Hai bên còn chưa chạm nhau, tiếng vang nổ tung đã truyền ra, là hai cỗ năng lượng va chạm trên không trung, Hứa Mạt cảm giác ở bên trong, nếu cỗ năng lượng kia như thủy triều lao đến, chấn động trên người hắn tuyệt đối sẽ không dễ chịu.
Hứa Mạt đã phóng thích tinh thần lực, bao trùm cả khu vực này, tạo thành một lãnh địa tinh thần, hắn có thể cảm nhận được sóng năng lượng hung mãnh đang gào thét lao đến kia.
Nhưng cũng trong lúc này, khi tinh thần lực của hắn vẫn xâm nhập vào đại não của những người siêu phàm đang tấn công như cũ.
-Ong…
Trong chốc lát, một cỗ sóng âm chói tai bạo phát, trực tiếp chui vào đại não của đối phương, khiến đầu những người đó đều đột nhiên chấn động, chỉ cảm thấy đầu choáng váng , dường như là đã mất đi thính giác, khả năng phản ứng cũng trở nên trì trệ.
-Giết.
Một âm thanh khiến lòng người kinh sợ nổ vang ở trong đầu bọn họ, ong… Âm thanh nặng nề truyền đến, xuyên qua tia sét đánh xuống, phi kiếm cuồng bạo vậy mà lại có thể đâm xuyên qua sóng năng lượng, một đường hướng xuống phía dưới, rơi vào trên cơ thể của bọn người siêu phàm kia.
Lập tức có máu tươi văng ra, cơ thể của người siêu phàm đứng đầu gia tộc Tát Đạt Nhĩ trở thành một thân bê bết máu thịt, trực tiếp nổ mạnh ở không trung.
-Ầm ầm ầm…
Bên trong chiến trường xuất hiện một bãi máu thịt, người phía dưới chấn động nhìn thấy, những người siêu phàm của gia tộc Tát Đạt Nhĩ kia từng người bị giết, vô cùng thảm thiết.
Nhưng dù vậy thì vẫn có vài người xông đến chỗ Hứa Mạt như cũ, dao động cuồng bạo khiến cho Linh cũng chịu ảnh hưởng, nàng cau mày, mở mắt, bên trong con mắt màu bạc hiện lên một tia rét lạnh.
-Ầm…
Linh và tinh thần lực Cổ Lạp Thú cũng đồng thời bộc phát, phóng đến đánh vào trong đầu của đám người, công kích cùng với Hứa Mạt tạo thành hai lớp siết cổ.
Thế là tiếng vang phù phù vang lên không ngừng, theo từng người của gia tộc Tát Đạt Nhĩ tiến tới, người bị giết càng lúc càng nhiều.
Chờ đến khi bọn họ giết được đến trước mặt Hứa Mạt thì chỉ còn lại ba người.
Một đội ngũ lớn, chỉ trong giây lát đã nhận tai họa ngập đầu, còn lại mỗi ba vị. Một màn này đập vào mắt, đánh vào trí não quá mãnh liệt, cũng làm đám người vừa rồi muốn động thủ phải kinh sợ.
Trong tay Hứa Mạt xuất hiện một thanh đao, là đao Tu La. Cơ thể hắn đổ về phía trước, sau đó đi xuống phía dưới, tựa như là trực tiếp ngã thẳng xuống, tốc độ cực nhanh, nhắm thẳng đến vị trí của Cổ Lôi Tát Đạt Nhĩ, thực hiện lời hứa của hắn, giết không tha.
-Keng. Cổ Lôi Tát Đạt Nhĩ đánh bay phi kiếm trước mặt, vẻ mặt hắn cực kỳ lúng túng, hắn đương nhiên biết bọn hắn chỉ còn lại có ba người, người siêu phàm của gia tộc Tát Đạt Nhĩ, vậy mà lại bị giết chết chỉ trong chớp mắt.
-Giết. Cổ Lôi Tát Đạt Nhĩ hét lớn một tiếng, trong tay xuất hiện cây giáo bá đạo, đâm lên phía trên, dao động năng lượng khủng bố từng lớp từng lớp hướng về phía trước, hóa thành cơn sóng năng lượng lớn.
