-Hình như không được hay cho lắm.
Giang Lan hỏi:
-Áo Thần Điện có quy định gì về mặt này không?
-Đội trưởng Giang à, với quyền hạn của bản thân mình, thì địa vị của tôi ở Áo Thần Điện hành tinh Khắc Lạc Y chắc là cũng được đó.
Hứa Mạt lặng lẽ nói ra, dùng chút ít dịch gen tiến hóa Tuyệt cảnh, Áo Thần Điện chắc là sẽ nhắm một mắt mở một mắt cho qua thôi.
Hứa Mạt không phải là kẻ ngu. Với quyền hạn của hắn thì có thể nhìn ra được điện chủ đã bật đèn xanh cho hắn, mở khóa không ít quyền hạn.
-...
Giang Lan nhìn Hứa Mạt một chút, lập tức không nói nữa. Chính bọn hắn cũng đang thiếu quyền hạn để sử dụng vật liệu tu luyện cần thiết, Hứa Mạt thì lại giúp bọn hắn mà dễ như không, thật là chênh lệch.
-Hứa Mạt sư huynh, ngươi có quyền hạn gì rồi sao?
Mắt La Uy Nhĩ sáng rực lên vài phần hỏi Hứa Mạt.
-Ăn cơm đi.
Hứa Mạt nhìn hắn cười một cái, cái thằng nhóc này tò mò ghê cơ, chuyện này có thể tùy tiện nói ra ngoài được sao?
Có chỗ tốt thì tự mình hưởng thụ là được rồi, trước mắt đến xem, thì mấy loại thuốc gen bổ sung cần thiết để Thiên Hành Giả dùng, hình như đối với hắn không hề có hạn chế gì, với quyền hạn cỡ đó, Hứa Mạt cảm thấy ở Áo Thần Điện e là không có mấy người nhận được đãi ngộ như thế này.
Dù sao, đó cũng là tài nguyên khan hiếm có tiền cũng chưa chắc gì mua được.
Chỉ là Hứa Mạt cũng sẽ không quá phận. Mấy loại trân quý kiểu kia tạm thời chưa dám dùng đến hay là tặng cho người khác tu luyện, cái này có hơi lố, dù sao hắn còn chưa cống hiến gì cho Áo Thần Điện, nhưng vật gen tiến hóa Tuyệt cảnh thì có thể lấy một ít.
Sau khi một đoàn người trò chuyện xong, Hứa Mạt cùng Diệp Hoàn và Giang Lan chuẩn bị dùng vật gen tiến hóa tu luyện. Việc này hẳn là sẽ không gạt được Áo Thần Điện, Hứa Mạt cũng chẳng muốn giấu diếm gì, xài thì cứ xài thôi, có gì thì ghi số đi.
Sau khi chuẩn bị xong, Hứa Mạt gửi tin nhắn cho Linh, không có tin trả lời, Linh vẫn đang bế quan, thời gian tu luyện so với hắn còn dài hơn. Nói cho cùng Khải Thế Thư thần bí khó lường, có uy lực cực kỳ lớn, Linh tu luyện lâu thế cũng là rất bình thường.
Cơ mà để cảm ngộ được Khải Thế Thư e là cần cả một quá trình.
Làm xong mọi thứ, Hứa Mạt liền rời Áo Thần Điện.
Bây giờ, hắn đã hoàn thành mục tiêu của chính bản thân mình, bước vào cấp độ Thiên Hành Giả, sau khi tập luyện chiến kỹ, cảnh giới cũng vững chắc.
Sau đó, cần phải làm chút chuyện cho tập đoàn, chuẩn bị sẵn sàng phòng ngừa tương lai xảy ra chuyện.
Chiến tranh vũ trụ giữa các hành tinh có thể bùng nổ bất cứ lúc nào. Linh có thể có thân thế phi phàm, những thứ này cần phải được phòng ngừa chu đáo, nếu không về sau chỉ dựa vào sức mạnh cá nhân, sợ là sẽ không xuể nổi.
...
Diệp Thanh Điệp hôm nay ăn mặc rất tỉ mỉ, gương mặt trang điểm thanh nhã nhìn vẫn đẹp đẽ như cũ. Vì cô vẫn luôn dùng dịch tiến hóa gen nên bảo dưỡng cực kỳ tốt, nhìn chỉ mới chừng ba mươi tuổi như trước, trên người tỏa ra sự quyến rũ thành thục, mị lực này so với lúc còn là thiếu nữ càng có sức hấp dẫn hơn.
