Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1489 - Chương 1489. Cảm Giác

Chương 1489. Cảm giác
Chương 1489. Cảm giác

Rất ngạo mạn.

-Ngài Địch Già.

Long Khoa nói:

-Người nói không sai, âm thanh của hẻm núi này cũng không ảnh hưởng đến việc tu hành giữa đôi bên, ngài Địch Già cứ tự nhiên.

Long Khoa thân là hoàng tử của đế quốc Khải Lai Tư cũng không đến mức phải sợ một người siêu phàm của hành tinh Thánh Đế Á, nếu như Hứa Mạt thể hiện là người yếu đuối, nếu giết thì đã giết rồi, nhưng chiến lực siêu phàm của đối phương có lẽ cũng là nhân vật đẳng cấp, ngược lại cũng không nhất thiết phải vây giết hắn, từ đó kết thù để làm gì.

Cuộc chiến đấu của nước cộng hòa Áo Bố Tư Lai và đế quốc diễn là trong nhiều năm, nhưng đối với Đế Ha vẫn không dám dây máu ăn phần, sau ngày chưa biết chừng còn cần phải nhờ vào sự giúp đỡ của nền văn minh phía Đế Hà, vì vậy Long Khoa cũng không ra lệnh cho thuộc hạ ngăn cản nữa, cứ để Hứa Mạt tự nhiên.

Hứa Mạt nghe thấy hoàng tử Long Khoa nói vậy thì khẽ gật đầu, hắn, thiết kế nhân vật ‘kiêu ngạo’ cũng không cảm ơn lấy một câu, chỉ là sự áp bức của trường lực đột nhiên biến mất, bước chân về phía trước và đứng trên hẻm núi, sức mạnh cảm giác khuếch tán vào trong hẻm núi.

Bên trong hẻm núi có một luồng sóng năng lượng vô cùng đáng sợ, nhưng lại không có bất kỳ một âm thanh nào phát ra, những nếu là dùng cảm giác để cảm nhận thì có thể cảm nhận được là có âm thanh bên trong hẻm núi, hơn nữa là âm thanh vô cùng sắc bén.

Tai thường không thể nào nghe thấy nhưng lại có thể cảm nhận được.

-Âm thanh của hẻm núi.

Hứa Mạt thầm nghĩ, là sức mạnh của sóng âm thanh.

Con người chỉ có thể nghe được sóng âm thanh trong một dải tần số, vì thế nên không nghe thấy được cũng là bình thường.

Nhưng người siêu phàm hấp thu năng lượng, sức mạnh cảm giác phi thường, do đó thông qua cảm giác thì lại có thể cảm nhận được sự tồn tại của sóng âm, thậm chí âm thanh còn tồn tại trong cảm giác.

Lại là do những nhân vật đẳng cấp trong hoàng tộc thời đại đế quốc để lại sao? Hoặc là do những nhân tố khác mà tạo ra sự tồn tại của sóng âm trong hẻm núi này.

Hứa Mạt bước vào trong hẻm núi, vào tơi trong vùng sóng âm.

Một cảm giác áp bức mãnh liệt ập tới, cảm giác áp bức này khác với khi chiến đấu gặp phải đối thủ mạnh, ngược lại khiến Hứa Mạt cảm thấy trong đầu có sự căng thẳng, như thể là vô cùng nặng nề.

-Xi xi…

Âm thanh sắc bén truyền vào trong màng nhĩ, rất chậm rãi, Hứa Mạt cảm thấy đầu óc choáng váng buồn nôn.

Toàn bộ thế giới như chỉ còn lại tiếng xi xi, không nghe được những âm thanh khác, thậm chỉ tiếng xi xi như là đến từ hư không vậy, không biết là cảm giác thật hay là hư ảo, càng về sau thì thậm chí là tiếng xi xi cũng không còn nữa, hắn như thể là không nghe thấy gì nữa.

Lục phủ ngũ tạng của hắn đều truyền đến cảm giác đau đớn, cũng bị sóng âm tập kích, máu trong mạch máu chảy như là muốn nổ tung, ý thức của hắn cũng có chút mơ màng, thậm chí xuất hiện ảo giác, cảm thấy thần kinh rối loạn.

