-Anh tới để chấp hành nhiệm vụ phải không?
A Gia Toa nói.
-Có khả năng người tìm thấy đầu tiên cũng chưa chắc đã phải chuyện gì tốt lành.
Ngũ Lai vươn vai và ngáp một cái rồi tùy ý nói, Hứa Mạt thầm nghĩ Ngũ Lai tuy nhiều lời nhưng lại rất thông minh.
Người tìm được Cái Á đầu tiên quả thực là sẽ có rủi ro nhất định.
Sư huynh Ngũ Lai rất thành thạo việc “cẩu thả”.
Một nhóm người đi trên đường, ở lề đường trước mặt xuất hiện một cô bé khoảng 5, 6 tuổi, toàn thân dơ bẩn, ăn mặc rách rưới, gầy như que củi, cô bé ngẩng đầu nhìn nhóm người đi qua, đôi mắt mệt mỏi kia dường như co vài phần tò mò, thấp giọng gọi:
-Chị ơi.
Bước chân A Gia Toa dừng lại và nhìn về phía cô bé, chỉ nghe thấy cô bé nói:
-Có thể cho em chút gì để ăn được không?
A Gia Toa nhìn dáng vẻ gầy gò của cô bé, màu tóc ngả vàng thì có chút đồng cảm, nhưng trên người bọn họ cũng có gì có thể ăn được.
A Gia Toa lấy ra mấy đồng ngân tinh từ trân người, nhưng vừa nhìn thấy cố lấy ra Ngũ Lai lập tức cướp lại.
-Anh làm cái gì vậy?
A Gia Toa trừng mắt nhìn Ngũ Lai.
“Em muốn hại chết nó sao.”
Ngũ Lai nói, A Gia Toa nghe thấy Ngũ Lai nói vậy dường như nhận ra điều gì, sắc mặt có chút thay đổi, sau đó nhìn một lượt xung quanh, quả nhiên là có một vài ánh mắt đang nhìn về phía này.
Nghĩ tới đây trong lòng cô có chút hối hận, A Gia Toa không hề ngu, chỉ là thân là Thiên Hành Giả như cô sẽ không để ý những chi tiết nhỏ như này, còn Ngũ Lai rõ ràng là nhạy bén hơn một chút.
-Vậy….
A Gia Toa nhìn Ngũ Lai.
-Ở đây đợi anh một lát.
Ngũ Lai nói, sau đó liều rời đi, chớp mắt đã không thấy tung tích.
Không lâu sau Ngũ Lai trở lại, trong tay cầm một ít thức ăn và nước uống, cúi người xuống và đưa cho cô bé:
-Cháu ăn được cái này không?
-Ừm.
Cô bé gật đầu.
Ngũ Lai giúp mở túi ra và đưa đồ ăn cho cô bé, nhìn bộ dạng cô bé ăn ngấu ăn nghiến, nội tâm A Gia Toa có chút kích động, sống ở hành tinh Khắc Lạc Y phồn hoa rất ít khi có thể nhìn thấy cảnh tượng như thế này.
“Cám ơn chú.”
Cô bé vừa ăn vừa mở to hai mắt, để lệ nụ cười vui vẻ.
Đối với rất nhiều người trên Hắc Tinh mà nói, có thể ăn nó chính là hạnh phúc lớn nhất.
-Cháu tên là gì.
Ngũ Lai hỏi.
-Toa Oa.
Cô bé đáp.
-Tại sao lại hỏi chị ấy vậy?
Ngũ Lai nhéo má cô bé cười nói.
-Bởi vì đồ trên người của chị gái và mọi người rất đẹp.
Cô bé nhìn chiến giáp trên người bọn họ, ánh mắt sáng rực lên.
Nghe cô bé nói vậy Ngũ Lai cũng có hơi kích động, xoa xoa đầu cô bé rồi đứng dậy.
Hứa Mạt nhìn thấy cô bé thì bất giác nhớ tới Yêu Nhi, ở thế giới ngầm bọn họ cũng từng thê thảm như vậy.
Yêu Nhi bây giờ cũng đã rất lớn rồi, nhưng ở cùng với Lăng Dung và Tinh Vân có lẽ là cũng sẽ rất vui.
