Từ trước đến giờ nó đều chơi xấu như vậy.
Lại mấy tháng nữa trôi qua, bọn họ tới tu luyện ở một khu vực vô cùng lạnh giá, nhiệt độ ở đây vô cùng thấp, có thể khiến cho người ta chết cóng, hơn nữa càng đi vào sâu nhiệt độ càng thấp, nhóm của Hứa Mạt lại ở đây tu luyện một thời gian.
Thời gian thấm thoát trôi qua, hai năm rưỡi ở trong trường thử thách để quốc, Hứa Mạt đã đi qua rất nhiều nơi.
Nhóm người đã có một cuộc hành trình mệt mỏi, thực lực cũng đã có tiến bộ rất lớn.
Hai năm rưỡi qua, bọn họ chưa từng dừng lại việc tu luyện, ngoài tu luyện thì chính là đánh nhau kịch liệt với quái vật.
Hiện tại, La Uy Nhĩ cũng trưởng thành hơn rất nhiều, hắn vào Áo Thần Điện cũng tu luyện được một năm, sau đó thì tới trường thử thách để quốc này, lần tu hành hành vèo cái đã qua hai năm rưỡi, thực lực cũng tiến bộ nhanh chóng.
Ngoài bọn họ ra, những người bước chân vào trường thử thách đế quốc cũng không hề nhàn rỗi, tu luyện ở nhiều nơi khác nhau, cũng xảy ra không ít va chạm, thậm chí có rất nhiều người siêu phàm không trụ được.
…
Nhóm của Hứa Mạt đi trên đất liền, trên người máy có rất nhiều vết tích, thời gian hai năm đã trở nên cũ kĩ đi nhiều rồi, nhưng bởi vì là người máy thế hệ thứ nhất nên có thể tự động hấp thu năng lượng và tiến hành chuyển hóa, không cần phải nạp điện mà có thể duy trì năng lượng vận hành người máy.
-Còn nửa năm nữa.
Trong người máy, giọng của Hứa Mạt vang lên, hai năm rưỡi qua hắn vẫn đang tu luyện nâng cao thực lực, tránh hết mức xảy ra va chạm với người khác.
Thời gian này, hắn đã đi qua rất nhiều nơi, hấp thu các loại năng lượng.
Hiện tại cấp độ tinh thần lực và nguyên lực của hắn đã đạt đến trình độ tương đối cao của Tuyệt Cảnh, trước bước vào trường thử thách đế quốc, chiến đấu lực của hắn đã rất mạnh rồi, nhưng chiến đấu lực không không bằng cảnh giới, cấp độ tinh thần lực và nguyên lực của hắn thật ra vẫn ở mức tương đối thấp ở Tuyệt Cảnh.
Những trải qua hai năm rưỡi tu luyện, dự tính khi hắn bước ra ngoài, cấp độ tinh thần lực và nguyên lực có thể đạt đến cấp độ cao nhất của Tuyệt Cảnh.
-Hai năm rưỡi, người siêu phàm của các tinh vực lớn có lẽ là đều tiến bộ không ít, tìm thấy nơi tu luyện phù hợp với bản thân.
La Uy Nhĩ nói, hắn tiến bộ rất nhiều, nhưng những người các có lẽ cũng vậy.
-Ừm.
Hứa Mạt nói:
-Không chỉ vậy, người siêu phàm hàng đầu của các tinh vực có lẽ đều đã tìm được vùng đất cơ duyên tốt nhất của trường thử thách đế quốc.
Mấy vạn người từ các tinh vực lớn đến trường thử thách để quốc, tốn thời gian hai năm rưỡi, sức mạnh của nhiều người tập hợp lại, có lẽ nên khám phá trường thử nghiệm đế quốc một lần, mấy vạn người đủ để đi được hết mọi ngóc ngách.
