Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1652 - Chương 1652. Không Hiểu

Chương 1652. Không hiểu
Chương 1652. Không hiểu

Cái Á mất tích nhiều năm một lần nữa xuất hiện, hơn nữa lại còn ở Thâm Uyên.

-Được rồi, tiếp theo vẫn cần một chặng đường dài phía trước, tự do hoạt động, lúc nào gần tới nơi thì sẽ bố trí cụ thể sau.

Trưởng lão tiếp tục nói, sau đó màn hình biến mất, nhưng tất cả mọi người đều đã ghi nhớ cả rồi.

Đương nhiên là ghi nhớ rồi khả năng cũng không có ý nghĩa gì, chỉ cần Cái Á không ngốc thì cơ bản sẽ không giữ nguyên dung mạo vốn có, nếu không thì đã bị phát hiện từ lâu rồi.

Xung quanh bùng nổ những cuộc thảo luận, bàn tán.

-Áo Thần Điện muốn bắt Cái Á làm gì?

Bên cạnh có người hỏi.

Mục tiêu lần này là tìm thấy Cái A và đưa về Áo Thần Điện.

-Không biết nữa, có thể trên người Cái Á có bí mật gì đó chăng, chẳng phải trưởng lão đã nói là các thế lực có thể nghĩ tới trong vũ trụ đã biết đều đang tìm ông ta sao.

-Cái Á có lẽ là người vô cùng thân thiết với hoàng đế bệ hạ của đế quốc, ký ức của ông ta chính là kho báu khổng lồ.”

Không ít người đều đang bàn tán, đang suy đoán một số chuyện.

Hứa Mạt vẫn luôn yên lặng nghe, nhưng trong lòng hắn thật sự rất rối loạn, liến nhìn Linh ở bên cạnh, Linh cũng đang nhìn hắn, ánh mắt trong veo long lanh dường như không có liên quan gì đến hắn vậy.

Nhưng người đầu tiên Hứa Mạt nghĩ tới chính là Linh.

Linh rất có thể là hậu duệ của Lâm Thị đế quốc cổ xưa, hơn nữa còn là hậu duệ vô cùng nòng cốt.

Cái Á là bạn cũ và cũng là quản gia của hoàng đế đế quốc.

Nhiệm vụ lần này là mang người này về Áo Thần Điện, Hứa Mạt khó mà không nghĩ tới Linh.

Hơn nữa hắn còn nghĩ tới một chuyện.

Duy Lạp Áo Bố Lai Ân là con gái thủ lĩnh cộng hòa quốc, La Đức Lý Cách cũng là người trong gia tộc hàng đầu của cộng hòa quốc, chắc hẳn trong những người này còn có không ít người có mối quan hệ chặt chẽ với cộng hòa quốc.

Nếu như tìm thấy Cái Á liệu bọn họ có tồn tại tâm tư nào khác không? Dù sao cộng hòa quốc Áo Bố Lai Ân cũng đang chấp hành cùng một nhiệm vụ.

Áo Thần Điện có lẽ cũng suy nghĩ tới việc này.

-Nếu như biết là tới Hắc Tinh, A Gia Toa, lần này đáng lẽ em không nên tham gia.

Ngũ Lai nói.

-Có liên quan gì sao?

A Gia Toa nói.

-Hắc Tinh em còn không hiểu sao?

Ngũ Lai nói:

-Hắc Tinh tối tăm mù mịt, con người ở đó dường như đều chịu ảnh hưởng của một loại từ trường nào đó, khiến cảm xúc của con người ở nơi đó khá cực đoan, nghe nói rất dễ bị kích động nổi cáu, từ trước tới nay đều là chết chóc và hỗn loạn, thậm chí những người bình thường tới đó cũng bị ảnh hưởng, rất ít có người siêu phàm ở bên ngoài tới Hắc Tinh.

-Vì thế, em hiểu chứ.

-Không hiểu.

A Gia Toa nói.

-Tóm lại, sau khi tới đó, tận lực mặc chiến giáp hành động.

Ngũ Lai nhắc nhở, sau đó nhìn sang Hứa Mạt và Linh rồi dặn dò:

-Hứa Mạt, các cậu cũng vậy.

