La Tư tiếp lời:
-Chúng ta đã đem thành quả nghiên cứu khoa học tiến hành giao lưu với hành tinh Bái Luân bên kia, chắc Hứa Mạt tiên sinh ngài cũng đã biết. Hạm đội của hành tinh Bái Luân đã đang trên đường đến đây, tiếp nhận một vài mục tiêu quan trọng của tập đoàn. Một là tiếp tục mở rộng thị trường, chiếm lĩnh thêm nhiều thị trường từ các tinh cầu. Hai là tăng cường nghiên cứu khoa học kỹ thuật nguồn lực, chuẩn bị cho việc sáng lập ra một quân đoàn cơ giới không người lái cỡ lớn trong vòng mười năm tới, dùng để hộ tống các hạm đội vận chuyển, đợi đến khi có độ lớn nhất định, chúng ta lại quay trở về hành tinh Khắc Lạc Y.
-Quân đoàn cơ giới không người lái?
Hứa Mạt hỏi lại.
-Đúng vậy.
La Tư gật đầu:
-Lúc chúng ta đi tới hành tinh A Pháp Nhĩ học tập, thấy được khoa học kỹ thuật trí tuệ nhân tạo vô cùng tân tiến, thậm chí, ở thời đại chiến tranh, quân đoàn cơ giới không người lái đã là lực lượng tác chiến chủ yếu. Như thế có lợi ích là có thể giảm bớt nguồn lực nhân viên, tất nhiên cũng sẽ giảm bớt lượng nhân viên phải hy sinh. Lúc ở hành tinh Lư Tạp Tư, chiến đấu ở vùng tinh vực kia vẫn sẽ khai thác trận chiến của quân đội cơ giới, nhưng ở nơi này, chiến cơ đã dần bị cơ giới không người lái thay thế. Hiện tại, sự phát triển của kỹ thuật cơ giới không người lái mới nhất đang trên đà cường thịnh.
-Ừ.
Hứa Mạt gật đầu. Tu luyện nhiều năm như vậy, đối với một vài thứ phát triển ở bên ngoài, hắn không biết bằng La Tư.
-La Tư tiên sinh, ngài chính là hy vọng của tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh chúng ta.
Hứa Mạt khen ngợi.
-Hứa Mạt tiên sinh, tôi vĩnh viễn là người đầy tớ trung thành nhất của ngài.
La Tư cực kỳ hiểu chuyện mà đáp lại.
Sau khi trao đổi qua lại, hai người liền tắt máy.
Tiếp đó, Hứa Mạt lại đi liên lạc với hai vị đội trưởng Diệp Hoàn và Giang Lan, đi ra khỏi phòng.
Mấy năm nay vẫn luôn bận rộn tu luyện, cũng không hỏi thăm thử xem hai vị đội trưởng Diệp Hoàn và Giang Lan tu luyện thế nào rồi.
Lúc vừa mới bắt đầu tới, hắn hy vọng đội trưởng Diệp Hoàn đột phá cảnh giới Thiên Hành Giả, không nghĩ tới chính mình lại đi trước một bước, người siêu phàm tu luyện, thứ tự trước sau không có quan hệ gì.
Ba người gặp nhau trong Áo Thần Điện.
Diệp Hoàn và Giang Lan nhìn thấy Hứa Mạt, trong lòng liền bùi ngùi không thôi.
-Đội trưởng Diệp, đội trưởng Giang.
Hứa Mạt chào hỏi.
Trên người Diệp Hoàn và Giang Lan đều có một hơi thở rất đặc thù, tương đối sắc bén. Ở Áo Thần Điện tu luyện vài năm, thực lực của hai người đã tiến bộ rất lớn, khí chất cũng ngày càng sắc bén, giống như hai thanh kiếm sắc vừa rời khỏi vỏ vậy.
Cảm nhận được hơi thở trên người hai người, Hứa Mạt liền biết rõ bọn họ hẳn là đã đạt tới đỉnh của Tuyệt cảnh, không biết khi nào mới có cơ hội đột phá được cấp độ này.
-Hứa Mạt, hiện tại tin tức liên quan đến cậu ở trong Áo Thần Điện thế mà lại rất nhiều nha.