Chờ đến khi cô bé ăn xong Ngũ Lai mới từ biệt với cô bé, sau đó nhóm người đi khỏi đó.
-Ở Hắc Tinh, chuyện như này có lẽ rất nhiều, năng lực của chúng ta có hạn, không giúp được hết, A Gia Toa, em tem tém lại lòng tốt của mình đi.
Ngũ Lai nói.
-Vừa rồi là ai cứ nói chuyện với con bé?
A Gia Toa nhìn Ngũ Lai nói, nhưng ngữ khí thì ôn hòa hơn.
-Đó chẳng phải là tại em à.
Ngũ Lai trừng mắt nhìn cô, A Gia Toa không nói nhiều, trong lòng có chút ấm áp, mặc dù hai người hay cãi nhau, nhưng bọn họ cũng hiểu tính cách của đối phương, từ trước tới này Ngũ Lai đều là chăm sóc rất chu đáo cho cô.
Chi là anh ta không quản được cái miệng, còn những cái khác thì đều tốt.
-Nghĩ về nghiệm vụ đi, Ngũ Lai, anh nhiều kinh nghiệm, có kiến nghị gì hay không?
Áo Duy nói, rõ ràng là kiến nghị lúc trước của Ngũ Lai khiến hắn cảm thấy không tin cậy cho lắm.
Ngũ Lai suy nghĩ một lúc và nói:
-Tìm thế lực ngầm trên Hắn Tinh đi, những thế lực ngầm này thu nạp lượng lớn người sống tạm bợ của tầng lớp thấp, tam giáo cửu lưu hạng người nào cũng có, cũng thu thập được rất nhiều tin tức, biết tất cả các loại tin đồn, có thể bắt đầu từ bọn họ, xem xem có manh mối giá trị nào không.
-Ừ.
Áo Duy gật đầu, đây đích thực là một cách, vừa mới đặt chân đến đây, bọn họ muốn tìm người mà không có căn cứ nào thì quá là không thực tế, chỉ có thể từng bước từng bước can thiệp thôi
-A Gia Toa, em có thể hy sinh một chút được không?
Ngũ Lai nhìn A Gia Toa hỏi.
-Hả?
A Gia Toa hoài nghi nhìn Ngũ Lai.
-Muốn thu hút những người sống tạm bợ của tầng lớp thấp và tìm ra thế lực ngầm, thì phải bắt đầu từ chỗ nào đó, hy sinh nhan sắc một chút được không?
Ngũ Lai yếu ớt nói.
-Anh đi chết đi.
A Gia Toa lại tung ra một cú đá, vừa rồi cô vẫn còn chìm đắm trong cảm động.
…
Nhóm người đang đi trên đường thành phố u ám.
Trong 6 người có 5 người mặc khôi giáp và đội mũ giáp, chỉ có A Gia Toa là không, mái tóc dài màu ánh kim buông xõa trên chiến giáp, hiên ngang oai hùng.
-Anh nghĩ ra cái ý tưởng vớ vẩn gì thế.
A Gia Toa thấp giọng chửi mắng, cái gọi là hy sinh vẻ đẹp chính là bảo A Gia Toa phải phô trương nhan sắc ra.
-Không đúng, mặc dù thân hình của em cũng bình thường thôi nhưng nhan sắc cũng xem như là được, ở thể giới tăm tối không ánh mặt trời này, một đám người chưa từng trải sự đời, tốt xấu gì cũng có thể thu hút được vài tên lưu manh chứ đúng không?
Ngũ Lai nhìn A Gia Toa nói:
-Chẳng lẽ là vì anh nhìn đã quen mắt rồi hay sao?
A Gia Toa mặt mũi tối sầm lại, Ngũ Lai giải thích:
-Đừng tức giận, em nghĩ mà xem chúng ta lạ nước lạ cái, chẳng quen biết ai biết đi đâu tìm thế giới dưới lòng đất chứ, chỉ có thể bắt đầu từ mất tên lưu manh của tầng lớp thấp trước, tìm được mấy tên lưu mạnh mới có thể tiếp xúc được với người mà chúng ta muốn tìm.