-Hứa Mạt, tăng tốc độ đuổi theo.
Phía trước có người lên tiếng thúc dục, là giọng của Tát Long, hắn quay đầu lại nhìn thoánh qua Hứa Mạt và Linh đang ở phía sau.
Hứa Mạt không quan tâm, sau khi vào được Thánh Địa Chi Môn vẫn luôn đi thẳng, quan sát trong này.
Một nguồn hơi thở cổ xưa xốc thẳng vào mặt. Bên trong Thánh Địa Chi Môn có động thiên khác, giống như là một vùng đất khác.
Nơi này y là một tòa lâu đài bằng đá không gì sánh được, có độ cao trăm mét, bên trong cực kỳ trống trải, có lẽ bởi vì đã có ở đây lâu rồi và vẫn còn tồn tại đến nay, kiến trúc trong thạch điện thậm chí còn có mùi mục nát.
Chỉ có điều ở phía trước, lại có một luồng sức mạnh vô hình khác phóng ra, bao phủ cả tòa thạch điện. Trên tường đá xung quanh thạch điện cũng đang có năng lượng ánh sáng chuyển động, nối cùng với Thánh Điện Chi Môn tạo thành một khối.
Đôi mắt của Linh đánh giá hết tất cả mọi thứ trong này, tràn ngập sự tò mò.
Ngày bình thường cô chẳng hứng thú với cái gì cả, nhưng nơi này lại không hề giống như vậy, từ lúc bắt đầu Thánh Địa Chi Môn cô đã có loại cảm giác rất quen thuộc.
-Hình như tôi từng tới đây rồi.
Linh nhỏ giọng nói với Hứa Mạt:
-Có hơi quen thuộc.
Hứa Mạt nghe thấy lời nói của Linh thì vẻ mặt liền nghiêm túc thêm vài phần.
Lúc ở bên ngoài Linh đã có cảm giác như thế rồi, khi đó hắn còn cho rằng là trùng hợp.
Nhưng mà, khi tiến vào bên trong Thánh Địa Chi Môn, Linh vẫn nói như thế, hơn nữa cô còn nói là đã từng tới đây rồi.
Điều này khiến Hứa Mạt không khỏi càng thêm sợ hãi, cho dù đây là có áo giác, nhưng cũng có thể là do Linh ngửi được mùi vị quen thuộc nên mới sinh ra loại ảo giác này.
Chẳng lẽ Linh quả thật có liên hệ gì đó với Thánh Địa Chi Môn sao?
Thánh Địa Chi Môn là nơi ở của hoàng tộc cựu đế quốc, hoặc là phải có quan hệ với bọn họ.
Mà Linh, cô ấy lại lớn lên ở hành tinh Bái Luân, cách nhau không biết là bao xa.
Nhưng có một điều, thân phận thật sự của Linh rất có thể không hề đơn giản, nó vô cùng thần bí.
Mẹ của cô ấy, rồi còn cô Khung, đều bí ẩn.
Như thế Linh khả năng có xuất thân khá phức tạp.
Linh, Lâm!
Hứa Mạt thấy suy nghĩ của mình có hơi hoang đường, nếu như đem cả hai ra liên hệ với nhau thì thật sự rất kỳ lạ.
Linh, thân thế của cô ấy có liên quan gì đến hoàng tộc cựu đế quốc Lâm thị?
-Linh, những lời như thế này về sau chỉ được nói với tôi thôi, cho dù là cậu có thấy được cái gì, thì đều không được tùy tiện nói những thứ như vậy cho người khác nghe thấy.
Vẻ mặt Hứa Mạt nghiêm trọng nhắc nhở Linh.
Cho dù suy đoán này có vô lý đi chăng nữa, thì vẫn phải né sấm rền, tránh gió độc.
Bằng không có lẽ sẽ dẫn tới phiền phức.
Nếu đúng thật Linh có quan hệ cùng với hoàng tộc cựu đế quốc Lâm thị, chuyện mẹ của cô chuyển đến hành tinh Bái Luân dĩ nhiên có tồn tại điều bí ẩn.
-Tôi biết rồi.
Linh nhẹ nhàng gật đầu, hiểu ý của Hứa Mạt, cô cũng cảm thấy rất kỳ quái.
Nhưng mẹ của cô và cô Khung vẫn chưa nói với cô quá nhiều chuyện, chỉ dạy cô tu luyện, giúp cô xây dựng nền tảng vững chắc.
Hai người đi về phía trước, tụ lại với nhóm người trùng trùng điệp điệp kia.
Phía xa, có hơi thở năng lượng lớn mạnh lan tràn đến, đã bùng nổ chiến đấu, đám người đều đánh lên trên trời.
Hứa Mạt và Linh nhìn thẳng về phía trước, bọn họ cảm thấy cột sáng năng lượng cực kỳ chói mắt.
Bên trong thạch điện cổ xưa, xuất hiện mười tám cột đá to lớn, trên những trụ đá này là năng lượng ánh sáng bao quanh giống như từng lớp hoa văn vậy.
Mười tám trụ đá đều có năng lượng ánh sáng di chuyển đến giữa, nơi đó tạo thành một luồng năng lượng ánh sáng chọc thẳng lên trời, thẳng đến đỉnh của thạch điện, sau đó di chuyển đến những hướng khác nhau, dường như tất cả năng lượng nguồn đều tập trung ở đây.
Lúc rung động mạnh hơn, ở giữa cột sáng năng lượng to lớn chọc trời kia, hình như có một cuốn sách trôi lơ lửng tại đó, xoay tròn không ngừng, phía trên hình như còn có vô số ký tự năng lượng, gây chấn động cả hồn phách.
Đám người vừa tới đây liền điên cuồng xông lên đánh vào chỗ quyển sách ơt giữa cột sáng năng lượng kia, nhưng bọn hắn lại không phát hiện, nó đang tạo thành một tấm chắn năng lượng kinh khủng, bọn hắn căn bản không có cách nào phá vỡ mà đi vào được.
Thế là đám người lại chuyển hướng nhào tới bao quanh mười tám trụ đá, đã có người đứng ở trên trụ đá, đầu tiên là Lâm Gian của Lâm thị và Đế Long của hành tinh Thánh Đế Á.
Lâm Gian dẫn đầu, những người khác dĩ nhiên sẽ bắt chước theo.
Nhưng mỗi một cây trụ đá cùng lắm cũng chỉ có thể chứa được một hai người, thậm chí đứng hai người còn có vẻ hơi chen chúc nữa.
Mà trong khoảng thời gian này, đám người tuôn vào Thánh Địa Chi Môn đã nhiều hơn số lượng ngàn người.
Có nghĩa là sẽ có một trận đấu khốc liệt.