-Thiên Hành giả cũng bị ảnh hưởng sao?

Hứa Mạt tò mò hỏi.

Trước đây hắn nghe qua về một câu nói, con người trên thực tế lúc nào cũng chịu sự ảnh hưởng của một loại từ trường nào đó, ví dụ cảm xúc của con người rất dễ thay đổi theo thời tiết, làm việc khi mặt trời mọc, nghỉ ngờ khi mặt trời lặn, đó cũng là tuân theo một quy luật nào đó.

Còn Hắc Tinh, tối tăm mù mịt, là nơi vĩnh viễn chìm trong bóng tối sao?

Vậy thì, cảm xúc của con người quả thật là có khả năng dễ theo xu hướng cực đoan.

-Nghe nói là ảnh hưởng này trong thầm lặng, đương nhiên, tu vi càng mạnh thì tinh khí thần càng mạnh, ý chí cũng càng kiên định, càng khó bị ảnh hưởng.

Ngũ Lai nói:

-Còn nữa, không biết nhiệm vụ cụ thể được bố trí như thế nào, hành động lần này điều động nhiều người như vậy có lẽ là sẽ phân tán ra để tìm kiếm mục tiêu.

Vừa nói cơ thể hắn vừa nghiêng về phía trước, một tay khoác lên vai Hứa Mạt, ghé sát vào tai Hứa Mạt nói:

-Không cần biết là Áo Thần Điện bố trí như thế nào, nhiệm vụ tuy là quan trọng nhưng nhất định phải nhớ một điều là mạng sống phải đặt lên hàng đầu, người cũng chết rồi thì còn quan tâm chó gì đến nhiệm vụ nữa.

Nói xong hắn vỗ vỗ vai Hứa Mạt.

Hứa Mạt còn trẻ tuổi, dễ bị kích động nên phải nhắc nhở trước một tiếng, cho dù là trở thành Thiên Hành Giả thì những nguy hiểm vẫn luôn rình rập ở ngoài kia.

Thực lực càng mạnh, người và sự việc được tiếp xúc cũng không cùng cấp độ như trước nữa.

Lúc mọi người đang nói chuyện thì tinh hạm lao băng băng trong vũ trụ, không ngừng tiến gần về phía Thâm Uyên.

Thâm Uyên là chỉ một vùng tinh vực, lịch sử của vùng tinh vực này vô cùng đặc biệt, trong thời đại đế quốc tinh vực Thâm Uyên cũng được gọi là chốn lưu đày, được coi là nhà tù vũ trụ.

Thâm Uyên ở gần hố đen nhưng lại không bị nuốt chửng, muốn tới Thâm Uyên thì phải thoát khỏi tốc độ lực hấp dẫn của hố đen, nếu không phải là tinh hạm đẳng cấp nhất thì không thể nào thoát được.

Muốn rời khỏi Thâm Uyên cũng vậy.

Chính bởi như vậy mà nơi này được gọi là nhà từ địa ngục tự nhiên, một khi bị đày tới nơi này thì vĩnh viễn sẽ không thể nào thoát ra được.

Thời đại đế quốc, có rất nhiều nhân vật có tiếng bị đày trong Thâm Uyên.

Sau này, đế quốc sụp đổ, trật tự vũ trụ bị phá vỡ, Thâm Uyên cũng thay đổi hoàn toàn.

Những người năm đó bị đày ở đây, trong đó không thiếu gì những nhân vật cực kỳ mạnh mẽ, thời đại hỗn loạn, bọn họ bắt đầu xây dựng thế lực của chính mình và phát triển trở thành quân đội Thâm Uyên ngày nay.

Có thể nói quân đội Thâm Uyên ngày nay, lớp thành viên đầu tiên cơ bản đều là tội phạm.

Sự phát triển của lịch sử vô cùng thú vị, trong những kẻ phạm tội kia cũng không thiếu các loại nhân tài, bọn họ đang bắt đầu phát triển khoa học công nghệ ở Thâm Uyên, chế tạo hạm đội và tinh hạm.

Hết chương 1652.
Bình Luận (0)
Comment