Hứa Mạt điều khiển đám quái thú vực sâu nhằm thu thập tin tức từ bên trong Quân đoàn Thâm Uyên. Trên đường trở về, Hứa Mạt gặp đám người Áo Duy đến hỗ trợ, sau khi tín hiệu được khôi phục, bọn họ có thể dễ dàng tìm thấy đối phương.
-Hứa Mạt.
Áo Duy hỏi:
-Gặp phải tập kích?
-Gặp phải một đám quái thú vực sâu.
Hứa Mạt nói:
-Nhưng tín hiệu là do ta tự chặn lại, ta không muốn giết đám quái thú vực sâu này mà gây ra động tĩnh quá lớn, sư huynh không cần lo lắng.
Áo Duy gật đầu, xem ra là đã sợ bóng sợ gió rồi.
-Lần sau nếu ngươi chủ động chặn tín hiệu thì hãy gửi tin tức, như vậy chúng ta sẽ biết.
Áo Duy nói.
-Hiểu rồi, là sơ xuất của ta.
Hứa Mạt gật đầu đáp lại, kỳ thực hắn giải quyết trận chiến này rất nhanh, cũng không tốn bao nhiêu thời gian nên hắn cảm thấy không cần thiết, nhưng không ngờ Áo Duy sư huynh và những người khác lại tới nhanh như vậy, quả thật là hắn suy xét chưa tỉ mỉ.
-Cũng không phải mới mắc sai lầm một lần.
Lai Đức từ tinh vực thủ đô của Áo Thần Điện mở miệng nói, khi bạn không thích một người thì nhìn thế nào cũng thấy khó chịu, cho dù người kia có làm gì thì cũng đều là sai.
Rõ ràng là Lai Đức nhìn Hứa Mạt không thuận mắt.
Hứa Mạt không để ý tới Lai Đức, đối phương chỉ đơn giản nhìn thấy hắn thì không vui, cũng không cần thiết phải tranh cãi hay giải thích cái gì, không chú ý đến hắn là được, Lai Đức ở trong mắt hắn vốn dĩ cũng không quan trọng gì.
-Có thu hoạch được gì không? Duy Lạp – Áo Bố Lai Ân tiến lên hỏi Hứa Mạt.
-Thăm dò ký ức của đám quái thú vực sâu đã tiết lộ một ít vị trí của căn cứ quân đoàn Thâm Uyên, nhưng cũng không có ý nghĩa lắm, dù có tập kích bất ngờ cũng không chắc chắn có thể thể tìm được manh mối cụ thể.
Hứa Mạt nói:
-Tin tức về Cái Á cũng có thể là tin tuyệt mật trong quân đoàn Thâm Uyên, e rằng chỉ có cấp cao nhất mới biết.
Duy Lạp – Áo Bố Lai Ân gật đầu, sẽ rắc rối hơn nếu nói rằng chỉ có Vua vực thẳm mới biết tin tức về Cái Á, người sáng lập Quân đoàn Thâm Uyên nghe đồn là đã bị chính Hoàng đế bệ hạ đày xuống vực sâu, hơn nữa còn có một thân phận đặc biệt, thực lực của hắn cũng sâu không thể lường, bây giờ hẳn là một người tu hành huyền thoại trên cấp bậc Thiên Hành Giả.
Để đối phó với cấp bậc này, chỉ có thể chờ các cường giả hàng đầu của các thế lực lớn ra tay.
Trong trường hợp đó, tình hình sẽ hoàn toàn vượt khỏi tầm kiểm soát.
Nói chung, kẻ đầu sỏ nhất định sẽ không ra tay, nếu không sẽ có động tĩnh rất lớn, nghe nói nhân vật đạt tới cấp bậc này đã có năng lực hủy diệt các tinh cầu.
Những ngày tiếp theo, thỉnh thoảng Hứa Mạt sẽ đi ra ngoài một mình khi có tình huống gì đó xảy ra, dần dần Áo Duy và những người khác cũng quen, mỗi lần Hứa Mạt đi ra ngoài thì tín hiệu sẽ được kiểm tra một lúc, nhưng rất nhanh cũng sẽ khôi phục bình thường, Hứa Mạt cũng sẽ báo cho bọn họ biết trước.