Diệp Hoàn lên tiếng trêu ghẹo.
Hứa Mạt không thèm để ý nhún vai, hắn ngược lại không quan tâm lắm.
-Đột phá tới cảnh giới Thiên Hành Giả, có kinh nghiệm gì không, dạy lại cho chúng tôi thử.
Giang Lan cũng nói, không có quá để ý đến mặt mũi, trước kia Giang Lan là lão đội trưởng của cục Thần Kiếm, Diệp Hoàn là đội trưởng của Hứa Mạt, đều được xem như là tiền bối của hắn ta.
Bây giờ, lại đi thỉnh giáo Hứa Mạt, nhờ Hứa Mạt dạy bọn họ, có vài người sẽ cảm thấy chuyện này rất mất mặt, nhưng Giang Lan thì chẳng bận tâm lắm.
Cái vật kiểu như thiên phú có chính là có, không có chính là không có, không có gì đáng để ghen tỵ. Hứa Mạt đi trước một bước so với bọn hắn thì bọn hắn đi thỉnh giáo Hứa Mạt thôi.
Hắn muốn đột phá cảnh giới Thiên Hành Giả, đã bỏ ra rất nhiều, cũng đánh sâu khá nhiều năm, đến bây giờ vẫn còn kém một bước nữa.
-Đội trưởng Giang nói quá lời rồi, chúng ta đi vừa ăn vừa nói chuyện, thuận tiện tôi cũng chia sẻ bí quyết đột phá của mình.
Hứa Mạt mở miệng nói. Áo Thần Điện có sách chỉ dẫn vượt qua Thiên Hành Giả, kết hợp với quá trình hắn đột phá, lại thêm cả việc có thể cùng Giang Lan và Diệp Hoàn tâm sự, nếu như bọn họ cần vật gen tiến hóa, Hứa Mạt giúp bọn họ làm cũng không tính là phạm điều lệ nhỉ?
-Được.
Giang Lan gật đầu, ba người cùng nhau cất bước đi cùng nhau.
Bên trong Áo Thần Điện bây giờ Hứa Mạt đã là nhân vật nổi tiếng, trên đường đi không ít người đều biết hắn. Lúc nhìn thấy Hứa Mạt có người sẽ đánh tiếng chào hỏi, cũng có người sẽ lộ ra biểu tình cười như không cười.
Tên khốn Hứa Mạt này quả thật có hơi lừa đảo.
Thiên phú thì không thể nghi ngờ rồi, được vinh dự trở thành thiên tài đứng đầu Áo Thần Điện hành tinh Khắc Lạc Y, nhưng tùy hứng vẫn cứ là tùy hứng.
Tóm lại, bọn hắn không nhìn rõ được Hứa Mạt, hành vi của hắn thường xuyên khác biệt với người thường.
Đi trên đường, đối diện với một đoàn người đi sang phía bên này, những người kia nhìn thấy Hứa Mạt liền dừng bước chân lại, người dẫn đầu lộ ra vẻ mặt kỳ quái.
Hứa Mạt cũng quét sang phía đối diện một chút, không ngờ lại gặp nhau.
A Lôi Tư Tháp, người đã từng là người đứng đầu Tuyệt cảnh của Áo Thần Điện hành tinh Khắc Lạc Y.
Cơ mà Hứa Mạt chỉ nhìn lướt qua chứ không nhìn thẳng sang đó, hắn tiếp tục đi lên phía trước. Hắn cũng chẳng có hứng thú gì với A Lôi Tư Tháp, cũng chẳng thèm để hắn ta vào mắt, lòng dạ của tên này có hơi hẹp hòi.
-Hứa Mạt.
Ngay lúc Hứa Mạt đi ngang qua bên cạnh, A Lôi Tư Tháp liền lên tiếng chào hỏi. Bước chân Hứa Mạt dừng lại, quay đầu lại hỏi:
-A Lôi Tư Tháp sư huynh có chuyện gì sao?
-Khoảng thời gian trước, Áo Thần Điện tinh cầu Thủ Đô bên kia có hai vị Thiên Hành Giả liên tiếp hạ chiến thư với ngươi.