Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1480 - Chương 1480. Kiếm Trận

Chương 1480. Kiếm trận
Chương 1480. Kiếm trận

Bước chân của hắn trượt lùi lại trên tảng đá khổng lồ, sau đó ngừng lại, ngẩng đầu nhìn về phía hai bóng người kia.

Hai nhân vật cao thủ nhất của tộc Thiên Thần thu nắm đấm lại và nhìn Hứa Mạt chằm chằm, cảm giác áp bức vẫn rất đáng sợ.

Hứa Mạt đứng thẳng và nhìn về phía trước, người máy coi như là vô dụng rồi, nhưng cũng không ảnh hưởng đến khả năng chiến đấu của hắn.

Hắn lại tiếp tục tiến về phía trước, châm dẫm lên mặt đất, tinh thần lực bạo phát tới mức mạnh nhất, trong giây phút này, nguyên lực hoàn toàn điên cuồng chuyển động trọng vùng rộng lớn xung quanh, sức mạnh sấm chớp cực kì đáng sợ tập trung xung quanh cơ thể hắn, hình thành một lôi vực đáng sợ.

-Chi chi…

Một âm thanh sắc nhọn vang lên, ánh sáng sấm sét đáng sợ tập trung lại một chỗ và biến thành kiếm bay, sau đó bay vòng quanh cơ thể Hứa Mạt.

-Vèo.

Những thanh kiếm bay vòng quanh như ngưng tụ thành một kiếm trận.

Tinh thần lực càng mạnh thì lôi vực và kiếm bay của hắn sẽ càng mạnh.

Trong tay xuất hiện một thanh chiến đao năng lượng, lôi quang đáng sợ lóe lên.

Ý niệm của Hứa Mạt chuyển động, hai bộ kiếm trận lao về phía hai người kia.

-Leng keng…

Thân thể của hai người kia bỗng nhiên xuất hiện ánh sáng vàng chói lọi, như là áo giáo của thiên thần vậy, không thể lay chuyển được.

-Oành…

Tinh thần lực đáng sợ tấn công, giống như một thanh kiếm vô cùng sắc bén hoành hành trong tâm trí bọn họ, phá với ý chí phòng bị của bọn họ, cùng lúc đó, kiếm trận phóng lên và phát ra tiếng nổ dữ dội, hai người đều bước lùi lại.

Hứa Mạt lao lên, một đao chém ra mang theo sức mạnh đáng sợ, xuyên qua áo giáp vàng, kiếm trận lao tới, hai người dùng hai tay bảo vệ trước mặt và liên tục lùi về phía sau, lùi sang một bên.

Hứa Mạt từ giữa đi lên, tới đỉnh núi đá đen.

Ở đó, người siêu phàm tộc Thiên Thần kia buông rìu chiến cầm trong tay ra, mở mắt nhìn về phía Hứa Mạt

Bức tường đá lõm xuống trên núi đá đen, trên đỉnh đầu thì bị Mặc San che mất, nơi đây có một bầu không khí cực kì trang nghiêm, cảm giác áp bức nặng nề đè lên người khiến cho bước chân cũng khó khăn.

Nhưng ở đây, sự phong phú của nguyên tố đã đạt đến cực điểm.

Phía trước, trước bức tường đá có một cây rìu chiến, cây rìu chiến này cắm thẳng vào bức tường đá, đâm sâu vào trong.

Đá ở núi đá đen cực kì nặng, độ kiên cố thì không có gì phải bàn cãi, rất khó để cắt xuyên qua, đòn tấn công của Hứa Mạt cũng khó mà chém vỡ được một mảnh đá Mặc, nhưng cây chiến rìu này lại đâm sâu vào bức tường đá đen được hình thành tự nhiên này.

Trước mặt Hứa Mạt, thủ lĩnh trẻ tuổi của tộc Thiên Thần đang nhìn hắn, trong người mang theo một cảm giác áp bức.

-Để bọn họ lên đây.

Hắn nhìn Áo Cố Tư Đô trên bậc đá, trước đó hắn đã đồng ý là nếu ái có thế lên được thì sẽ cho phép qua, Hứa Mạt có thể đi lên thì hắn để cho cả Hứa Mạt và Áo Cổ Tư Đô cùng nhau lên.

