Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1642 - Chương 1642. Cuộc Phản Kích

Chương 1642. Cuộc phản kích
Chương 1642. Cuộc phản kích

Chỉ là hạm đội còn sống hay đã chết?

Đối phương làm thế nào mà có thể quét dọn sạch sẽ một hạm đội liên hợp cỡ lớn trong thời gian ngắn như vậy chứ?

Theo những gì hắn suy đoán, nếu đối phương là người của Hứa Mạt, cho dù có chiến hạm cao cấp kia cũng không thể xử lý sạch sẽ trong một khoảng thời gian ngắn như vậy được.

Chẳng lẽ không phải là tập đoàn khoa học công nghệ Lam Tinh? Mà là thế lực của đế quốc sao?

-Không đúng…

Nếu là đế quốc Khải Lai Tư thì khả năng cao là sẽ trực tiếp tiến công hành tinh Khắc Mỗ Lâm.

Là một thế lực nào khác trong không gian ư?

Kẻ nào dám làm như vậy.

Khi thống đốc hành tinh Khắc Mỗ Lâm, người đứng đầu gia tộc Bá Ân, người của nhà họ Đường nhận được thông tin hạm đội mất tích đều kinh hãi.

Một hạm đội liên hợp lại có thể mất tích trong không gian.

Thế lực của đối phương rốt cuộc mạnh đến đâu? Đây dường như trở thành một điều bí ẩn.

Thậm chí bọn họ còn không biết rõ được kẻ thù là ai, tập đoàn khoa học công nghệ Lam Tinh cũng chỉ là suy đoán, chỉ có thể nói là có khả năng lớn nhất.

Trong không gian, một hạm đội hùng hậu đang tiến về phía trước, hạm đội Lam Tinh đã hoàn thành thay thế toàn bộ hạm đội, khống chế tất cả chiến hạm.

Người nhà họ Đường đều bị đưa lên chiến hạm hiệu Trì Vưu, bằng sức mạnh tinh thần của tái thể rất dễ dàng tiến hành không chế toàn bộ những người này.

Cuộc đại chiến không gian lần này, hạm đội Lam Tinh tổn thất mất một chiến hạm, mười mấy chiến hạm bị hư hỏng có các mức độ khác nhau.

Ngoài ra, lần tác chiến này, bắt được 14 chiến hạm, còn lại đều bị tiêu diệt, không có chiến hạm nào thoát được, tất cả các chiến hạm muốn đột phá vòng vây chạy trốn đều lập tức bị chiến hạm hiệu Trì Vưu và hạm đội Lam Tinh tập trung tiêu diệt.

...

Cuộc phản kích của khoa học công nghệ Lam Tinh mới chỉ là bắt đầu, từ trước tới nay, quân đội, nhà họ Đường cùng các thể lực địa phương của các tinh cầu hành tinh Khắc Lạc Y tiến hành vây quét tập đoàn khoa học công nghệ Lam Tinh, đến cuối cùng thậm chí còn biết thành vụ giết người hàng loạt.

Bây giờ, khoa học công nghệ Lam Tinh chuyển xuống lòng đất, ở trong bóng tối, còn đối phương lại ở ngoài sáng, như vậy thì càng tiện cho bọn họ tiến hành tập kích đối phương.

Hành tinh Khắc Mộ Lâm chính là ví dụ điển hình, bọn họ trong không gian có thể tập trung lực lượng thực hiện đòn tấn công chuẩn xác, nhưng đối phương thì không làm được, chỉ cần không tấn công đại bản doanh của đối phương là được.

Áo Thần Điện, hành tinh Khắc Lạc Y.

Hứa Mạt đến phòng làm việc của điện chủ Tháp Lạc Tư, điện chủ Tháp Lạc Tư tìm hắn.

-Điện chủ.

Hứa Mạt cung kính, hắn vẫn vô cùng tôn kính với Tháp Lạc Tư, ở trong Áo Thần Điện tu luyện nhiều năm, hắn cũng có cảm giác thân thuộc với Áo Thần Điện.

Kể ra thì hắn nợ Áo Thần Điện không ít, có được rất nhiều tài nguyên.

-Hứa Mạt.

