Chương 1762: Bí Mật Không Người Biết
Chương 1762: Bí Mật Không Người BiếtChương 1762: Bí Mật Không Người Biết
Nhưng do dự một chút, Duy Đa Lợi Á lại đem chi phiếu đẩy trở về cho Hứa Mạt.
Hứa Mạt sững sờ, chỉ thấy Duy Đa Lợi Á nói:
-Trụ Tư tiên sinh ngài là khách hàng, vì ngoài phục vụ là chuyện nên làm. Chuyện này, ta sẽ tận lực giúp ngài, nhưng thù lao này không cân. Chỉ là chuyện này ta hi vọng Trụ Tư tiên sinh chớ nói ra ngoài, bằng không thì...
Tiệm ăn này vị trí cũng là phòng đơn, bên trong cách âm, bởi vậy cuộc nói chuyện của bọn họ bên ngoài không nghe được.
Hứa Mạt hơi kinh ngạc nhìn về phía Duy Đa Lợi Á.
-Cần thay số sao?
Hứa Mạt hỏi.
-Không cần.
Duy Đa Lợi Á lắc đầu, liếc mắt nhìn phong cảnh phía ngoài, nói:
-Cho tới nay ta chưa từng nghĩ có thể ngôi trên tháp A Tư Gia Đức hưởng thụ mỹ thực, hôm nay Trụ Tư tiên sinh mời khách, liền xem như là thù lao.
Hứa Mạt nhìn thấy nụ cười trong con ngươi xinh đẹp của Duy Đa Lợi Á, mỉm cười gật đầu, nói:
-Được, vậy Duy Đa Lợi Á tiểu thư cần phải ăn nhiều một chút.
-Vậy ta sẽ không khách khí.
Duy Đa Lợi Á rực rỡ cười nói, ngược lại là so trước đó không câu nệ một chút nào.
-Trụ Tư tiên sinh ngài mới vừa nói mới đến, ngài từ đâu tới đây?
Duy Đa Lợi Á mở miệng hỏi.
-Rất xa, có thể ngươi chưa nghe nói qua.
Hứa Mạt hơi cười nói.
-Ta còn chưa từng rời khỏi A Tư Gia Đức.
Duy Đa Lợi Á cảm khái nói, đối với người bình thường mà nói, muốn đi ra tinh cầu khắc căn bản là chuyện không có khả năng lắm.
-A Tư Gia Đức rất tốt, so với chỗ của ta phồn hoa hơn nhiều.
Hứa Mạt cười nói.
-Qủa thật là rất phồn hoa, chỉ là, phôn hoa này ngược lại là cùng những người bình thường chúng ta không có quan hệ gì.
Duy Đa Lợi Á cảm khái nói, giống như phòng ăn này, nếu không phải Hứa Mạt mời khách, cô trừ phi hi sinh nhan sắc, bằng không thì, cơ bản không có cơ hội ngồi ở chỗ này.
-Cha mẹ ta cũng là công nhân bình thường ở A Tư Gia Đức, bọn họ một mực nuôi ta học tập, sau khi tốt nghiệp, ta vào ngân hàng đệ nhất đế quốc, cha mẹ vẫn luôn lấy làm vinh, đem ta xem như sự kiêu ngạo của bọn họ.
Duy Đa Lợi Á nói:
-Nhưng mà, mặc dù làm việc tại ngân hàng đệ nhất đế quốc, trên thực tế vẫn là nhân viên phục vụ tầng thấp nhất ở A Tư Gia Đức.
Nghĩ tới đây Duy Đa Lợi Á cảm giác có chút khổ tâm.
-Xin lỗi, lại nói những thứ này với ngài.
Duy Đa Lợi Á nói.
-Không sao, ta cũng có chút hứng thú, Duy Đa Lợi Á tiểu thư có thể tùy ý nói.
Hứa Mạt vừa cười vừa nói, xem như một khán giả lắng nghe, Duy Đa Lợi Á cũng là nói những điều bình thường.
Thế giới này mặc dù khoa học kỹ thuật phát đạt, có rất nhiêu siêu phàm giả đứng đầu, hắn bây giờ tiếp xúc, càng là nhóm người ở trên đỉnh kim tự tháp
Trên thực tế, thế giới này vẫn là người bình thường chiếm đa số.
