-Hình thể sau khi thu nhỏ, nguồn động lực không hề yếu, chúng ta tiếp tục nghiên cứu phát minh trên sản phẩm này, lần này cũng không có ưu thế gì
La Tư nhìn về phía bên kia thấp giọng nói, sản phẩm không có ưu thế, bọn hắn chỉ có thể lợi dụng giá cả giữ chân trên thị trường.
Nhưng về sau Đường thị đối với bọn hắn tiến hành phương vị đả kích tinh chuẩn, khiến cho Tập Đoàn Khoa học Kỹ thuật Lam Tinh rất khó phá vây.
-Bọn hắn phát triển nhiều năm, nội tình càng sâu, chuyện này rất bình thường.
Hoắc Kỳ Ô Lạp Nặc Tư mở miệng nói.
-Ừ
La Tư gật đầu, bây giờ không phải là tại Lư Tạp Tư Tinh, bọn hắn không có ưu thế gì.
-Vậy cũng chỉ có thể tiếp tục đè thấp giá vốn.
Diệp Thanh Điệp nói:
-Mặt khác, tìm kiếm cách phát triển nghiên cứu.
La Tư khẽ gật đầu.
Ngay tại lúc này, cách đó không xa một bóng người đi tới, là một vị thanh niên ba mươi mấy tuổi, mặc quần áo rộng lớn, cũng mang theo kính râm, nhìn về phía Diệp Thanh Điệp cười nói:
-Diệp tiểu thư.
Diệp Thanh Điệp ngẩng đầu nhìn về phía người kia, là Đường Ni - người của Tập đoàn Đường Thị.
Lần trước ta nói đến điều kiện, Tập Đoàn Khoa học Kỹ thuật Lam Tinh suy tính thế nào?
Đường Ni mở miệng hỏi, lần trước song phương đàm phán, Tập đoàn Đường Thị muốn thu mua Tập Đoàn Khoa học Kỹ thuật Lam Tinh.
-Đừng có nằm mơ.
Diệp Thanh Điệp mây trôi nước chảy đáp lại nói.
-Nhập cổ phần cũng được, bất quá Đường thị phải chiếm quyền chủ đạo
Đường Ni tiếp tục nói.
Diệp Thanh Điệp đứng dậy, không để ý đến Đường Ni, mở miệng nói:
-Chúng ta đi thôi.
-Diệp tiểu thư nếu không tìm một chỗ ngồi xuống nói chuyện một chút?
Đường Ni vẫn như cũ không buông tha, mở miệng nói:
-Cùng uống hai chén, có lẽ Diệp tiểu thư sẽ thay đổi ý nghĩ.
Ngay tại lúc này, điện thoại của Diệp Thanh Điệp rung lên, nghe được nhắc nhở Diệp Thanh Điệp sửng sốt một chút, trực tiếp kết nối.
-Ngươi về rồi sao?
Diệp Thanh Điệp thấp giọng nói.
-Đúng vậy
Thanh âm của Hứa Mạt truyền đến:
-Vừa về Áo Thần Điện không lâu, ngươi bây giờ ở đâu?
-Ta đang ở đấu trường Ô Lạp Nặc Tư
Diệp Thanh Điệp nói:
-Ta trở về đợi ngươi?
-Được
Hứa Mạt gật đầu.
Người bên cạnh nghe được Diệp Thanh Điệp lời nói tựa hồ cũng hiểu ra gì đó, đều lộ ra thần sắc mừng rỡ, xem ra là Hứa Mạt trở về.
-Hứa Mạt tiên sinh?
Lúc này, một thanh âm không đúng lúc vang lên, Diệp Thanh Điệp nhíu nhíu mày, ánh mắt dưới kính râm có chút lạnh lùng quét về phía Đường Ni.
-Điệp Tỷ, ai vậy?
Hứa Mạt hỏi.
-Trở về nói cho ngươi.
Diệp Thanh Điệp nói.
-Trước đó đã nghe đến quý danh của Hứa Mạt tiên sinh mới là người đứng sau Tập Đoàn Khoa học Kỹ thuật Lam Tinh, xem ra hẳn là không sai, thiên tài Áo Thần Điện, quả thật không tệ, có cơ hội, Diệp tiểu thư có thể giới thiệu chúng ta làm quen một chút
Đường Ni vẫn như cũ cười nói.
-Ngươi không xứng.
