Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1679 - Chương 1679: Chiến Trường

Chương 1679: Chiến trường Chương 1679: Chiến trườngChương 1679: Chiến trường

Lúc này, Ngũ Lai và A Gia Toa vừa đánh vừa lui, cố gắng kéo dài thời gian, nhưng người của giáo hội càng lúc càng tấn công điên cuồng, cố gắp giết bọn họ.

Phổ La Thác tới hỗ trợ cũng không khá hơn, hắn cũng bị bao vây tấn công.

-Ầm.

Một tia sáng mạnh bắn ra, Phổ La Thác đỡ lấy một đòn điên cuồng, và hét lớn về phía Ngũ Lai:

-Lùi về phía sau, La Đức Lý Cách tới hỗ trợ đằng này rồi.

-Hiểu rồi.

Ngũ Lai nhân cơ hội Phổ La Thác đỡ đòn liền rút lui về phía Áo Thần Điện hành tinh thủ đô, lao ra khỏi vòng vây, có điều là Phổ La Thác vẫn còn đang bị kẹt ở trong.

Ngũ Lai vội vàng rút lui, hắn đã nhìn thấy La Đức Lý Cách ở phía xa rồi.

-Âm...

Phía sau có một Thiên Hành Giả đang truy sát, một đòn tấn công điên cuồng trực tiếp tác động lên người Ngũ Lai, cơ thể hắn bị tấn công bay về phía trước, hắn nhờ vào lực của đòn tấn công này nhanh chóng lao về phía trước, nuốt một ngụm máu xuống.

Nhưng Thiên Hành Giả của giáo hội vẫn gắt gao đuổi theo ở phía sau.

-A Gia Toa, anh chặn hắn lại, em đi cầu cứu, bảo bọn họ tới hỗ trợ Phổ La Thác, cậu ấy bây giờ rất nguy hiểm.

Ngũ Lai đột nhiên quay người lại và lao vê phía giáo chủ của giáo hội đang truy đuổi tới, khí tức năng lượng trên người đang mất kiểm soát.

A Gia Toa biết bây giờ không phải lúc để ngang ngược, cô nhanh chóng lao thẳng về phía trước, chém chết quái thú Thâm Uyên gặp phải dọc đường, lao về phía trước và hét lớn về phía La Đức Lý Cách:

-Phổ La Thác cần trợ giúp.

La Đức Lý Cách từ đằng xa liến nhìn A Gia Toa một cái sau đó thân hình là vê bên này, gặp quái thú cản đường, cây kích lớn của La Đức Lý Cách quét sạch và tiếp tục tiến về phía trước, lao vê phía Phổ La Thác.

Chiến trường của Thiên Hành Giả vô cùng lớn, khoảng cách kéo dài thật sự rất xa, La Đức Lý Cách lao thẳng về phía trước, đi quan chiến trường của Ngũ Lai, liến nhìn Ngũ Lai một cái rồi tiếp tục tiến lên.

Ngũ Lai thở phào nhẹ nhõm, không phải bởi vì La Đức Lý Cách không để ý tới hắn mà khó chịu, điều quan trọng nhất lúc này là nhanh chóng tới chỗ Phổ La Thác.

-Chắc là có thể gắng gượng được.

Ngũ Lai liến nhìn về phía xa, trong lòng có chút lo lắng.

Lúc này hắn dường như không nhìn thấy bóng dáng của Phổ La Thác, hắn bị vùi trong những cuộc tấn công, hai tổng giám mục của giáo chủ điên cuồng tấn công hắn chỉ vì sự cản trở của hắn, gió bão năng lượng tràn ngập vùng không gian này.

Lúc này lại có quái thú Thâm Uyên chặn trước mặt La Đức Lý Cách, La Đức Lý Cách tay câm cây kích lớn chiến đấu với quái thú Thâm Uyên.

-Hắn đang làm gì vậy?

Ngũ Lai nhìn thấy cảnh tượng này đồng tử co rút, bùm... bởi vì không chú ý mà Ngũ Lai lại nhận một đòn chí mạng, cơ thể bị đánh bay, rên lên một tiếng rồi phụt ra một ngụm máu tươi.