Lam Thanh mặc một bộ chiến giáp màu lam đứng ở bên cạnh Diệp Thanh Điệp, cô cũng gia nhập vào tập đoàn khoa học kỹ thuật Lam Tinh. Sau khi đến hành tinh Khắc Lạc Y, Lam Thanh cũng có một khoảng thời gian mê mang bất định, sau khi tập đoàn khoa học kỹ thuật Lam Tinh được thành lập, cô cũng dứt khoát gia nhập luôn, đảm nhiệm vị trí trợ lý cho Diệp Thanh Điệp, bình thường sẽ cùng với Nặc Lâm giúp Diệp Thanh Điệp xử lý một vài công việc.
Trên cao, một chiếc phi thuyền đáp xuống, Hứa Mạt đi ra từ đó, đi tới chỗ Diệp Thanh Điệp đang đứng bên này.
Diệp Thanh Điệp mỉm cười tiến lên, ánh mắt đánh giá Hứa Mạt, cười nói:
-Quả nhiên khí chất lại thay đổi rồi.
Đã quen biết từ khi còn là thiếu niên, bây giờ đã là người tu hành cấp bậc Thiên Hành Giả.
Chỉ là, từ rất nhiều năm trước cô vẫn luôn vững tin rằng, Hứa Mạt sẽ trở thành người làm chuyện lớn.
-Chị Điệp, gầy đi sao?
Hứa Mạt đi lên trước, vươn tay vén mái trên trán của Diệp Thanh Điệp, ngắm kỹ khuôn mặt xinh đẹp kia.
-Vậy mà cũng nhìn ra được à?
Diệp Thanh Điệp nói.
-Vất vả rồi.
Hứa Mạt ôm lấy Diệp Thanh Điệp nhỏ giọng dịu dàng. Hắn bận rộn tu luyện, công ty cơ bản đều là La Tư và Diệp Thanh Điệp xử lý. Tư Tháp Khắc tiên sinh thì phụ trách làm việc xây dựng hậu cần căn cứ ở hành tinh Khô Lâu.
-Vẫn ổn.
Diệp Thanh Điệp đáp khẽ, trong lòng như chảy qua một dòng nước ấm.
-Đúng thật là vẫn ổn, chỗ không nên gầy vẫn không gầy.
Hứa Mạt thấp giọng trêu ghẹo bên tai Diệp Thanh Điệp.
Diệp Thanh Điệp vừa mới cảm động trong nháy mắt liền biến mất, đầu gối hướng thẳng về phía trước đá tới, Hứa Mạt liên tục lùi lại, Diệp Thanh Điệp trừng mắt liếc hắn một cái, tên nhóc này, nhiều năm như vậy vẫn luôn giữ cái thói quen này.
-Cậu trở thành Thiên Hành Giả, có phải sẽ có được mấy trăm năm tuổi thọ không?
Diệp Thanh Điệp mở miệng hỏi.
-Hình như là vậy.
Hứa Mạt gật đầu. Người tu hành Thiên Hành Giả, tuổi thọ có thể lên đến hơn 500 năm, thậm chí còn thể sống đến nghìn năm.
Bởi vậy, Hứa Mạt nghĩ rằng, trong vũ trụ hẳn là có một vài lão quái vật.
Dù sao tuổi thọ của Thiên Hành Giả bày ra đó.
Mà càng mạnh thì tuổi thọ sẽ càng cao.
-Mấy trăm năm sao?
Diệp Thanh Điệp thì thào lẩm nhẩm, sau đó cười nói:
-Tốt thật.
Cơ mà nụ cười của cô lại có hơi đắng chát. Mặc dù cô vui cho Hứa Mạt, nhưng nghĩ tới bản thân mình lại không có khả năng sống lâu như vậy, thêm nữa so với Hứa Mạt lại còn già yếu hơn, tâm trạng không thể không trầm xuống.
-Khoa học kỹ thuật đang không ngừng đột phá, tương lai, sẽ có vật gen tiến hóa tốt hơn xuất hiện thôi.