Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1606 - Chương 1606. Bị Tập Kích

Chương 1606. Bị tập kích
Chương 1606. Bị tập kích

Phòng điều khiển tinh hạm, có tiếng cảnh báo truyền tới.

-Bị tập kích rồi.

Người điều khiển tinh hạm là Tiểu Thất và Ảnh. Hai người quay đầu lại nhìn thoáng qua người được vũ trang đầy đủ ở đằng sau. Giờ phút này mũ giáp của hắn đã được lấy xuống lộ ra khuôn mặt vốn dĩ, không phải là La Tư mà là Hứa Mạt.

-Như vậy mà đến, xem ra là tính thanh toán một lần cho xong người của tập đoàn khoa học kỹ thuật Lam Tinh này.

Hứa Mạt mở miệng nói.

-Tra cái này Hứa Mạt anh lành nghề ghê.

Tiểu Thất cảm thán. Hứa Mạt có thể nhìn trộm ký ức, muốn bắt được nội gián không hề khó.

-Ừ.

Hứa Mạt gật đầu:

-Nội gián hẳn là đang ở ngay trên tinh hạm kia.

Hành động lần này, chỉ có mấy người trong nòng cốt mới biết, không có ai biết hắn là Hứa Mạt.

-Tới nào.

Tiểu Thất có vẻ hơi khẩn trương. Chỉ thấy trong vũ trụ, từng chùm ánh sáng xuất hiện, giống như là có cái gì nhảy vọt tới vậy. Tinh hạm bỗng xuất hiện ở khu vực lân cận, có khá nhiều chiếc, đang âm thầm bao vây lấy bọn hắn.

-Cẩn thận một chút.

Hứa Mạt nhắc nhở.

-Bọn hắn đang phỏng tỏa tín hiệu.

Tiểu Thất mở miệng thông báo, tinh hạm vang lên tín hiệu báo truyền tin bị chặn lại.

Sau đó, chỉ thấy những thứ kia vây quanh lại rồi cửa máy tinh hạm mở ra, lập tức lít nha lít nhít máy bay không người lái được thả ra. Những chiếc máy bay không người lái kia dẹp ngang mà sắc bén, tựa như từng chuôi lưỡi dao vậy, tràn đầy cảm giác khoa học kỹ thuật.

Đám máy bay không người lái này bao vây cả một khoảng không, rồi phát ra sóng âm chói tai, xâm lấn vào tinh hạm.

-Bọn hắn đang xâm lấn tín hiệu.

Tiểu Thất thông báo.

Hứa Mạt đội mũ bảo hộ lên. Một lát sau, tín hiệu đã xâm lấn xong, trên màn hình xuất hiện một khuôn mặt.

-La Tư tiên sinh.

Người này là một người đàn ông đứng tuổi, nhìn khoảng tầm bốn mươi tuổi, ánh mắt thâm sâu, là dòng dõi chính của Đường gia Đường Viễn.

-Ta là Đường Viễn của Đường gia, muốn cùng ngươi làm một vụ giao dịch, có muốn hay không?

Giọng nói Đường Viễn truyền đến.

-Giao dịch gì?

Hứa Mạt phát ra âm thanh đã trải qua xử lý của máy biến giọng. Đối phương cũng không quá quen thuộc La Tư, nên cũng nghe không rõ.

-Gia nhập Đường gia của chúng ta, với tài năng của La Tư tiên sinh, tất nhiên sẽ có chỗ tốt hơn để dụng võ, sao thấy thế nào?

Đường Viễn mở miệng hỏi.

-Có điều kiện gì?

Hứa Mạt hỏi lại.

-La Tư tiên sinh quả là người thông minh.

Đường Viễn cười trả lời:

-Ta cần tất cả tư liệu của tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh. La Tư tiên sinh phải lấy được thị trường và căn cứ của tập đoàn khoa học kỹ thuật Lam Tinh bọn hắn cống hiến cho Đường gia, ta muốn phần đại lễ này đầy đủ để Đường gia bọn ta có thể coi trọng La Tư tiên sinh.

Đường gia muốn La Tư còn sống chứ không muốn biến hắn thành một cái xác chết.

La Tư còn sống có giá trị hơn nhiều.