Hứa Mạt lại trở về sau khi tìm hiểu tin tức một lần nữa, đuổi theo đội ngũ đến điểm hẹn.
-Tình huống như thế nào?
Vương Minh theo thói quen hỏi, Áo Duy cũng nhìn về phía của Hứa Mạt, tuy rằng lần nào cũng không thu hoạch được gì, nhưng bọn hắn vẫn hỏi một chút.
-Càng nhiều cứ điểm được biết đến, nhưng không có tin tức then chốt gì.
Hứa Mạt nói.
-Toàn bộ vũ trụ đều đang tìm người, làm gì tìm được dễ dàng như vậy. Cứ từ từ, xem ai phát hiện ra nơi ẩn náu của Cái Á trước.
Ngũ Lai vỗ bả vai của Hứa Mạt nói.
-Hiện tại quái vật càng ngày càng nhiều, thật ra cũng rất thích hợp để tập luyện.
A Gia Toa bổ sung.
-Cho nên các ngươi tới đây không phải là để thực hiện nhiệm vụ, mà là dùng quái vật vực sâu để làm công cụ tập luyện?
Lai Đức nhìn về phía bên này nói.
-Ngươi không nói câu nào thì cũng chẳng có ai bảo ngươi câm đâu.
Ngũ Lai phản bác không hề khách khí, song phương đã có mâu thuẫn từ sớm nên cũng sẽ không cho nhau bất kỳ mặt mũi nào. Mỗi khi có chuyện phát sinh, nếu không có Duy Lạp – Áo Bố Lai Ân và La Đức Lý Cách bên cạnh thì sợ là hai bên đã lao vào đánh nhau rồi.
Lúc này, cách đó không xa có một nhóm người đi tới, thoáng nhìn qua bên của Hứa Mạt, trong đó có người lộ ra vẻ mặt kỳ lạ, đoàn người theo sau cũng thấp giọng nói cái gì đó.
Hai bên lướt qua nhau, Hứa Mạt nhạy bén cảm giác được điều gì đó, liền đi về phía kia.
Vừa nhìn thoáng qua, mày hơi cau lại.
-Quen biết à? Áo Duy hỏi
-Không quen.
Hứa Mạt lắc đầu:
-Nhưng hình như bọn họ đang nói về chúng ta.
-Trước tiên cứ mặc kệ đi đã, tạm thời đừng kích động cái gì.
Áo Duy nói, trên tinh vực Hắc Ám có quá nhiều thế lực, thế lực của các bên cũng tương đối hỗn loạn, mục đích hiện tại của bọn họ là tìm Cái Á, những chuyện khác tạm thời gác sang một bên.
Nhưng bọn họ không muốn gây rắc rối thì không có nghĩa là đối phương cũng nghĩ như vậy, rất nhanh Hứa Mạt đã phát hiện ra mình bị theo dõi.
-Bọn họ đang đi theo chúng ta.
Hứa Mạt nói.
-Có lẽ là người của Lâm gia hoặc là người của giáo hội? Ngũ Lai nói.
-Có khả năng.
Hứa Mạt gật đầu, dù sao đối phương có lẽ đã biết bọn họ giả dạng.
Nhưng đối phương chỉ là theo dõi từ rất xa, cũng không có hành động gì.
-Xem thử bọn họ có đuổi kịp hay không?
Đoàn người tăng tốc đi về phía trước, bỗng nhiên phát hiện những người phía sau cũng đang tăng tốc đuổi theo.
La Đức Lý cách cau mày, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo.
-Xem ra là rắc rối tự tìm đến đây.
Lai Đức liếc nhìn Hứa Mạt rồi nói.
-Lai Đức, không cần phải nói kiểu này.
Phổ La Thác ở bên cạnh nói, hắn cũng cảm thấy Lai Đức có chút quá đáng, quá nhiều lần, khiến hắn cảm thấy có chút phản cảm.