-Giết!
Hứa Mạt cũng tương tự cất giọng hô lên một tiếng, hai âm thanh đồng thời oanh tạc, Hứa Mạt chém ra một đao chói mắt.
Một đao này vừa ra, không trung lập tức xuất hiện một tia sáng.
Giờ khắc này, Cổ Lôi Tát Đạt Nhĩ cảm giác thứ hắn đối mặt không phải là một thanh đao mà là một lưỡi rìu, một chiến rìu ẩn chứa sức mạnh vô song của ngàn quân.
Hai tay Hứa Mạt cầm đao, quét lên không trùng chém xuống, một đao này quả thực không phải đao pháp, mà là phương thức chiến đấu của rìu, ẩn chứa hình bóng của rìu bổ, đây là rìu pháp đầy sức mạnh, có thể chém nát hết thảy.
-Ầm…
Cây giáo đâm về phía trước, dao động năng lượng như cơn sóng thần có thể phá hủy mọi thứ, nhưng hắn lại gặp phải ‘một rìu’ đầy chết chóc này của Hứa Mạt.
Tầng tầng lớp lớp sóng năng lượng khủng bố tựa như bị cắt ra, một tiếng nổ ầm thật lớn truyền đến, một đao chém xuống.
Đám người phía dưới chỉ thấy được một chùm sáng, ánh sáng cắt đứt mọi thứ. Một tia sáng kia từ đao rơi xuống, cơ thể Cổ Lôi Tát Đạt Nhĩ lập tức bị một đao chém nát, máu tươi vẩy ra, thân thể của hắn ta trực tiếp nổ tung, vẫn là chết dưới một đao này.
Sắc mặt hai người trái phải trắng bệch, muốn rút lui, nhưng đâu còn có cơ hội, huống gì bọn họ còn đánh thức Linh.
Linh và Cổ Lạp Thú phát động công kích về phía bọn họ, đao của Hứa Mạt tùy theo mà đánh xuống, dưới sự phối hợp này, hai đao xẹt qua đã thu hoạch được hai mạng người.
Trong nháy mắt, người siêu phàm của gia tộc Tát Đạt Nhĩ ở tinh vực Áo Đức Tái bị tàn sát toàn bộ.
Giống như Hứa Mạt đã nói, nếu bọn hắn không đoạt được thì phải chết!
…
Cổ Lôi Tát Đạt Nhĩ dẫn theo người siêu phàm của gia tộc Tát Đạt Nhĩ đã dùng sinh mệnh để cảnh cáo những người khác, bọn họ hy sinh bản thân, để đám người phía dưới thấy được sức chiến đấu của Hứa Mạt, cũng hiểu rõ ranh giới cuối cùng của hắn.
Hắn không chỉ nói được mỗi miệng mà thôi, ai dám đoạt, giết.
Chỉ cần quyết định động thủ, vậy thì chỉ có một con đường chết.
Không phải Hứa Mạt chết thì chính là bọn họ chết, nếu tự nhận có thể thắng được Hứa Mạt thì có thể thử một chút, nhưng cái giá đắt của sự thất bại là tính mạng.
Lâm Giáp nhăn mày, trận chiến trước đó giữa Hứa Mạt và người siêu phàm của đế quốc Khải Lai Tư hắn không thấy rõ chút nào.
Nhưng ở trận chiến này, hắn lại quan sát vô cùng cẩn thận.
Một đao chém giết Cổ Lôi Tát Đạt Nhĩ của Hứa Mạt vô cùng đáng sợ, dường như là dùng hết sức để uy hiếp, phóng ra một đa mạnh nhất, vẻn vẹn đúng một đao đã giết chết Cổ Lôi Tát Đạt Nhĩ.
Hiệu quả của một đao này rất nhanh chóng, không người nào dám hành động thiếu suy nghĩ nữa, bao gồm cả hắn. Vừa rồi hắn không mạo hiểm là định ở dưới quan sát tình hình, mà bây giờ, hắn càng không có khả năng tấn công, người siêu phàm của nước cộng hòa Áo Bố Lai Ân cũng không dễ trêu chút nào.
…