Điện chủ Tháp Lạc Tư cười híp mắt nhìn Hứa Mạt, khiến Hứa Mạt sinh ra cảnh giác, sao mà cứ có cảm giác ánh mắt của lão già này có ý gì xấu xa?

Ngày thường, điện chủ Tháp Lạc Tư đúng là chẳng có bao nhiêu sự tôn nghiêm của một điện chủ, giống như là một ông già bé nhỏ vậy.

-Điện chủ… có gì cần dặn dò sao?

Hứa Mạt yếu ớt hỏi.

-Hỏi ngươi một chuyện, lần trước trên đường trở về từ trường thử thách đế quốc ngươi đã giấu thứ gì vậy?

Điện chủ Tháp Lạc Tư híp mắt cười rồi hỏi.

-............

Hứa Mạt thầm than thở, ông già này, quả nhiên là nhìn ra rồi.

Ông già này không phải là để ý để nguyên kim của mình rồi đấy chứ?

-Tôi không hiểu lắm.

Hứa Mạt ‘giả chết’.

-Ơ hay!

Điện chủ Tháp Lạc Tư cười nói:

-Chẳng lẽ người không cần giúp đỡ sao? Cất trong ngân hàng cũng không phải vấn đề.

-Vãi!

Hứa Mạt thầm chửi rủa, ánh mắt ngạc nhiên nhìn Tháp Lạc Tư.

Tháp Lạc Tư vẫn cười híp mắt nhìn hắn và nói:

-Yên tâm đi, lão già như ta cũng không có theo dõi ngươi, nguyên kim ngươi đem về hành tinh thủ đô chứ không mang về, món đồ này ngươi ngoài để trong ngân hàng số một đế quốc, ta cũng không nghĩ ra còn có chỗ nào khác.

Hứa Mạt thở phào, đúng là gừng càng già càng cay, nhưng may mà không giám sát, nếu không hắn sẽ sinh ra tinh thần chống đối.

Dù sao cũng không có ai muốn sống trong sự giám sát của người khác, nhưng vậy cảm thấy không có không gian riêng.

-Điện chủ đại nhân thật là có con mắt tinh tường, chuyện gì cũng không thể qua nổi mắt người.

Hứa Mạt nói.

-Tâng bốc ít thôi.

Tháp Lạc Tư cười rồi nói:

-Yên tâm, ông gia như ta sẽ không cướp của ngươi đâu, đồ tốt đúng là đồ tốt, nhưng ra cũng không tệ đến mức như vậy, chuyện về nguyên kim sẽ không có ai khác biết, việc này ngươi có thể yên tâm, bây giờ ngươi đã bước chân vào cảnh giới Thiên Hành Giả, khả năng chiến đấu cũng mạnh, cần có một bộ trang bị, nếu đã có nguyên kim thì thật tốt, món đồ này ngươi cất trong ngân hàng số một đế quốc cũng là phung phí của trời, bản thân ngươi cũng không tìm được nơi chế tạo, chi bằng để ta giúp ngươi.

Hứa Mạt chớp chớp mắt nhìn điện chủ Tháp Lạc Tư, nguyên kim là tài nguyên khoáng sản vô cùng trân quý, giá trị liên thành.

Dường như phát giác ra dụng ý trong đôi mắt của Hứa Mạt, Tháp Lạc Tư thở dài, chỉ vào Hứa Mạt mà mắng:

-Đồ ‘chó’ nhà ngươi đầu óc đang nghĩ cái gì vậy, điện chủ Tháp Lạc Tư cao quý như ta chẳng lẽ lại còn có thể để ý đến nguyên kim của ngươi chắc? Nếu muốn đã muốn lấy thì lúc ngươi đêm về đã bị tịch thu rồi.

-Không….

Hứa Mạt cười nói:

-Điện chủ đại nhân chê cười rồi, tôi sao có thể nghi ngờ ngài chứ, tộc chỉ là nghĩ tới trọng lượng của nguyên kim thôi mà, ngài có thiếu vũ khí gì không, tôn xem xem có đủ dùng không.

-Uh huh?

Điện chủ Tháp Lạc Tư nhìn Hứa Mạt, nhìn thấy ánh mắt chân thành của Hứa Mạt, điện chủ Tháp Lạc Tư lập tức phản ứng lại:

...

Hết chương 1642.
Bình Luận (0)
Comment