Chương 1676: Bậc trung cấp
Chương 1676: Bậc trung cấpChương 1676: Bậc trung cấp
-Bùm.
Sức mạnh vô cùng nặng nề va chạm vào nhau, gió bão chấn động càn quét khu vực rộng lớn xung quanh, muốn phá vỡ và hủy diệt mọi thứ đều, cơ thể Hứa Mại bị chấn động bay đi, còn lá chắn năng lượng phía trước người Ô Lý Mộc bị cắt đứt, đao chém đứt một miếng áo choàng của hắn đồng thời khiến hắn bất ngờ lùi lại, nếu như ánh sáng đao mạnh thêm chút nữa thì cái chém đứt sẽ không phải là áo choàng.
Miếng áo choàng bị chém đứt kia bay lượn trong không trung, ánh mắt Ô Lý Mộc thâm sâu đáng sợ, sát ý trong nội tâm đạt đến cực điểm, hắn lại một lần nữa bị uy hiếp, giây phút vừa rồi thật sự là đe dọa đến tính mạng.
Một đao như vậy, chỉ cầm bất cẩn chút thôi là có thể kết thúc sinh mạng của hắn rồi.
Lần trước có vẻ như không phải tạo thành do vô tình đánh giá thấp kẻ địch, mà là bản thân Hứa Mạt đã có khả năng chiến đấu như vậy rồi.
Hứa Mạt cũng có chút khiếp sợ, chiến giáp danh sách số 1 đổi sang chế độ địa ngục, khả năng chiến đấu mạnh hơn đáng kể, phòng ngự tấn công hòa làm một, nhưng dù vậy thì vẫn không đủ để hoàn toàn nắm thế thượng phong.
Ô Lý Mộc thân là tổng giám mục của giáo hội, khả năng chiến đấu của bản thân hắn quả thực là rất mạnh, tương đương với Áo Duy đứng thứ 7 trong bảng Áo Thần.
Nếu như vậy, Ô Lý Mộc có lẽ là không bằng La Đức Lý Cách, còn người mạnh hơn, A Nặc Tư Áo Bố Lai Ân thì Ô Lý Mộc đến cả dũng khí đánh một trận cũng không có, có thể thấy khoảng cách giữa Thiên Hành Giả là vô cùng rõ ràng.
Nếu như phân chia cụ thể thi hắn mới bước vào cảnh giới Thiên Hành Giả chỉ có thể xem là Thiên Hành Giả sơ cấp.
Nhưng bởi khả năng chiến đấu mạnh, chiến lực thực tế của hắn có lẽ đủ để đạt đến bậc trung cấp, cộng thêm tác dụng tăng trưởng của chiến giáp, thậm chí còn có thể đưa khả năng chiến đấu lên đến Thiên Hành Giả cao cấp.
La Đức Lý Cách, Ô Lý Mộc, Áo Duy có để đều thuộc cùng một cấp bậc, chỉ có điều là cũng phân chia mạnh và yếu.
Cao Mục lúc đó xếp thứ 18 trên bảng Áo Thần, có lẽ hắn ở bậc trung cấp.
Còn cấp độ như của A Nặc Tư Áo Bố Lai Ân đã thật sự là người có chiến lực đứng đầu trong Thiên Hành Giả rồi, người có thể đấu được một trận với hắn trong các thế lực trên khắp vũ trụ cũng chẳng có bao nhiêu người.
Ngoài ra, hắn còn giỏi tấn công bằng sức mạnh tỉnh thần, trình độ tấn công bằng sức mạnh tỉnh thân đã đủ uy hiếp đến Thiên Hành Giả cao cấp.
Dưới những điều kiện này, hắn có thể chiến đấu chính diện với Ô Lý Mộc, nhưng muốn giết chết đối phương thì e là không dễ.
Dù sao Ô Lý Mộc đã tu luyện nhiều năm trong cấp bậc Thiên Hành Giả này, danh tiếng Thiên Hành Giả trong giáo hội, hắn đã sắp thăng cấp lên cấp Hồng Y giáo chủ rồi. -Chỉ chỉ...
Âm thanh chói tai phát ra, kiếm bay tự mẫu xuất hiện, bay vòng xung quanh cơ thể Hứa Mạt, Ô Lý Mộc ở đối diện cau mày, sức tấn công của hai con kiếm bay đơn thuần có hạn, hắn hoàn toàn không quan tâm.