Ở một khu vực chiến trường khác, Phổ La Thác đang chiến đấu ác liệt, hắn nhìn thấy La Đức Lý Cách tới, sự căng thẳng trong lòng cũng được thả lỏng chút ít, chỉ cần kiên trì thêm chút nữa thôi.

-Vèo...

Một tia sáng mạnh rực rỡ bạo phát, Phổ La Thác ngược thế lao lên không trung, vô số tia sáng hủy diệt rơi xuống, kiếm ánh sáng thần thánh điên cuồng rủ xuống, âm thanh cực lớn không ngừng vang lên, ầm... Phổ La Thác xung kích thất bại lại một lần nữa bị bật trở lại.

-Giết.

Thiên Hành Giả của giáo hội cũng đã nhìn thấy có người tới chi viện, lập tức cả người lao thẳng xuống, kiếm ánh sáng thần thánh vô cùng tận, chém về phía Phổ La Thác ở phía dưới.

Một cơn gió bão năng lượng biến thành một cái khiên nhưng rất nhanh liền bị phá vỡ, hai người chém giết lẫn nhau, thanh kiếm của Phổ La Thác xuyên qua một chùm sáng và quyết tâm lao thẳng lên.

Trong không trung lại một lần va chạm mãnh liệt nữa, cơ thể Phổ La Thác bị chấn động rơi xuống mặt đất, chấn động mạnh mẽ, lục phủ ngũ tạng đều bị chấn động.

Hắn phun ra một ngụm máu tươi và nhìn vê về phía La Đức Lý Cách, thì thấy La Đức Lý Cách vẫn đang lao về phía này, nhưng bị quái thú Thâm Uyên làm cản trợ nhịp bước.

-Sao có thể?

Phổ La Thác thầm nghĩ, hắn tin tưởng tuyệt đối vào khả năng chiến đấu của La Đức Lý Cách, dù gì hắn ta là người nằm ở vị trí thứ 3 trong bảng Áo Thần.

-Vèo.

Kiếm ánh sáng thần thánh hội tụ lại và lao tới, Phổ La Thách không có thời gian để suy nghĩ nhiều, thanh kiếm trong tay phi lên không trung, một màn ánh sáng hình kiếm xuất hiện, nhưng kiếm ánh sáng thần thánh vô cùng rực rỡ rơi xuống, làm cho màn sáng từng chút một bị xé ra.

Chùm sáng chói mắt, giây phút này Phổ La Thác nghĩ tới rất nhiều chuyện, hắn nghĩ tới cái chết của Hy Tư Áo Bố Lai Ân, cậu ta chết ở ngay trước mặt hắn, còn hắn thì lại không thể làm gì được.

Ánh mắt Phổ La Thác nhìn về phía La Đức Lý Cách, chỉ thấy La Đức Lý Cách đang nhanh chóng lao về phía này, ở trong bộ chiến giáp kia, Phổ La Thác dường như nhìn xuyên qua bộ áo giáp và thấy được đôi mắt của La Đức Lý Cách, đôi mắt thâm sâu lạnh nhạt kia.

La Đức Lý Cách cuối cùng cũng tới kịp, nhưng kiếm ánh sáng thần thánh đã đâm xuống rồi, Phổ La Thác đã không thể nhìn thấy gì được nữa rồi. ... Trong lúc Ngũ Lai chiến đấu thì vẫn luôn quan sáng chiến trường bên phía Phổ La Thác, nhìn thấy kiếm ánh sáng thần thánh lao xuống, bóng hình Phổ La Thác bị chôn vùi, mặt Ngũ Lai tái mét.

Lại những đòn tấn công dồn dập rơi trên người hắn khiến cơ thể Ngũ Lai chấn động bay đi, hắn vốn đã bị thương, trong lúc chiến đấu thì liên tục bị phân tâm.

-Ầm.

Một tia sáng hủy diệt vọt tới trước mặt, chính vào lúc này, một bóng người xuất hiện ngay trước mặt Ngũ Lai, ngọn lửa rực cháy nóng rực đang bùng cháy, kiếm của ngọn lửa rực cháy giống như là mặt trời chói chang, rực rỡ chói mắt chém xuống, khiến bóng người đang lao tới bật ngược trở lại.
Bình Luận (0)
Comment