-Không ổn.

Trong đầu Hứa Mạt có một suy nghĩ, sức mạnh tinh thần mạnh mẽ giải phóng, chống lại sự xâm nhập của sông âm, nhưng sóng âm lan tỏa ra khắp nơi, dù đầu óc cũng tỉnh táo hơn một chút, nhưng cơ thể vẫn bị sóng âm tấn công bất ngờ.

Điều này khiến Hứa Mạt nghĩ tới vũ khí sóng âm, vũ khí được tạo ra nhờ sử dụng sóng âm sẽ có lực sát thương đáng sợ.

Còn âm thanh của hẻm núi này cũng có tác dụng tương tự, có thể tạo ra sát thương mạnh mẽ với con người, chẳng trách mà hầu như người siêu phàm của đế quốc Khải Lai Tư đều ngồi ở bên ngoài, chắc là căn bản không thể chịu nổi sự công kích của sóng âm trong thời gian dài.

Hứa Mạt cố gắng một lúc sau đó lao lên trên hẻm núi.

Hoàng tử Long Khoa liếc nhìn Hứa Mạt và nói:

-Âm thanh trong hẻm núi này không biết là sinh ra bằng cách nào, nếu ở đây tu luyện thì có thể rèn luyện cường độ sức mạnh tinh thần và tôi luyện thân thể, nhưng cũng không có nhiều tác dụng, trừ khi là người siêu phàm vốn có siêu năng lực sóng âm.

Bảy vùng đất cơ duyên, bọn họ chiếm giữ âm thanh của hẻm núi, nhưng không cảm thấy quá hài lòng, tác dụng có hạn.

Hứa Mạt gật đầu và không nói thêm gì nữa.

Hắn nghe thấy những gì Long Khoa nói thì nghĩ tới rìu trên núi đá đen, bề ngoài thì rìu trên núi đá đên chỉ là tu luyện nâng cao sức mạnh, nếu nắm cán rìu và luyện tập trong thời gian dài thì sức mạnh tinh thần cũng mạnh thêm, đóng vai trò trong việc rèn luyện, vậy chẳng phải là giống với âm thanh trong hẻm núi hay sao.

Nhưng hắn lại thông qua rìu trên núi đá đen mà tăng cường sức mạnh, tinh thần lực và thậm chí cảm ngộ ra lực trường, khu vực của sức mạnh, việc này đã giúp đỡ hắn rất nhiều, lập tức nâng cao khả năng chiến đấu.

Nếu rìu trên núi đã đen như vậy thì liệu âm thanh của hẻm núi có như vậy không?

Liệu có thể thử tiếp nhận sóng âm bằng sức mạnh tinh thần không, hoặc là cùng sóng âm sinh ra cộng hưởng?

Những nhân vật đẳng cấp của hoàng tộc đế quốc xưa đều nổi danh nhờ sức mạnh tinh thần, đều rất giỏi về sức mạnh tinh thần, vùng đất cơ duyên của trường thử thách đế quốc, rất có khả năng đều cần dùng sức mạnh tinh thần để cảm ngộ.

Cũng có nghĩa là những người siêu phàm giỏi về năng lực tinh thần sẽ thích hợp bước vào trường thử thách đế quốc để tu luyện hơn.

Nghĩ tới đây, Hứa Mạt lại một lần nữa tiến vào trong âm thanh của hẻm núi.

Long Khoa liếc nhìn Hứa Mạt, tiếp tục tu hành, qua một thời gian nữa hắn cũng dự định rời đi rồi.

Một tháng sau, trong hẻm núi, Hứa Mạt đã thích ứng với âm thanh trong hẻm núi.

Hắn có thể ở trong đó trong một thời gian dài, không bị sóng âm làm phiền, thậm chí, lấy cơ thể hắn làm trung tâm, đã hình thành một trường năng lượng cộng hưởng với sóng âm.

Hết chương 1489.
Bình Luận (0)
Comment