.

Hứa Mạt cũng không lập tức mở miệng, mà là đang chờ đợi.

Siêu phàm giả của Áo thần điện không có khả năng đều sẽ tiếp nhận lễ vật này của Hi Tư · Áo Bố Lai Ân, tất nhiên sẽ có người từ chối.

Quả nhiên, rất nhanh có người mở miệng nói:

-Phần lễ vật này quá quý giá, ta không xứng với nó.

-Lần thí luyện này phải nhờ các vị chiếu cố, bởi vậy, đây vốn là chuyện nên làm.

Hi Tư · Áo Bố Lai Ân cười nói, nhưng đối phương vẫn chậm chạp không chịu nhận.

Sau đó, một số người lần lượt khéo léo từ chối và Hi Tư · Áo Bố Lai Ân không nói gì nhiều, bản thân đây cũng là một cuộc sàng lọc và tình huống trước mắt đã nằm trong dự kiến.

-Nếu như ở sân thí luyện thật sự có thể trợ giúp được Hi Tư thiếu gia thì nhận lễ vật này cũng không muộn.

Hứa Mạt cũng từ chối nói, không có công không nhận lộc, nhận một món quà có giá trị từ người khác thì phải vì họ làm việc.

Hơn nữa, mặc dù quan hệ giữa nước cộng hoà và áo thần điện hòa thuận, nhưng có một số chuyện của cao tầng chân chính lại nằm ngoài tầm hiểu biết của hắn.

Với sự hùng mạnh của áo thần điện, lại nằm trong lãnh thổ của nước cộng hoà, chẳng lẽ nước cộng hoà không thể đem áo thần điện bỏ vào trong túi và sử dụng riêng cho mình ư?

Hi Tư · Áo Bố Lai Ân lôi kéo lòng người, vốn cũng có ý như vậy.

Dưới bối cảnh này, Hứa Mạt bây giờ đã là chân truyền của áo thần điện, cho nên hắn vẫn cần cẩn thận, không nên vô cớ bị cuốn vào trận sóng gió này.

Trước mắt, hắn đang tu luyện ở áo thần điện, hơn nữa là thân phận chân truyền của áo thần điện, lập trường đương nhiên là áo thần điện.

Hết chương 1445.
Bình Luận (0)
Comment