Càng ngày càng nhiều chiến hạm lao vào không gian, rầm rập, kết hợp thành một hạm đội lớn.
Toàn bộ hạm đội này tiến vào không gian, đuổi theo hạm đội nhỏ ở phía trước, giống như là mèo vờn chuột vậy, đuổi theo con mồi của mình.
-Thật tàn nhẫn, thật sự điều động một hạm đội cỡ lớn sao, có bao nhiêu chiến hạm vậy?
Ngải Luân trong chiến hạm chửi mát.
Chỉ đuổi theo bọn họ thôi có cần khoa trương vậy không?
Nhưng sức mạnh của những tinh cầu này trong không gian thật sự là đáng sợ, bất kì một tinh cầu nào, không cần phải là tinh cầu lớn cũng có thể đưa ra gần 100 chiến hạm.
Hơn nữa, đây có lẽ vẫn chưa phải là toàn bộ lực lượng của đối phương, hẳn là vẫn còn hạm đội ở nơi đóng quân.
-Các anh em, nếu lần này có thể ăn được thì bội thu rồi.
Giọng nói của Ngải Luân tràn đầy hưng phấn, nói:
-Chạy hết tốc lực về phía trước.
Những chiến hạm tăng tốc chạy trốn, lúc này, phía sau có rất nhiều chùm tia laze ở cách đó cực xa bắn tới.
-Phân tán tự do né tránh, cách xa hành tinh Khắc Mộ Lâm thêm chút nữa, nhiệm vụ lần này có thể xem như là thành công viên mãn, làm sao để sống sót thì phải dựa vào bản thân các người rồi.
Ngải Luân thét lên.
-Mẹ kiếp!
Có người chửi rủa.
-Nếu như chết trong nhiệm vụ đầu tiên này thì phải tính sao?
Có người lớn tiếng nói.
Ánh mắt Ngải Luân đột nhiên trở nên nghiêm túc, nói:
-Còn nhớ lời thề lúc chúng ta gia nhập hạm đội Lam Tinh không.
Mọi người bỗng trầm mặc, hành tinh Bái Luân tập hợp sức mạnh của đồng minh Lam Tinh và thành lập nên hạm đội Lam Tinh, yêu cầu đối với thành viên hạm đội vô cùng nghiêm ngặt, trải qua từng vòng sàng lọc, mỗi người gia nhập vào hạm đội Lam Tinh đều là tinh anh của tinh anh.
-Nếu phải vùi mình trong không gian thì quê hương sẽ vì chúng ta mà khắc bia tưởng niệm.
Ngải Luân nói, trước khi xuất phát, hành tinh Bái Luân đã thống kê chi tiết tư liệu của tất cả thành viên.
Trước khi xuất phát bọn họ đã biết rằng rất nhiều người có khả năng không thể quay về nữa, nhưng dù vậy bọn họ vẫn thẳng tiến không lùi, tiến vào cùng không gian này.
-Mẹ kiếp, tôi còn chưa nhìn thấy Hứa Mạt, có thể đừng xui xẻo như vậy được không.
Có người chửi rủa, lập tức nhiều người bật cười thành tiếng.
Trong tiếng cười đùa, hạm đội quét thành những hình vòng cung và tiến về phía trước, dưới sự tấn công kịch liệt, một chiếc chiến hạm bị bắn trúng, trong không trung biến thành pháo hoa rực rỡ.
Ngải Luân liếc nhìn ánh lửa rực rỡ, nụ cười trên khuôn mặt dần đông cứng lại, trang nghiêm nói:
-Hạm đội Lam Tinh vẫn chưa đến lúc để có thể tiết lộ, vất vả cho mọi người rồi.
-Đã rõ.
-Rõ….
Những giọng nói trang nghiêm phát ra, hạm đội tiếp tục lao vào sâu trong không gian.
Truy đuổi suốt dọc đường, lại có hai chiến hạm nữa bị phá hủy, trong thuyền chính phe quân đội, Khải Tư cau mày nói:
-Vẫn chưa phát hiện những chiến hạm khác sao?
-Chưa.
Khải Tư lộ ra vẻ kỳ quái, chẳng lẽ lại đoán sai sao?
Thật sự chỉ có một hạm đội nhỏ mà lại tới đột kích sao?