Theo như bọn hắn nghĩ, La Tư và Diệp Thanh Điệp chắc hẳn hiểu rõ nhất tình huống của tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh. Diệp Thanh Điệp thì vô cùng cẩn trọng, không rời khỏi hành tinh Khắc Lạc Y. Ngược lại La Tư lại thường xuyên đi ra ngoài. Bắt La Tư dĩ nhiên dễ hơn nhiều.

-Các ngươi làm sao mà truy lùng tung tích của ta?

Hứa Mạt mở miệng hỏi.

-Trên đời này không phải vẫn luôn không thiếu người thông minh hay sao?

Đường Viễn trả lời:

-Ta tin rằng La Tư tiên sinh sẽ đưa ra được lựa chọn chính xác.

-La Tư tiên sinh, nơi này là vũ trụ, không phải hành tinh Khắc Lạc Y, không nhận sự quản lý của pháp luật hành tinh Khắc Lạc Y. Ngài phải suy nghĩ cho kỹ càng hậu quả. Dù sao một khi bắn ra rồi thì không thể nào khống chế được cục diện đâu.

Trong giọng nói của Đường Viễn mang theo ý uy hiếp.

Chính bởi vì nơi này là vũ trụ, Đường Viễn mới dám không kiêng nể gì như vậy.

Cho dù có bị người khác biết thì bọn hắn cũng chẳng quan tâm, nơi này không thuộc phạm vi cai quản của pháp luật hành tinh Khắc Lạc Y.

Hứa Mạt trầm ngâm một lát, ra vẻ như đang cân nhắc.

-La Tư tiên sinh, thời gian có hạn.

Đường Viễn tiếp lời hối thúc.

-Ta làm sao chắc được rằng lời ngươi nói là thành ý?

Hứa Mạt chất vấn:

-Nếu như các ngươi trực tiếp đọc được ký ức của ta, muốn tính mạng của ta, vậy ta phải sao chứ?

-La Tư tiên sinh, xin ngươi hãy tin tưởng niềm mong mỏi có người mới của Đường gia. Chỉ cần ngươi cam tâm tình nguyện đầu hàng, chúng ta dĩ nhiên sẽ không xuống tay với ngươi, không phải sao?

Đường Viễn cười đáp.

La Tư tiếp tục trầm mặc, sau đó lên tiếng:

-Đầu hàng đi.

-Không được, La Tư tiên sinh, ngươi quên thân phận của mình rồi sao?

Ngay lúc đó Tiểu Thất la lớn, nhưng trong lòng lại đang mừng thầm, đây là muốn đi diễn kịch à?

-Không đầu hàng thì tất cả mọi người đều phải chết, chúng ta không còn lựa chọn nào khác.

Hứa Mạt tiếp tục nói.

Vẻ mặt Tiểu Thất giãy dụa, sau đó rốt cuộc cũng hạ quyết tâm, đóng hệ thống phòng ngự của tinh hạm lại, lập tức tinh hạm chuyển qua trạng thái phòng ngự không sao.

-La Tư tiên sinh chờ một lát, ta phái người này đến tiếp nhận tinh hạm, sẵn mời La Tư tiên sinh sang đây nói chuyện luôn.

Đường Viễn cười xán lạn, không hề nghi ngờ. Trong tình cảnh thế này, La Tư đã ở vào thế chắc chắn phải chết, giãy dụa không nổi.

Chỉ là, vì lý do an toàn, vẫn phải khống chế chiến hạm và La Tư trước đã.

-Được.

Hứa Mạt gật đầu, chỉ thấy phía đối diện một người siêu phàm vũ trang đầy đủ đi ra, hướng về phía bên này.

Lúc bọn hắn đi tới đây, Tiểu Thất mở cửa khoang ra, mặc cho đối phương tiến vào, Hứa Mạt quay người đi ra ngoài. Khi đối mặt với nhóm người vũ trang kia, lực tinh thần kinh khủng trong nháy mắt liền xâm lấn.

-Ầm...

Đầu của tất cả người siêu phàm thuộc đội ngũ kia đột nhiên nổ tung, lực tinh thần kinh khủng đang điều khiển suy nghĩ của bọn hắn.

Hết chương 1606.
Bình Luận (0)
Comment