Sau bữa cơm tối, hai ngươi chia tay dưới tháp A Tư Gia Đức, nhìn bóng lưng Hứa Mạt rời đi lúc này tâm tình của cô có chút phức tạp. Hứa Mạt cho cô cảm giác ôn hòa hữu lễ, trên thân không có tư thái cao ngạo hay vênh váo hung hắng, khiến người ta cảm thấy vô cùng thoải mái, hơn nữa còn cực kỳ đẹp trai.
Nghĩ đến hiểu lầm của chính mình lúc trước, Duy Đa Lợi Á liền cảm giác trái tim nhảy lên. Thật mất mặt
Trụ Tư tiên sinh từ đầu đến cuối cũng không có động tác hay ngôn từ vô lễ. Chẳng biết tại sao, giờ khắc này trong đầu Duy Đa Lợi Á lại nhiều hơn mấy phần huyễn tưởng. Chỉ là trong nháy mắt, cô liền đem những chuyện huyễn tưởng này áp chế lại, những điều đó cũng chỉ có thể là tưởng tượng mà thôi.
Cô liên nghĩ đến tấm chi phiếu kia, nhiều tiền như vậy, thật đáng tiếc, cũng không biết về sau có hối hận hay không
Cô tự giễu nở nụ cười, quay đầu lại liếc mắt nhìn tháp A Tư Gia Đức, sau đó quay người bước vào trong dòng người, trong nháy mắt đã trở thành một người bình thường trong biển người mênh mông. ...
Vài ngày sau, vẫn là ở nhà hàng trên không của tháp A Tư Gia Đức.
Hứa Mạt và Duy Đa Lợi Á đến đây, mấy ngày nay hai người vẫn thường xuyên liên lạc với nhau. Duy Đa Lợi Á sẽ chủ động giúp Hứa Mạt thu thập một số tin tức, đồng thời thông báo cho Hứa Mạt về một vài thế lực ở A Tư Gia Đức, rất nhiều thông tin được công khai, thế giới bên ngoài cũng biết.
Mà ngày hôm nay, cô đã mang đến tên và thông tin ngắn gọn của một số khách hàng VỊP của ngân hàng đầu tiên của Đế quốc.
Tất nhiên là không có con số tài sản cụ thể, cô ấy đã tốn rất nhiều công sức mới có được một phần danh sách, về phần tài sản thì rất nhạy cảm, cho dù cô thực sự muốn giúp đỡ Hứa Mạt kiểm tra thì cũng không tra ra được. Bằng không, một khi chúng bị lộ ra, đó sẽ là thảm họa đối với toàn bộ ngân hàng Đế quốc và sẽ gây ảnh hưởng trực tiếp đến danh tiếng của nó. Nhưng nếu đó chỉ là một danh sách thì nó tương đối không quan trọng lắm.
-Trụ Tư tiên sinh, danh sách hôm nay tôi đã cho ngài xem, chỉ có thể cho ngài xem một chút, sau đó tôi sẽ tiêu hủy.
Duy Đa Lợi Á nói với Hứa Mạt, dù sao nó cũng liên quan đến quyền riêng tư của khách hàng.
-Được.
Hứa Mạt mỉm cười gật đầu:
-Tiểu thư Duy Đa Lợi Á, cảm ơn cô.
Duy Đa Lợi Á không nói thêm gì, cô lấy một quyển sổ từ trong ngực ra, cô không dùng các thiết bị điện tử để ghi chép, vì điều đó sẽ để lại dấu vết, việc ghi lại trên vật liệu giấy rồi tiêu hủy sẽ không có bất kỳ dấu vết nào, Duy Đa Lợi Á vẫn khá thận trọng về vấn đề này.
Bởi vì hai người bọn họ đang ngồi đối diện, khi cho Hứa Mạt xem thì cô đang nhìn lộn ngược, thân thể chỉ có thể hơi nghiêng về phía trước, càng ngày càng gần.
-Gia tộc Áo Đinh.
Đây là tên đầu tiên, được đặt theo tên của gia tộc.