Ngay lúc này, hắn cũng cảm nhận được một luồng khí khác thường.
-Ầm.
Tinh thần lực của hắn đột nhiên bị chấn động mãnh liệt, sắc mặt không tự chủ được biến đổi, cát vàng cuốn về phía thân thể hắn.
-Phốc.
Hắn kêu lên một tiếng đau đớn, mũ bảo hiểm vậy mà lại biến dạng, sa mạc điên cuồng đè ép hắn. Ngay lập tức, dưới chiếc mũ bảo hiểm, siêu phàm giả của tinh vực Khoa Lý Á Đức thất khiếu đổ máu*, con ngươi mất đi thần thái, bị chôn vùi ở trong sa mạc.
*Thất khiếu lưu huyết: bảy lỗ (hai mắt, hai lỗ tai, hai lỗ mũi, miệng) chảy máu.
Bên ngoài sa mạc, người của ba chi đội ngũ hiển nhiên đều ý thức được đã xảy ra chuyện gì, sa thú và người Lâm thị cũng không phải là bị siêu phàm giả tinh vực Khoa Lý Á Đức trực tiếp giết chết, mà là bị tinh thần hệ công kích, cuối cùng, đối phương giết chết siêu phàm giả tinh vực Khoa Lý Á Đức.
Trái tim bọn họ đập thình thịch, một cảm giác nguy cơ đột nhiên ập đến, có thể dễ dàng giết chết một thủ lĩnh sa thú và hai vị siêu phàm giả mà không bị bọn hắn bắt được, thực lực này làm cho bọn họ có hơi sợ hãi.
Bên trong cơ giáp, trong lòng Hứa Mạt cũng run lên, hắn cảm giác được một cỗ tinh thần lực mạnh mẽ, hơn nữa nó còn bao trùm toàn bộ khu vực, vùng sa mạc này đều chịu ảnh hưởng bởi cỗ tinh thần lực kia.
-Tinh thần lĩnh vực!
Trong đầu Hứa Mạt xuất hiện một ý nghĩ, trong lòng vô cùng bất an.
-Cổ Lạp thú.
Ánh mắt Lâm Kỳ gắt gao nhìn chằm chằm vào sa mạc, vừa căng thẳng vừa phấn khích, bọn họ đã tìm ra tung tích của Cổ Lạp thú.
…
-Cẩn thận.
Hứa Mạt nhắc nhở một tiếng, hắn cảm giác bọn họ giờ phút này đang tiến vào trong một loại tinh thần lĩnh vực, giống như là trọng lực vực, bọn họ đều bị bao vây ở trong đó, mọi thứ nhìn thấy khả năng cao đều là ảo cảnh.
Thế giới rộng lớn quả nhiên không thiếu cái lạ, chủng tộc được gọi là Cổ Lạp thú này có năng lực về phương diện tinh thần cực kỳ mạnh mẽ.
Cảm giác lực của hắn phóng thích đến cực hạn, chỉ nhìn thấy phiến sa mạc này cát bay điên cuồng, cát vàng lấp đầy bầu trời, cả một khu vực trở nên mờ mờ ảo ảo. Trong cánh đồng cát vàng mơ hồ này có một bóng ma năng lượng hư ảo, hình thể khổng lồ và cực kỳ hung ác dữ tợn.
Tinh thần lực của Linh cũng được giải phóng, mái tóc bạc của cô tung bay. Giống như Hứa Mạt, cô cũng cảm nhận được mối đe dọa, Cổ Lạp thú là một chủng tộc kỳ dị và mạnh vô cùng.
-Đừng nên hành động hấp tấp.
Hứa Mạt mở miệng nói, tinh thần lực của hắn cảm giác hết thảy xung quanh, thậm chí không làm ra bất kỳ động tác công kích nguy hiểm nào, chỉ là đang quan sát mà thôi.
Nơi này nếu không cẩn thận rất có thể sẽ bỏ mạng, được chôn cất trực tiếp trong sa mạc này, một khi cát chảy, hết thảy sẽ như thường, xương cốt cũng không còn.