Diệp Thanh Điệp cúp máy của Hứa Mạt sau đó lãnh đạm đáp lại một tiếng, rời khỏi khu vực này, đi nhanh như gió, áp lực trước đó phảng phất trong khoảnh khắc biến mất.
Đường Ni nhìn bóng lưng Diệp Thanh Điệp rời đi, lấy kính râm xuống, con mắt híp hiện lên một vòng cười lạnh.
Hắn không xứng?
Thiên tài Áo Thần Điện, cũng vẻn vẹn chỉ là một tên siêu phàm giả thiên tài mà thôi, bọn hắn cũng không ít người tại Áo Thần Điện tu hành qua.
Thân phận này đối với Đường thị mà nói, chẳng là cái thá gì.
...
Lúc Hứa Mạt đến chỗ của Diệp Thanh Điệp, Diệp Thanh Điệp bọn hắn đã ở chỗ này chờ đợi.
Tiểu Thất vây quanh thân thể Hứa Mạt đánh giá, sau đó đi đến chính diện nhìn Hứa Mạt nói:
-Mạt Ca, làm sao càng ngày càng có khí chất?
-Gìa?
Hứa Mạt theo thói quen giơ lên bàn tay liền muốn đánh, bất quá bị Tiểu Thất tránh đi.
-Thành thật mà nói, thực sự có khí chất hơn.
Diệp Thanh Điệp ánh mắt sáng ngời, ba năm không có nhìn thấy Hứa Mạt, trên người hắn nhiều hơn mấy phần thành thục khí chất, càng có nam nhân mị lực.
Hứa Mạt đồng dạng đánh giá Diệp Thanh Điệp, nhất tịch màu đen áo dài đem dáng người làm nổi bật lên đến, cũng mang theo vài phần nữ vương phạm, gợi cảm mà không phải khí tràng, để cho người ta không dám tới gần.
Đi theo Hứa Mạt nhiều năm như vậy, Diệp Thanh Điệp tại Lam Tinh Tập Đoàn vẫn luôn là người quản lý, trước kia phần lớn là học tập, nhưng đến bây giờ đã một mình đảm đương một phía, cùng La Tư phối hợp quản lý toàn bộ, trên người cũng tự nhiên vì vậy mà sinh ra khí chất của người thượng vị.
-Điệp Tỷ cũng vậy, càng ngày càng đẹp.
Hứa Mạt trong lòng có chút ngứa ngáy.
-Hai người đang thay nhau tâng bốc đối phương sao?
Tiểu Thất ở một bên nói.
-Muốn nghe báo cáo công việc không?
Diệp Thanh Điệp đối Hứa Mạt nói.
-Không vội.
Hứa Mạt lắc đầu.
-Ta còn có chút việc, đi trước.
Lúc này, Tiểu Thất rất thức thời nhường lại không gian cho bọn họ trò chuyện, Ảnh, Hán Tư cùng Nặc Lâm cũng đều biết Hứa Mạt cùng Diệp Thanh Điệp quan hệ không đơn giản, tự nhiên cũng đều thức thời đi.
-Tiểu tử này.
Diệp Thanh Điệp trừng mắt liếc Tiểu Thất rời đi, đã bao nhiêu lâu, sớm không phải thiếu niên, vẫn còn thích chơi bời.
-Rất hiểu chuyện.
Hứa Mạt khen một tiếng.
Diệp Thanh Điệp nhìn hắn:
- ...
Nhìn thấy ánh mắt Hứa Mạt nhìn về phía cô mang theo vài phần nóng rực, Diệp Thanh Điệp cười tủm tỉm nói:
-Làm sao?
-Không phải muốn báo cáo công việc sao, đến trong phòng báo cáo.
Hứa Mạt đi lên trước, trực tiếp một tay đem Diệp Thanh Điệp chặn ngang ôm lấy, hướng phía bên trong đi đến.
Hơn ba năm.
Làm việc xong, Diệp Thanh Điệp thân thể đã xụi lơ trên giường, yếu đuối không xương quấn quanh lấy Hứa Mạt.
-Mấy năm này thế nào?
Diệp Thanh Điệp hỏi.
-Vẫn tốt, tại Sân Thí Luyện Đế Quốc thu hoạch rất lớn, vượt qua mong muốn, tiếp theo, ta định dùng thời gian mấy năm nếm thử trùng kích cảnh giới Thiên Hành Giả.
Hứa Mạt mở miệng nói.
-Ừm
Diệp Thanh Điệp đáp một tiếng.