Nhưng nếu như trong quá trình chiến đấu, Hứa Mạt và hắn xảy ra va chạm mạnh thì lúc này kiếm bay sẽ xuất kích bất ngờ, vậy thì sẽ đe dọa rất lớn đến hắn, cũng giống như lần trước vậy.
Thiên Hành Giả giỏi tấn công bằng sức mạnh tinh thần quả nhiên là khó đối phó, nếu không hắn đã giết chế Hứa Mạt từ lâu rồi.
-Vèo.
Thân hình Hứa Mạt lóe lên, một lần nữa là tới tấn công Ô Lý Mộc. ...
Ở một nơi khác của trận đấu, cục diện lúc này vô cùng bất lợi cho đội quân của Áo Thần Điện.
Bọn họ có hai tiểu đội, dù khả năng chiến đấu rất mạnh nhưng quân đoàn Thâm Uyên tới một đội quân chủ lực.
Trong đó, Mông Đế Tư chính là một trong 12 thần tướng của quân đoàn Thâm Uyên, lúc này đang đánh nhau với La Đức Lý Cách, thậm chí trực tiếp tạo nên sự kìm hãm đối với La Đức Lý Cách, cộng thêm nhưng Thiên Hành Giả và quái thú Thâm Uyên cùng đồng hành đã giam chân các Thiên Hành Giả của Áo Thần Điện.
Lúc này, người của giáo hội tới, hơn nữa còn là hai đội quân của giáo hội hợp lại, lập tức tạp nên sự kìm hãm tuyệt đối với Áo Thần Điện.
Mông Đế Tư thấy người của giáo hội không phải tới để đối phó với bọn họ, là mà tới để giết đối phương, tất nhiên là vui mừng khi thấy vậy rồi, kết hợp với giáo hội cũng vây quét Áo Thần Điện, giải quyết xong Áo Thần Điện thì tiếp tục đối phó với mấy người giáo hội này.
Những con người ngoại lai này quả nhiên là hàn hạ, cũng là kẻ xâm nhập ngoại lại, giữa bọn họ lại xảy ra mâu thuẫn, đúng là tìm chỗ chết!
-Bandg.
Lúc này, chỗ Duy Lạp Áo Bố Lai Ân trên chiến trường, thanh kiếm Liệt Diễm trong tay cô đâm xuyên qua cơ thể của một con quái thú Thâm Uyên, con quái thú Thâm Uyên kia đau đớn rống lên, thân thể đang bốc cháy, nhưng sau đó là đòn tấn công của một Thiên Hành Giả của giáo hội, khiến cơ thể Duy Lạp Áo Bố Lai Ân chấn động lùi lại, nhưng áo giáp trên người cô cũng rất phi thường nên không bị thương.
-Cục diện chiến trường bên phía La Đức Lý Cách cũng rất bất lợi, Duy Lạp, chúng ta phải rút lui.
Lai Đức ở gân đó hét lớn.
-Không được.
Duy Lạp Áo Bố Lai Ân thờ ơ, chiến giáo trên người dường như đang bốc cháy, nếu như rút lui thì chỉ có mà càng thê thảm hơn thôi.
-Chi viện của chúng ta sắp tới rồi, kiên trì thêm một lúc nữa. Duy Lạp Áo Bố Lai Ân tiếp tục nói, trước đó bọn họ đã gọi cứu viện, quân cứu viện đang trên đường tới đây rồi.
-Đều là do lũ khốn của Áo Thần Điện hành tinh Khắc Lạc Y làm liên lụy đến chúng ta.
Lai Đức đã hoàn toàn không nể mặt trực tiếp chửi mắng, nếu không phải Hứa Mạt đắc tội với những người này thì sao có thể tới bước đường này.
-Ðmm.
Từ xa truyền tới tiếng chửi của Ngũ Lai, ánh mắt Lai Đức quét về phía đó, thấy Ngũ Lai và A Gia Toa đang bị vây giết, trong ánh mắt hắn mang theo sự lạnh lẽo, hoàn toàn không có ý định tới giúp đỡ, thậm chí còn tránh ra xa đám người Ngũ Lai, tốt nhất là để bọn chúng chết ở đây đi.