Dưới sa mạc này cũng không biết đã chôn vùi biết bao nhiêu siêu phàm giả.
Người của tinh vực Khoa Lý Á Đức lấy dụng cụ ra, đang nắm bắt năng lượng dao động, bọn họ cũng cẩn thận từng ly từng tí, cái chết vừa rồi của đồng bạn đã làm cho bọn họ thật sự cảm nhận được mối nguy hiểm.
-Xuy xuy…
Tiếng vang bén nhọn truyền ra, khải giáp trên người bọn họ biến đổi, trên cánh tay xuất hiện một vòng đao, được tạo thành từ rất nhiều lưỡi kiếm, xoay tròn cấp tốc, ẩn chứa lực cắt đáng sợ.
Một số người đi về phía trước, lao về phía hư ảnh mà họ nhìn thấy, hư ảnh của con quái thú kia đã hòa vào cát vàng và trở thành một với sa mạc.
Hư ảnh của quái thú lao về phía bọn họ, mấy cánh tay đồng thời chém ra, tiếng vang bén nhọn truyền đến, đao hoàn trong tay cắt thân thể quái thú ra, nhưng bọn họ lại cảm giác được có một cái gì đó không thích hợp.
-Rầm…
Một cơn bão sa mạc cực kỳ dữ dội quét về phía bọn họ, ngay lúc đó, tâm trí của bọn họ cũng đồng thời bị công kích, cả người rơi vào trong cơn bão sa mạc, đầu óc bọn họ dường như biến thành một sa mạc vô tận.
Thứ họ đánh trúng căn bản không phải là Cổ Lạp thú, mà là ảo ảnh.
Tất cả đều là ảo giác, năng lượng mà dụng cụ của bọn họ bắt được đều là sai lầm.
-Phốc phốc, phốc phốc…
Trong lúc bị quấn lấy, mấy người không chịu nổi công kích tinh thần, thất khiếu đổ máu, cố gắng giãy dụa nhưng lại không có sức, cuối cùng mềm nhũn ngã xuống, chôn vùi trong sa mạc.
Khoa học kỹ thuật tinh vực Khoa Lý Á Đức phát triển, nhưng tinh thần lực của những người này hiển nhiên không đủ mạnh.
Tiếng xuy xuy truyền ra, có hai người muốn giết ra nhưng vào lúc này một bóng người lao tới, một kiếm chém về phía bọn hắn, kiếm quang bá đạo đánh trúng thân thể bọn họ khiến cho hai người lần nữa bị hãm vào.
Người ra tay là Lâm Kỳ, công kích của hắn không dừng lại mà vẫn tiếp tục đâm về phía trước một kiếm, trực tiếp đâm vào thân thể của một người trong đó và giết chết đối phương.
Mà một người khác cũng bị chôn vùi hoàn toàn, bão cát khủng khiếp nuốt chửng hắn, đưa hắn vào sâu trong sa mạc và biến mất không một dấu vết.
Chỉ trong nháy mắt, một tiểu đội đã bị tiêu diệt tại đây.
Lâm Kỳ thân là hậu duệ của Lâm thị cựu hoàng tộc, dĩ nhiên biết vừa rồi hắn nhìn thấy không phải là Cổ Lạp thú, chỉ là ảo ảnh mà thôi. Đã trôi qua rất nhiều năm kể từ khi đế quốc sụp đổ, Lâm thị rất ít khi hoạt động trước mặt người ngoài, thế cho nên hiện giờ người trẻ tuổi của tinh vực Khoa Lý Á Đức thậm chí còn không biết Cổ Lạp thú, nếu không vừa rồi cũng sẽ không vội vàng ra tay như vậy.
-Thật là một con quái thú xảo quyệt.
Hứa Mạt thầm nghĩ, Cổ Lạp thú đến bây giờ còn chưa bị hắn bắt được chân thân, một con quái thú lại cẩn thận và giảo hoạt như thế.
-Ầm…
Cơn bão kinh hoàng hướng về phía bọn Lâm Kỳ cùng với đoàn người Hứa Mạt, muốn dùng cát chôn vùi bọn họ ở bên trong giống như lúc nãy.
…