Tinh thần lực của Hứa Mạt phân tán ra xa, lập tức bao trùm cả một khu vực rộng lớn, không lâu sau liền thấy quái vậy đang đổ xô tới từ khắc các hướng, hoặc là bay trên không trung, hoặc là chạy trên mặt đất.
Cùng lúc đó, tinh thần lực của Hứa Mạt xâm nhập vào trong đầu bọn chúng, tìm kiếm những điều chúng nhìn thấy trong mấy ngày nay, lập tức đã nhận được rất nhiều thông tin, nhưng rất nhiều quái vật không ở trong khu vực này, vượt ra khỏi phạm vi cảm nhận của Hứa Mạt.
Đương nhiên là trong kí ức của đám quái vật này, Hứa Mạt đã có được một số manh mối có giá trị.
-Đi thôi.
Hứa Mạt vừa nói xong thì người máy khởi động, Linh lập tức nhảy lên cánh tay người máy và ngồi trên đó, La Uy Nhĩ và Ha Đức Tốn theo sát phía sau.
Trong lúc bọn họ tiến lên thì ở phía xa có những con quái vật hùng mạnh đi theo sau.
Những con quái vật này đều được Linh và Hứa Mạt thu phục trong thời gian hơn hai năm nay, cơ bản là quái vật cấp Tuyệt Cảnh thì mới được hắn giữ lại, còn tại sao lại như vậy là vì trong trường thử thách đế quốc tồn tại những nhân tố không ổn định.
Cho dù là chiến đấu lực của các nhân bọn họ đã đạt tới mức khá cao, nhưng nếu
như gặp một trận chiến với một lực lượng lớn của nước cộng hòa đế quốc như trước đây, bọn họ gặp phải thì chính là rơi vào đường cùng.
Hứa Mạt thuần hóa quái vật là vì phòng bị nếu tình huống này xảy ra, nếu như bùng nổ một cuộc chiến quy mô lớn thì bọn họ cùng không bị bao vây tấn công, phía sau bọn họ có những đội quân quái vật đi theo.
Vì để không gây ra sự chú ý với người khác nên Hứa Mạt để những con quái vật này phân tán ra, đi theo và giữ một khoảng cách xa, chỉ cần trong phạm vị cảm nhận của hắn là được.
Vài ngày sau, Hứa Mạt trở lại nơi trước đây từng đi qua, vùng núi được tạo thành từ những tảng đá màu đen.
Ở đây có phát hiện mới.
Áo Cổ Tư Đô tu luyện trong khu vực này, không biết bây giờ có còn ở đó không, vì vậy Hứa Mạt lựa chọn tới đây đầu tiên.
Lúc đi trong khu vực này, bọn họ gặp một đội quân, đội quân này đang rời khỏi khu vực này, những sắc mặt không được tốt lắm.
Bọn họ cũng nhìn thấy nhóm của Hứa Mạt, liếc nhìn qua một cái, vốn định nhanh chóng rời đi nhưng khi bọn họ nhìn thấy Cổ Lạp thú Linh ôm trong lòng thì buộc phải ngừng lại.
-Quái thú sa mạc?
Có người thấp giọng nói, bước chân bỗng nhiên dừng lại.
Hứa Mạt nghe thấy giọng nói của đối phương thì quét mắt nhìn bọn họ rồi tiếp tục tiến lên.
-Đợi đã.
Đúng lúc này, một giọng nói phát ra, hình bóng thấp thoáng của những người kia, chặn trước mặt của nhóm người Hứa Mạt và nhìn chằm chằm Cổ Lạp thú trong lòng Linh nói:
-Con quái vật này các người lấy ở đây?
-Có chuyện gì sao?
Giọng Hứa Mạt từ trong người máy phát ra.
-Ở trong sa mạc đúng không?
Đối phương tiếp tục nói, Hứa Mạt cau mày, vừa rồi nghe thấy từ trong miệng đối phương nói là quái thú sa mạc, thế là có ý gì?
…