Những người trên bậc đá lập tức nhường đường, Áo Cổ Tư Đô giẫm lên bậc đá và đi lên, rất nhanh cũng tới đỉnh.

Phía dưới, Linh và những người khác cũng bước về phía bậc đá.

Thủ lĩnh trẻ của tộc Thiên Thần không ra tay với Hứa Mạt, hắn quay người nhìn về phía chiến rìu và nói:

-Thời đại đế quốc, đây là nơi thử thách mà hoàng thất đế quốc chuẩn bị cho các thế hệ sau và người từ khắp mọi nơi, chôn cất không ít cơ duyên, rìu trên núi đá đen là một trong số đó, chiếc rìu này có thể là được một người vô cùng mạnh của thời đại đế quốc giữ lại, trải qua sương gió mà vẫn còn ở đó, trong chiếc rìu ẩn chứa ý chỉ của chiếc rìu, ngươi có thể cảm giác có thể kiên trì được bao lâu.

Hứa Mạt nặng nề bước từng bước về phía trước và chăm chú nhìn cây chiến rìu kia, hắn vươn tay ra sau đó cầm vào rìu chiến.

-Oành.

Trái tim hắn đột nhiên run rẩy, một áp lực vô cùng nặng nề đột nhiên bao phủ toàn thân, dường như toàn bộ dãy núi đá đen này đang chèn ép lên cơ thể hắn, giây phút này, hắn giống như đang bước vào trường thử thách giả tưởng khi còn ở Áo Thần Điện, ý thức dường như đắm chìm vào trong đó.

Nhịp tim Hứa Mạt tăng vọt, cảm giác áp bức nặng nề khiến hắn cảm thấy nghẹt thở, cơ thể cũng khẽ run lên.

Bàn ty nới lỏng, Hứa Mạt lùi lại một bước rồi nhìn người siêu phàm tộc Thiên Thần ở bên cạnh, nội tâm khẽ dậy sóng, lúc này nhịp tim hắn vẫn chưa bình ổn trở lại, cảm giác nặng nề chèn ép lên hắn.

Hắn nghĩ tới trước đó lúc hắn lao lên bậc đá, đối phương vẫn luôn nắm lấy chiến rìu, từ đó có thể thấy năng lực chịu áp lực của đối phương là vô cùng mạnh, vị thủ lĩnh tộc Thiên Thần này chắc hẳn là vô cùng đáng sợ.

Áo Cổ Tư Đô cũng bước lên thử, rất nhanh hắn gặp phải tình cảnh giống y như Hứa Mạt.

Tháp Mạn, vị thủ lĩnh trẻ của tộc Thiên Thần đứng ở một bên, ánh mắt nhìn về phía Hứa Mạt và Áo Cổ Tư Đô, xem ra cũng như vậy, không thể phá vỡ được bí mật của chiếc rìu.

Tất nhiên đây cũng là điều bình thường, trong trường thử thách đế quốc, rìu trên núi đá đen có lẽ đã tồn tại từ lâu, cho dù là người của hoàng tộc đế quốc cổ đại cũng không thể phá giải được thì bây giờ làm sao có thể lĩnh hội được chứ.

Từ giờ cho đến khi trưởng thử thách đế quốc mở cửa chỉ còn lại nửa năm nữa, qua vài tháng nữa, nếu như vẫn không có cách nào phá giải thì hắn nên tới một nơi khác.

Quái thú sa mạc, rìu trên núi đá đen, kim khí trong hầm, bia Thiên Hà, âm thanh của hẻm núi, tốc độ ánh sáng, cánh cửa thánh địa.

Tháp Mạn nhìn thấy con quái vật nhỏ Linh ôm trong lòng, nhóm người ngày có thể có được quái thú sa mạc và đi tới được đây, có thể suy đoán ra được thực lực của bọn họ, vì vậy hắn muốn để nhóm người của Hứa Mạt thử xem sao.

Hết chương 1480.
Bình Luận (0)
Comment