Tự chui đầu vào rọ như vậy à.
-Chi….
Âm thanh chói tai vang lên, sắc mặt Khải Tư dần thay đổi,
-Tín hiệu đang bị tấn công.
Người điều khiến chiến hạm nói.
-Không phải các ngươi nói không có phát hiện gì sao?
Ánh mắt Khải Tư lãnh đạm, rõ ràng là ông ta ý thức được là đối phương đã xuất hiện rồi.
-Nhìn thấy rồi, là một chiến hạm cỡ lớn, đang xâm nhập tín hiệu của chúng ra.
Người điều khiển nói, trên màn hình xuất hiện một chiến hạm khổng lồ, chính là chiến hạm số hiệu Trì Vưu.
-Tới đúng lúc lắm.
Giọng Khải Tư lạnh nhạt, trong con ngươi màu đen mang theo sát khí, nói:
-Toàn thể hạm đội chú ý, chiếm hạm chính của đối phương xuất hiện, đây là một chiến hạm cao cấp, lập tức kích hoạt toàn bộ hệ thống phòng ngự, chuẩn bị cắn chết đối phương.
Ông ta vừa nói dứt lời thì màn hình nhấp nháy, một khuôn mặt đeo mặt nạ xuất hiện trước tầm nhìn của Khải Tư.
Khải Tư nhìn chằm chằm đối phương, không ngờ từ trên người đối phương lại cảm nhận được một cảm giác áp bức.
Đây là sĩ quan chỉ huy chiến hạm của đối phương sao?
-Ta là thượng tá Khải Tư, cuộc tấn công khủng bố hành tinh Khắc Mỗ Lâm là do ngươi phát động và chỉ huy đúng không?
Khải Tư nhìn chằm chằm tái thể và nói.
-Khải Tư.
Tái thể gọi:
-Có đầu hàng không?
-Đầu hàng?
Khải Tư lộ ra vẻ mặt kỳ quái, lạnh lùng nói:
-Ngươi đã bị chiến hạm của chúng ra bao vây rồi.
-Ngươi chắc chứ?
Tái thể nói, càng lúc càng nhiều tín hiệp quấy nhiễu, lập tức chiến hạm của Khải Tư hoàn toàn mất kết nối, mất liên lạc với hạm đội, đồng thời, trên màn hình xuất hiện rất nhiều điểm sáng màu đỏ.
Cùng lúc đó, trên màn hình, ở những vị trí khác nhau trong không gian, từng chiếc chiến hạm xuất hiện hình thành nên một vòng vây khổng lồ, bao vây lấy bọn họ ở trong vùng tinh không này.
-Sao có thể chứ.
Nội tâm Khải Tư xuất hiện một tiếng nói, đây là một hạm đội cỡ lớn, ít nhất là có hơn 100 chiến hạm, sao Hứa Mạt có thể nắm giữ một hạm đội cỡ lớn tới cấp độ này được?
-Ngươi là ai?
Khải Tư hỏi.
Phía sau Hứa Mạt vẫn còn có người trợ giúp sao?
-Thượng tá Khải Tư, các người quá tự tin rồi.
Trong giọng nói của tái thể mang theo sự lạnh lùng, sau đó ra lệnh:
-Chiến hạm đầu hàng sẽ không giết, toàn thể khai hỏa.
Trong thuyền chính của hạm đội Lam Tinh, Bổn Trạch Danh đang quan sát hạm đội trong không gian, nói:
-Bắn.
Trong không gian xuất hiện tia sáng vô cùng chói mặt, sóng năng lượng đáng sợ mang theo sự hủy diệt bao trùm lên khu vực này.
Đường Mặc trong chiến hạm của chính mình nhìn thấy toàn bộ cảnh tượng trong không gian, sắc mặt tái nhợt.
Đúng như những gì đối phương nói, bọn họ quá tự tin rồi.
Hắn đã nhắc nhở Khải Tư nhưng đối phương cho rằng hạm đội của bọn họ đủ để cắn chết đối phương, nhưng điều bọn họ không đoán trước được là đối phương không phải là một chiến hạm, mà cũng giống như bọn họ, là một hạm đội cỡ lớn hoàn chỉnh.